Trên đời này, không có chuyện gì là không thể chỉ có chuyện chúng ta chưa nghĩ tới.
La Mẫn Tuyên hôm nay kết hôn rồi!
Mới đây thôi còn nghèo túng đến mức phải đóng phim cấp ba để có tiền trả tiền viện phí cho mẹ giờ đã sắp thành thiếu phu nhân nhà giàu.
Chồng của cô - Tô Hữu Duy là chủ tịch tập đoàn Tô Tuyên, thị trường hoạt động lớn nhất của Tô Tuyên là giới giải trí, rất nhiều công ty giải trí truyền thông đều thuộc dưới trướng của tập đoàn Tô Tuyên.
Bởi chẳng không đâu mà người ta gọi Tô Hữu Duy là hoàng đế giới giải trí.
Mấy năm gần đây, Tô Hữu Duy liên tục làm mưa làm gió trong thị trường, tạo ra nhiều thành tính khó mà vượt qua.
Các ngành nghề hót hít nhất đều có dấu vết của Tô Tuyên.
Tô Hữu Duy này đúng là lòng tham không đáy.
Người xưa nói đã giàu còn muốn giàu hơn cấm có sai!
Chưa hết, chồng của cô còn là kim chủ mơ ước của rất nhiều nữ diễn viên nha, còn là vị trí chồng tương lai môn đăng hộ đối của rất nhiều tiểu thư danh gia vọng tộc.
Dù sao anh vừa đẹp trai vừa có tài.
Tài nhiều nhất là tài sản.
Người đàn ông độc thân hoàng kim như thế lọt vào mắt xanh của nhiều cô nương là chuyện rất bình thường.
Bất quá con hàng phỏng tay này lại rơi vào tay cô.
Cô thật sự rất khó xử đấy.
La Mẫn Tuyên thở dài, ánh mắt vô định nhìn vào bàn tay đang được Tô Hữu Duy nắm chặt.
Cha sứ vẫn đang nói không ngừng, dù đọc lời thoại cũ rích này mấy trăm, mấy nghìn cái đám cưới rồi mà vẫn nhiệt tình, giọng hào khí như thế.
Quả đúng là yêu nghề.
“Tô Hữu Duy, con có đồng ý nhận em La Mẫn Tuyên làm vợ, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với vợ, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh h0ạn cũng như lúc khỏe mạnh, để yêu thương và tôn trọng vợ mọi ngày suốt đời không?”
“Con đồng ý!” Tô Hữu Duy thành khẩn đáp, giây phút này lộ ra chút dịu dàng hiếm có.
Cha sứ lại quay sang La Mẫn Tuyên nói tiếp: “La Mẫn Tuyên, con có đồng ý nhận anh Tô Hữu Duy làm chồng, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với chồng, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh h0ạn cũng như lúc khỏe mạnh, để yêu thương và tôn trọng chồng mọi ngày suốt đời không?”
La Mẫn Tuyên có ảo giác bàn tay mình bị đối phương siết chặt, cô nhìn Tô Hữu Duy, ánh mắt anh vẫn bình tĩnh như biển lặng, vẫn là đôi mắt sâu hoắm ấy.
Nhìn bao nhiêu lần cũng không nhìn được suy nghĩ trong lòng anh.
Cô nghe giọng mình run run: “Con đồng ý!”
Ai kia cũng bất giác theo câu nói của cô mà thả lỏng tay.
La Mẫn Tuyên vui không? Vui chứ! Hôm nay là ngày cô kết hôn mà.
Hôn lễ trang trọng, linh đình.
Váy cưới đắt tiền, hoa lệ.
Ba cô thoát khỏi lằn ranh phá sản, được chồng cô đầu tư vào công ty một số tiền vô cùng, vô cùng lớn.
Nở mày nở mặt, cười đến khóe mắt cong cong.
Tay dẫn Châu Ngọc Mai, tay cầm rượu kính khách.
Nhìn bộ dạng như phu nhân nhà giàu của Châu Ngọc Mai nói bà ta là mẹ ruột cô chắc chắn có người tin.
La Mẫn Tuyên hạnh phúc không? Không hạnh phúc.
Cũng giống như ước mơ của bao cô gái khác, cô muốn kết hôn với người đàn ông mà cô yêu, cùng anh ấy vun vén gia đình, cùng anh ấy nuôi dạy con thơ.
Ấy vậy mà cô phải kết hôn chớp nhoáng với một người đàn ông xa lạ, phải từ bỏ tình cảm 5 năm của mình chỉ vì cứu vớt cái công ty bên bờ vực sụp đổ của La Bình, còn cả để có tiền cho mẹ nằm viện ở phòng tốt nhất.
Giống như một món hàng được bán đi.
Mặc dù vậy hôm nay La Mẫn Tuyên vẫn là cô dâu xinh đẹp nhất, cứ nhìn ánh mắt ghen tỵ cùng bàn tay bấu chặt váy của Châu Sơ Ly là biết.
Tiếc là mẹ cô không thể tận mắt nhìn cô mặt váy cưới cũng không biết cô kết hôn với hai bàn tay trắng.
Một đồng của hồi môn La Bình cũng ngại cho cô.
La Mẫn Tuyên cá chắc hiện giờ Châu Sơ Ly đang tự hỏi tại sao người Tô Hữu Duy muốn cưới là cô mà không phải là cô ta.
Điều này La Mẫn Tuyên thắc mắc không kém gì Châu Sơ Ly.
Tô Hữu Duy thích nhan sắc của cô sao? Tuy cô thừa nhận minh sinh ra đúng là quá mức xinh đẹp, nhưng trên đời này người đẹp