Triệu Nguyên Bá kêu thảm bay ra ngoài, hộ thuẫn kịp thời vung ra đều bị hòa tan hoàn toàn, liệt diễm giống như là nham tương dính đầy toàn thân của hắn.
- Các ngươi chỉ có thể như thế!
Khương Hồng Võ cuồng dã giết ra, bắt lại Triệu Nguyên Bá, đè ép đánh vào trên mặt đất.
- Sinh Tử cảnh? Khương Hồng Võ, ngươi đây là đang cược mệnh!
Triệu Nguyên Bá cảm giác mình toàn thân đều đau đến thấu tim, thống khổ giãy dụa.
Sinh Tử cảnh, cảnh giới phía trên Linh Hồn cảnh cực kỳ cường đại, cũng là một cảnh giới vô cùng nguy hiểm.
Cái gọi là sinh tử, chính là cảnh giới không có phân chia cửu trọng thiên, chỉ có thực lực lơ lửng không cố định.
Ngươi thỉnh thoảng sẽ rất mạnh, thỉnh thoảng sẽ rất yếu.
Bất luận kẻ nào cũng không tìm được quy luật.
Thậm chí có khả năng bởi vì quá cường đại mà bạo thể chết.
Cũng sẽ bởi vì cực độ suy yếu mà bị người khác đuổi giết.
Cho nên, cường giả Linh Hồn cảnh thiên hạ không có người nào dám tuỳ tiện đụng vào Sinh Tử cảnh.
- Bắt lấy hắn!!
Khương Hồng Võ đưa tay quăng về phía phía trước.
Năm bóng người giết tới trước mặt, liêm đao sắc bén trực tiếp bổ vào lồ ng ngực, bả vai Triệu Nguyên Bá.
- Lý Thanh Dương, chớ lộn xộn không thì ngươi sẽ rơi đầu đấy.
Đội trưởng Huyết Ngục - Thương Minh mang theo tám người mạnh nhất khốn trụ Lý Thanh Dương.
Chín chuôi liêm đao sắc bén tỏa ra hàn quang thấu xương được đặt ở cái cổ, bả vai, trái tim và các bộ vị quan trọng khác của Lý Thanh Dương.
Chín vị cường giả hoàng thất liên tiếp đuổi tới, nhưng không đợi cho đến khi nhìn thấy rõ ràng tình huống trong liệt diễm, bên trong đã truyền đến quát tháo.
- Không muốn Tam hoàng tử chết thì dừng tay cho ta!
Khương Hồng Võ giơ cao Tam hoàng tử lên, quát tháo toàn trường.
Liệt Diễm Cuồng Đao trong tay đặt ở phía sau lưng Tam hoàng tử.
- Dừng tay!!
Tam hoàng tử đã bị chơi đùa đến chật vật không chịu nổi, lập tức gầm thét.
Bọn thị vệ và cường giả hoàng thất liên tiếp dừng lại, vừa khẩn trương lại tức giận nhìn chằm chằm bọn người Khương Hồng Võ.
- Ai dám động loạn, ta làm thịt hắn.
Khương Hồng Võ giơ Tam hoàng tử lên, tiếp tục uy hiếp.
- Ngươi không dám giết ta! Nếu ta chết đi, hoàng thất tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, coi như ngươi chạy được mười vạn dặm cũng nhất định có thể đem ngươi cùng toàn bộ Khương gia bắt trở lại, xử tử.
Tam hoàng tử cố gắng trấn định, cảnh cáo Khương Hồng Võ.
Ánh mắt Khương Hồng Võ khẽ động, đội viên Huyết Ngục bên cạnh ngầm hiểu, một đao chặt đứt năm ngón tay của hắn.
- A!!
Tam hoàng tử đau đến toàn thân đều cứng ngắc, thống khổ kêu r3n.
Cho dù lòng dạ thâm trầm, nhưng dù sao hắn cũng quen sống trong nhung lụa, chưa bao giờ bị qua loại khuất nhục cùng thống khổ này.
- Dừng tay!!
Các cường giả hoàng thất nhao nhao giận dữ mắng mỏ, không hẹn mà cùng nhau áp chế linh văn.
Nếu như hoàng tử chết ở trước mặt bọn hắn.
Bọn hắn coi như có thể trở lại hoàng cung cũng sẽ bị nghiêm trị.
- Ai dám tới gần hắn trong vòng trăm thước, ta chặt một đầu cánh tay của hắn.
Khương Hồng Võ hướng đội viên Huyết Ngục bên cạnh ra hiệu.
Một viên đan dược chữa thương lập tức nhét vào trong miệng Tam hoàng tử, để hắn vẫn còn tỉnh táo, không thể cứ thế mà chết đi.
Những đội viên Huyết Ngục liên tiếp hội tụ đến xung quanh, cũng áp giải Bạch Ngao Thương, Triệu Nguyên Bá cùng Lý Thanh Dương.
- Khương Hồng Võ?
Bọn người Khương Hồng Dương xông về lại bị một màn trước mắt k1ch thích đến toàn thân rét run.
Đây rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì?
- Khương Hồng Võ, thả Tam hoàng tử