Mỗi sáng sớm Đại hoàng tử sẽ nhét độc dược cho nàng, đêm khuya mỗi ngày lại cho nàng thuốc giải.
Hôm nay đã ăn độc dược, đến đêm khuya nhất định phải có thuốc giải.
Tịch Nhan lạnh lùng nhìn nàng, bàn tay duỗi ra cuối cùng vẫn rơi xuống.
- Ta cứu mạng ngươi, ngươi không nợ ta mà là nợ Khương Phàm, ngươi đến trả cho hắn.
- Khương Phàm? Cái tên Thiên Sư tông kia? Tại sao ta lại nợ hắn?
Tịch Dao không hiểu thấu.
- Ngươi thiếu hắn một cái mạng! Ngươi không trả, ta tới lấy!
Tịch Nhan yên lặng lui về trong bóng tối.
Tịch Dao rất muốn gọi muội muội lại, thế nhưng nghĩ đến thân thể mình, nàng vẫn chạy tới đại hội Đan Tông.
Thường Lăng đang lo lắng làm sao liên hệ với Tịch Dao, lại nên dùng biện pháp gì để cứu Tịch Dao ra.
Lúc này thị vệ lại tới thông báo, Tịch Dao đến rồi!
- Ta vụng trộm trốn ra được!
- Cô có thể giấu ta đi, nghĩ cách đưa ta về La Phù, lại giải độc trên người ta.
Ta sẽ đưa đan dược cho cô.
Sau khi Tịch Dao đến liền đi thẳng vào vấn đề.
- Cô thật có loại đan dược kia? Chứng minh cho ta xem đi.
Thường Lăng ra hiệu thị vệ ở bên ngoài giám sát chặt chẽ.
Tịch Dao nói:
- Ta không thể nào đưa cho cô ngay bây giờ, nhưng ta dùng tính mạng Tịch Dao ta cam đoan.
- Cam đoan? Cô biết là ta phải thay cô đối mặt với ai? Cô cam đoan nổi sao?
Thường Lăng mặc dù cảm thấy đáng thương thay cho Tịch Dao, nhưng thân phận của nàng không cho phép nàng mạo hiểm ở vấn đề này.
- Chỉ cần cô giấu ở ta thì sẽ không có người nào biết ta đang ở trong tay các cô, cô cũng không cần thiết trực tiếp đối kháng cùng Đại hoàng tử.
Trước khi ta trở lại La Phù, nhất định đem đan dược đưa cho ngươi.
Đến lúc đó nếu như không có, cô hoàn toàn có thể ném ta về lại hoàng thành.
Trước đó Tịch Dao đã định giao đan dược ra, để Thường Lăng trực tiếp đối kháng cùng Đại hoàng tử.
Bây giờ nếu mình vụng trộm đi ra, Thường Lăng sẽ không cần thiết bất chấp nguy hiểm, mình cũng không cần thiết lấy ra ngay bây giờ.
Tịch Dao thấy Thường Lăng còn đang do dự, lại nói:
- Ta là Thánh linh văn, nếu như ở lại bên cạnh Đại hoàng tử thì thực sự sẽ trở thành người của hắn, lại phối hợp vớ Hình Luyện, Đại hoàng tử sẽ chân chính khống chế hoàng triều, sẽ còn sinh sôi dã tâm cường đại hơn.
Đối với Đan quốc mà nói đó chính là uy hiếp cực lớn.
Cô cứu ta, tức là có thể có được đan dược, càng có thể giảm xuống uy hiếp của Đại hoàng tử đối với Đan quốc, nhất cử lưỡng tiện.
- Cô trúng phải độc gì?
Thường Lăng đã ra quyết định, mạo hiểm một lần, đánh cược một lần.
- Ta cũng không biết, nhưng...!
Tịch Dao do dự một lát, cắn răng nói ra tình huống kia của mình.
- Tình dược?
Thường Lăng mâu thuẫn một trận trong lòng, vị Đại hoàng tử này quá ác độc, hắn lại có thể dùng dạng độc dược này để khống chế một thiếu nữ, lại còn là thánh văn tôn quý.
- Nhanh cứu ta.
Vào ban đêm sau ba đến năm tiếng, độc tính sẽ phát tác.
Tịch Dao mong đợi nhìn Thường Lăng.
- Loại hình tình dược có rất nhiều, nhưng Đại hoàng tử có thể dùng để khống chế cô, tuyệt sẽ không quá đơn giản.
Chí ít sẽ không để cho cô tùy tiện mua được trong cửa hàng.
Còn có một khả năng, nếu như cô tùy tiện uống thuốc, độc tính có thể sẽ tăng thêm.
Thường Lăng chần chờ nói ra.
- Không sai!!
Tịch Dao gật đầu, đây cũng là những gì Đại hoàng tử nói lúc cho nàng uống thuốc, nếu