Thị vệ vừa muốn hô to, Đại hoàng tử đã vung lợi kiếm lên, phù một tiếng, chém đứt đầu.
Máu tươi phun ra ngoài, nhuộm đỏ cả thân thể của hắn.
Thị vệ ngoài cửa cuống quít quỳ xuống đất, run lẩy bẩy.
- Phong tỏa thành Hoàng Phủ cho ta.
Điều động tất cả người có thể điều động, toàn diện điều tra.
Ngoài ra, điều chi đội phòng giữ thành Hoàng Phủ đến ngoài thành lùng bắt.
Đại hoàng tử ném trường kiếm đi, chỉ vào người bên ngoài:
- Tìm không thấy Tịch Dao, tự các ngươi mang đầu trở về! Chớ nói đến cái đầu với ta, nếu không dời nổi bước chân.
Kẻ nào đi không được, ta mời cả nhà ngươi đến đẩy đi!
Toàn thân thị vệ ngoài cửa run lên, khom người rút đi, sau khi rời khỏi sân nhỏ, toàn bộ liền giống như điên mà xông ra ngoài.
- Chạy? Ta xem ngươi chạy chỗ nào!!
Đại hoàng tử máu me khắp người đứng ở ngoài cửa, sắc mặt âm trầm dọa người.
Đinh Linh Lung mặc y phục tử tế vào, trong lòng ngược lại vô cùng cao hứng.
Chạy thì tốt, tốt nhất là không về được!
Tuy nhiên, coi như trở về, Đại điện hạ cũng sẽ triệt để đem cái kẻ gọi là Thánh Nữ La Phù kia xem như nữ nô, vĩnh viễn không còn tín nhiệm nữa.
- Điện hạ, vẫn yên tâm dùng người một nhà.
Người ngoài, chung quy vẫn là người ngoài.
Đinh Linh Lung uyển chuyển gót sen, lắc lắc eo thon từ phía sau ôm lấy thân thể khoẻ mạnh của Đại hoàng tử.
Toàn thân Đại hoàng tử nổi lên sóng nhiệt, quay người liền muốn tái chiến mấy hiệp, nhưng nhớ tới Tịch Dao, trong lòng lại bực bội một hồi.
Đây chính là Thánh Nữ La Phù!
Lại là Thánh linh văn!
Hai thân phận quan trọng chồng lên nhau, quá mê người, cũng càng có thể lộ rõ năng lực cùng địa vị của hắn.
Hắn tuyệt đối không cho phép Tịch Dao chạy đi.
Rất nhanh, toàn bộ thành Hoàng Phủ đều oanh động.
Trong võ viện, bất luận là trưởng lão hay là đệ tử đều bị phát động tìm kiếm khắp nơi trong thành.
Ba vạn nhân thủ trong thành Hoàng Phủ đã chuẩn bị, cũng bị điều động phong tỏa cửa thành, đi ra ngoài lùng bắt.
- Thánh Nữ Tịch Dao La Phù chạy rồi!
- Tịch Dao và Hình Luyện là hai đại thánh văn, đều do Đại hoàng tử thu hoạch được từ trong La Phù.
Nếu đều mang ra ngoài, hẳn là đã nắm chắc khống chế, làm sao lại có thể chạy thế rồi?
- Nàng muốn chạy hẳn là điên rồi đi, coi như chạy được ra khỏi thành Hoàng Phủ, nhưng làm sao có thể chạy ra khỏi Tây Cương?
- Người ngoài chính là người ngoài, huống chi lại là thánh văn, muốn thuần phục bọn hắn, quá khó khăn!
- Tây Cương đại tuyển năm nay quá đặc sắc.
Dân chúng toàn thành đều đang nghị luận, chờ đợi xem tình thế phát triển như thế nào.
Sau đó không lâu có một tin tức truyền đến.
- Một người hình dáng vô cùng giống nữ hài, hơn một giờ trước đã rời khỏi từ cửa Đông.
Võ tướng thủ cửa thành vô cùng xác định.
Bởi vì lúc nữ hài đó rời khỏi đã xung đột với binh vệ nơi đó, suýt chút nữa đã đánh nhau.
Đại hoàng tử nhận được tin tức đã lập tức điều động số lượng lớn cường giả từ cửa Đông ra khỏi thành truy kích.
Vì để tránh cho Tịch Dao cố ý để cho người ra hết ở cửa Đông, Đại hoàng tử cũng không buông lỏng tìm kiếm đối với trong thành.
Nhưng, từ giữa trưa đến chạng vạng tối, trong thành cũng không hề có phát hiện được gì, chi đội truy kích hướng đông cũng không có đưa tin tức về.
- Bắt lại toàn bộ nữ