Tại đoàn làm phim “Tấm lưng trần”
“Kéo khăn tắm xuống một chút”
“Chút nữa!”
“La Mẫn Tuyên cô có biết đóng phim không hả?”
Đạo diễn Dương mặt đỏ tía tai, cầm loa hét không ngừng.
Các nhân viên hậu kì ai nấy đều tỏ ra khó chịu.
Cái cô La Mẫn Tuyên này cũng thật là, đóng phim cấp ba chứ có phải đóng phim kí sự đâu mà cứ trưng ra bộ dáng giữ gìn trinh tiết thế kia.
Đúng là ngứa mắt!
La Mẫn Tuyên cũng không tốt hơn là bao, cô đã kéo khăn tấm xuống gần nửa ngực rồi đó, còn muốn như nào nữa? Hay cứ kêu cô [email protected] truồng quay phim luôn là xong.
Ngâm nước ít nhất cũng đã gần hai tiếng đồng hồ La Mẫn Tuyên cảm thấy đầu óc quay cuồng, có lẽ phát sốt rồi.
Cô cắn răng.
Thôi vậy, đã nhận tiền của người ta thì làm gì có quyền tỏ thái độ.
Ai bảo bây giờ cô đã không còn là đại tiểu thư La gia giá trị con người trên trăm triệu chứ.
La Mẫn Tuyên hiện tại chẳng khác nào chó nhà có tang.
Nếu chỉ vì tính khí tiểu thư của cô mà vi phạm tiền hợp đồng thì đời cô coi như xong, mẹ cô cũng bị liên lụy.
Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, đợi cô trở thành đạo diễn xuất sắc những người này còn đất diễn bắt nạt cô sao?
Nghĩ thế La Mẫn Tuyên như tiếp thêm sức mạnh, cô nhắm mắt kéo khăn tắm xuống, nửa [email protected] ngực lộ ra trong không khí như hai trái đào tươi mơn mởn khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Đạo diễn Dương gật đầu hài lòng.
Đúng, chính là cảm giác gợi cảm bỏng mắt như thế.
“Tri Tham, vào vị trí!” Đạo diễn gấp gáp hô sau đó điều phối quay phim hướng máy quay vào ngực cô lấy mọi góc độ đẹp nhất.
Tri Tham phởn cả người bước gần đến bồn tắm, người anh ta chỉ quấn một cái khăn tắm che đi bộ phận tượng trưng cho nam giới.
La Mẫn Tuyên thấy chỗ khăn tấm nhô lên kì dị, trong lòng kinh tởm không thôi, ngoài mặt vẫn tỏ ra vẻ yêu mị mê người khiến “cái đó” càng ngẩng cao đầu.
Hết cách rồi, ai bảo cô lại đề cao trách nhiệm với nghề nghiệp như thế chứ.
Mặc dù bộ phim này chẳng hay ho gì cho cam.
Anh ta đắm đuối nhìn La Mẫn Tuyên.
Vốn dĩ anh ta rất ghét thể loại phim cấp ba này, Tri Tham nghĩ với năng lực của anh ta xứng đáng diễn những bộ phim có kịch bản tốt nhất, đầu tư khủng nhất.
Nhưng thực tế lúc nào cũng tàn nhẫn, anh ta đã nghèo đến mức phải nhận đóng phim cấp ba rẻ mạt này để kiếm cơm.
Bất quá, hôm nay anh ta cảm thấy quyết định của mình thật đúng đắn.
Cũng không phải là Tri Tham chưa bao giờ đóng phim, nhưng mà đóng với nữ chính xinh đẹp đến mù mắt thế này, còn đóng cảnh nóng thì đúng là lần đầu.
Tri Tham nghĩ có thể nhân cơ hội này sờ mó cô một phen.
La Mẫn Tuyên cười đến say đắm lòng người, vẻ nghiêng nước nghiêng thành càng lộ rõ trong ống kính.
Đạo diễn Dương ngơ ngẩn, miệng cũng không khép lại.
Đẹp! Quá đẹp!
“Người yêu tuyệt vời của em, mau đến đây!” Cô quyến rũ nói, tay ngoắc ngoắc Tri Tham đang mơ màng.
La Mẫn Tuyên thầm chửi đạo diễn một ngàn lần.
Cái lời thoại kinh tởm gì thế này? Cô có thể không diễn không thế?
La Mẫn Tuyên thề nếu hiện tại có một vị đại gia nào đó mở lời làm kim chủ của cô cho dù là gà hay là chó cô nhất quyết bám lấy vị kim chủ này.
Ánh mắt Tri Thám làm La Mẫn Tuyết muốn buồn nôn.
Ông trời cho tí nhan sắc lại không kèm giấy hướng dẫn làm người.
Nói anh ta là động vật trong thời kì động d*c xém còn có người tin.
Tri Thám vươn móng heo ra chạm vào bờ vai cô, bắt đầu lân la đến xương quai xanh gợi cảm.
La Mẫn Tuyên bỗng nhiên rùng mình, kiềm chế xúc động muốn giết người.
Khi bàn tay anh ta sắp bóp lấy ngực cô, La Mẫn Tuyên còn đang vừa niệm chú vừa nghĩ đánh chết người sẽ xuống tầng địa ngục nào.
Tuy nhiên kế hoạch đánh người của cô đã bị bóp nát từ trong trứng nước.
Bởi vì có ai đó đã ra tay trước cô rồi nha.
Hơn nữa lực còn mạnh vô cùng, cô nghĩ sau đợt này Tri Thám phải đi phẫu thuật sửa mũi.
Tri Thám lúc này đang nằm vật ra sàn ôm lấy mũi, miệng la oai oái:
“Khốn kiếp, cái tên chó má nào dám đánh bố mày.”
“Tao là bố mày đây thằng chó chết!”
La Mẫn Tuyên cảm thấy cái giọng mắng chửi này quả nhiên êm tai vô cùng, trong nhu có cương trong nhương có à mà thôi.
Nói tóm lại là rất nam