Vấn đề này nhất định phải hỏi Cá nhỏ một lần, mặc kệ vì tốt cho Lữ Tiểu Ngư hay không thì hắn vẫn muốn tôn trọng ý kiến của cô bé.Lữ Tiểu Ngư ngay lập tức gật đầu đáp:- Em muốn!- Anh sẽ nghĩ biện pháp, em yên tâm.Lữ Thụ cười ôn hòa tiếp tục nói:- Em mau rời giường ăn khoai lang đi, để lại cho anh một phần tư là được.Lữ Thụ không nói mình nghĩ biện pháp như thế nào, Tiểu Ngư cũng không hỏi đến cùng, sự ăn ý của hai người không phải ngày một ngày hai mà có, nếu Lữ Thụ đã nói nghĩ biện pháp thì hắn nhất định sẽ tìm ra, Cá Nhỏ vẫn luôn tin chắc điểm này.Hiện tại Tiểu Ngư cảm thấy mình vô cùng khỏe mạnh.
Nếu không có Tẩy Tủy Quả, chỉ sợ Lữ Tiểu Ngư sẽ phải nằm trên giường dưỡng bệnh vài hôm, lại còn tốn một khoảng tiền thuốc men không nhỏ nữa.Lúc này đây Tiểu Ngư đang vui vẻ vừa xem TV vừa ăn khoai lang nướng.
Lữ Thụ ngồi cạnh, nhìn thoáng qua đám quần áo đang phơi ngoài sân, cảm thấy cô bé đã rất cố gắng rồi.Cá Nhỏ hiểu chuyện hơn rất nhiều bạn bè cùng trang lứa, bằng không con bé cũng sẽ không giúp Lữ Thụ đi bán trứng gà luộc.Tuy Lữ Tiểu Ngư cái gì cũng không nói nhưng Lữ Thụ rất rõ ràng, vốn dĩ hai người sống nương tựa lẫn nhau, khiến cho nội tâm Tiểu Ngư càng muốn làm chút gì có ích cho hắn, cô bé không muốn Lũ Thụ suốt ngày phải chăm sócmình.Nếu chỉ một bên làm, còn bên kia luôn thản nhiên nhận thì quan hệ như vậy rất khó bền vững.Nhưng hai người thì khác, bọn họ đều là cô nhi mệnh khổ, hiểu rõ thế gian tình người ấm lạnh từ bé.- Cá Nhỏ, nếu như em trở thành dị năng giả, vậy em sẽ làm gì?Lữ Thụ bỗng nhiên hiếu kỳ hỏi.- Chắc là.
.
.
đi kiếm ít tiền, đi du lịch một vòng, cuối cùng tìm một nơi nào đó để ở.Lữ Tiểu Ngư suy tư nửa ngày trả lời.Lữ Thụ cười, đáp án này giống hệt lúc sáng hắn nói với cậu bé đòi bà mua trứng kia, có lẽ đây cũng là nguyên nhân hắn và Cá Nhỏ có thể ở cùng nhau lâu đến thế.Lúc này hắn vẫn còn hơn 3000 điểm cảm xúc tiêu cực, cũng nên tiếp tục thăm dò cái hệ thống này rồi.Lữ Thụ dự định sau khi mình sử dụng xong Tẩy Tủy Quả thì sẽ bắt đầu hát «Đếm sao», thử xem tốc độ tu luyện có biến hóa gì hay không.Chỉ có cách này mới có thể xác minh giả thuyết, Tẩy Tủy Quả có thể giúp cải thiện căn cơ của một người hay không, có nhất định phải cần căn cơ tốt mới có thể tu luyện hay không?Hắn biết thế giới này vốn không công bằng, sau khi ăn hai Tẩy Tủy Quả có lẽ căn cơ của hắn mới chỉ là điểm xuất phát của người khác mà thôi.Nhưng chính vì biết như thế, nên Lữ Thụ cảm thấy hắn càng phải nỗ lực đoạt lấy những thứ thuộc về mình.Lúc người khác đang ngủ nướng, hắn đi bán trứng gà luộc.Người khác ban đêm có thể cày game, lúc ấy hắn phải đi ra ngoài làm thuê, đi làm phục vụ quán bán đồ nướng đến hai giờ sáng.Nhưng quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả.Đọc tiểu thuyết hay thấy mấy con hàng nói quá trình mới quan trọng, có lẽ đúng với họ chứ không đúng với hắn, nếu không có mục tiêu lo cho gia đình nhỏ của mình, Lữ Thụ cũng không cần vất vả liều mạng như vậy.Hắn tiếp tục mở vòng quay rút thưởng ra, sau khi bị một vố mười lần liên tiếp ‘Cảm ơn bạn đã tham gia’, Lữ Thụ cảm thấy tâm cảnh của mình dường như đạt đến một cảnh giới mới.Nhưng lúc này sự tình bất ngờ lại phát sinh, không hiểu vì sao hệ thống lại cho hắn liên tiếp ba khỏa Tẩy Tủy Quả, không có một lần ‘cảm ơn bạn đã tham gia’ nào nữa!Lúc rút đến đây, tay Lữ Thụ run run không dám tiếp tục, hắn từng học qua xác suất thống kê nên biết, xác suất trúng liên tục ba lần như thế quả thật vô cùng nhỏ.Có đôi khi chơi bài cũng giống như vậy, ngươi không thể không tin về xác suất, Lữ Thụ quả thật sợ cái hệ thống khốn kiếp này tiếp theo sẽ cho hắn liên hoàn hai mươi cái "cảm ơn bạn đã tham gia", lúc đó có nước khóc ra máu quá!Bình tĩnh...!nhất định phải bình tĩnh, Lữ Thụ nghĩ mình lấy được ba khỏa Tẩy Tủy Quả rồi cho nên cũng không cần phải mạo hiểm nữa, 2700 điểm cảm xúc tiêu cực còn lại dùng để mua Tinh Thần Quả