- Những người phối hợp bồi tiếp đến Hoang Mãng nguyên kia trước khi rời khỏi đều được bịt miệng, để bọn hắn tuyên bố với La Phù là tạm thời giải quyết ân oán cùng Ly Hỏa thánh địa, nhưng tình huống còn chưa có giải quyết triệt để, đợi thêm lần tập kết thứ hai.
- Cho nên chuyện dìm nước Hoang Mãng nguyên phải hai ba tháng mới có thể truyền đến bên kia.
Cho dù có người lỡ miệng nói ra, hoặc có tình huống gì khác, muốn truyền đến hoàng thất bên kia cũng phải sau một tháng.
- Cho nên lần này Đan quốc tuyên cáo cũng chính là một mình đơn đấu hoàng thất, chỗ dựa duy nhất của bọn hắn chính là tin tưởng chắc chắn rằng hoàng thất không dám hủy Đan quốc.
- Đan quốc...!Đan quốc...!Nếu như có thể lại có được phen thắng lợi xong đào vong thì tốt.
Khương Phàm suy nghĩ tới, tuy nhiên rất nhanh đã lắc đầu.
Nếu như hoàng triều không dám đụng vào Đan quốc, Đan quốc sẽ không dễ dàng từ bỏ Lang Gia hoàng triều.
Mà nơi đó lại là khu vực kinh kỳ, xem như Đan quốc còn muốn chạy cũng đều không được.
- Ngươi đó, đừng giày vò bản thân nữa, cố gắng ở lại thánh địa điều dưỡng thân thể.
Ly Hỏa thánh địa tạm thời còn chưa hiểu tình huống, nhưng chờ đến khi Thiên Khải bí cảnh mở ra, ngươi chính là kẻ thù mà bọn hắn không tiếc bất kỳ giá nào cũng đều muốn giết.
- Ừm, tốt.
Khương Phàm nhẹ gật đầu.
Tốt?
Khương Tuyền hơi híp mắt lại, nhìn chằm chằm Khương Phàm.
Khương Phàm nhíu mày.
- Thế nào?
- Ngươi thoải mái đồng ý như vậy sao?
- Ta...!Hẳn là...!có biểu hiện nào không thoải mái sao?
- Tiểu tử ngươi có phải lại có chủ ý gì hay không?
- Ta...!
- Nói thật!
- Người tự mình chạy tới nói với ta tình huống của Đan quốc, ta không có làm gì cả.
- Ta chỉ nhắc nhở ngươi, lực chú ý của hoàng thất tạm thời đặt ở Đan quốc, ngươi không cần lại nhớ mong Thiên Sư tông, ngươi chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt.
Khương Tuyền trợn trắng mắt, tiểu gia hỏa này đơn giản chính là một con sói đầu đàn nhỏ, nghe được chút chuyện liền ngửi thấy mùi máu tươi.
Khương Phàm xấu hổ cười cười.
- Ta sẽ nghỉ ngơi thật tốt.
- Còn nữa.
Thánh Chủ tự mình nhắc nhở qua các tông La Phù, nhất định phải liên hợp ứng phó Lang Gia hoàng triều, nếu như thất bại, tông chủ các tông sẽ bị bãi miễn tập thể.
Lần này các tông La Phù không chỉ có cùng đồng tâm hiệp lực, mà sẽ còn đem toàn bộ vũ khí bọn hắn cất giữ lấy ra hết.
Khương Tuyền dùng sức búng vào trên trán Khương Phàm một chút:
- Cứ ở tại nơi này nuôi dưỡng tốt thân thể cho ta.
- Thánh Chủ tự mình lên tiếng?
Khương Phàm tươi cười, lần này nên động viên toàn diện La Phù, không còn là chuyện của riêng Khương gia nữa.
Khương Tuyền nhìn Tịch Nhan nói:
- Thánh Chủ để cho ta tới hỏi một chút, ngươi có nguyện ý gia nhập Vô Hồi thánh địa không?
- Ta nguyện ý ở lại nơi này.
Tịch Nhan có thể còn sống sót mà rời khỏi Ly Hỏa thánh địa cũng nhờ có Vô Hồi Thánh Chủ, nàng không thể cứ đi thẳng như vậy.
Mà sau khi trải qua chuyện này, nàng kỳ vọng có thể càng nhanh trưởng thành, mạnh mẽ hơn, ở lại Vô Hồi thánh địa hẳn là một lựa chọn tốt.
Về phần lúc nào rời khỏi, nhìn xem tình huống lại tính tiếp.
- Ngươi là Thánh linh văn, có tư cách lựa chọn túc lão làm sư tôn, ngươi nghĩ kỹ chưa?
- Khương Phàm chọn ai?
- Còn chưa có cân nhắc.
- Ta không hiểu rõ Vô Hồi thánh địa, tiền bối có thể cho một đề nghị không?
Khương Tuyền nói:
- Mặc dù ta rất hi vọng ngươi có thể tới chỗ chúng ta, tuy nhiên ngươi Luân Hồi thánh văn thuộc về loại