- Đan quốc, ở ở vùng Tinh Nguyệt lâm.
Đan quốc, cũng là quốc gia phụ thuộc Lang Gia quốc.
Bọn hắn ban đầu cũng như Khương gia chúng ta.
Sau khi Khương Hồng Võ rời khỏi cổ thành, thu thập cảm xúc lại và giới thiệu tình huống Đan quốc cho Khương Phàm nghe.
- Năm đó Thánh linh văn đi theo tiên tổ hoàng thất xây dựng quốc gia mới không chỉ có tiên tổ Khương gia chúng ta, còn bốn người khác.
Bọn hắn được gọi là Ngũ Thánh Lang Gia Khai Quốc.
Sau khi dựng nước, Nhân Hoàng mời bọn hắn cùng hưởng thiên hạ, nhưng đều bị từ chối.
Tiên tổ Khương gia chúng ta tự xin trấn thủ Bắc Cương, chống cự Đại Hoang.
Tiên hoàng liền sắc phong Khương gia chúng ta trở thành vương khác họ to lớn nhất Lang Gia quốc.
Một trong Ngũ Thánh - Thường Hi là nữ tử duy nhất, cũng là Luyện Đan sư truyền kỳ.
Sau khi khai quốc nàng hy vọng có thể cùng Lang Gia quốc sáng lập một Đan Tông, bồi dưỡng Luyện Đan sư.
Tiên hoàng ái mộ nàng, cũng tôn trọng nàng, liền quyển định Tinh Nguyệt lâm cũng tự mình đặt tên Đan quốc.
Người đứng đầu Đan quốc có thể xưng quốc quân.
Để khen ngợi cống hiến của nàng, cũng xác lập địa vị Luyện Đan sư ử Lang Gia quốc.
Khương Hồng Võ nhắc đến chuyện hai trăm năm trước, có cảm khái, cũng có hướng tới.
Thời đại đó hỗn loạn nguy hiểm, lại có tình nghĩa chân thành, nào giống hiện tại, đã từng là Ngũ Thánh Khai Quốc, lần lượt xuống dốc, chỉ còn một mình Đan quốc coi như cường thịnh.
- Chúng ta và Đan quốc không có liên hệ nữa sao?
Khương Phàm cảm khái, tôn xưng quốc quân, vinh dự này thật sự quá cao.
- Rất nhiều năm trước đã không còn liên hệ.
Không phải chúng ta không nghĩ, mà là Đan quốc trải qua hai trăm năm phát triển đã trở nên vô cùng cường đại, lực ảnh hưởng cũng vô cùng lớn.
Khương Hồng Võ lắc đầu:
- Hoàng thất vô cùng kiêng kị bọn hắn nên cùng một vài thực lực cường đại kết giao, nhất là vương khác họ Khương gia chúng ta có mấy trăm vạn thiết quân đã khống chế Bắc Cương đây.
- Cho dù không có liên hệ, nhưng cũng có ân tình đã từng.
Lúc trước Uyển Nhi bị phế, vì cái gì lại không tìm bọn hắn hỗ trợ?
- Một là khoảng cách quá xa, thời gian không kịp.
Thứ hai, Khương gia có tổ huấn, cũng là tổ huấn quan trọng nhất.
Hậu thế tử tôn Khương gia trừ phi được hoàng thất đặc chiêu, nếu không tuyệt đối không thể bước vào khu vực kinh kỳ.
Nếu không, sau khi chết sẽ không được vào tổ đường.
Khương Hồng Võ nói đến đây thì cảm khái, tiên tổ lập xuống tổ huấn này, vì cho hoàng thất thấy sự trung thành của mình, bảo đảm tử tôn hậu thế sẽ không tạo phản.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, Khương gia không có phản hoàng thất, mà là hoàng thất đã hủy hoại Khương gia.
Khương Phàm thấy Vương gia không muốn nhiều lời nên cũng không hỏi thêm nữa, hắn nhìn lại cổ thành:
- Hai loại năng lượng linh văn khác biệt đã rất hiếm thấy, vậy mà hắn lại có được ba loại, còn cùng là hỏa diễm, có thể nói đây là kỳ tích.
- Ba loại hỏa diễm, kỳ tài luyện đan, nếu như có thể tiến vào Đan quốc thì sẽ có tiền đồ vô lượng.
- Hắn có thiên phú như vậy, còn không thể trực tiếp tiến Đan quốc sao?
- Hắn muốn vào, Đan quốc muốn có hắn, nhưng hoàng thất chưa hẳn nguyện ý.
- Vì cái gì?
- Bắt đầu từ Nhân Hoàng đời trước, hoàng thất đã bắt đầu lấy tay thu nạp hoàng quyền.
Đến hai mươi năm trước khi tân hoàng kế vị đã trực tiếp khai đao với Khương gia, sau đó nhắm ngay tới Đan quốc.
Tuy nhiên lực ảnh hưởng của Đan quốc quá lớn, bọn hắn