Bản thân tiễn thằng con trai không chịu thua kém ai đi rồi, Herbert nửa đời vinh quang cũng không thể không mệt mỏi nghĩ ngợi. Cái thằng con trai này bị vợ mình chiều hư mất rồi, tầm nhìn thì nông cạn mà lại còn tính toán chi li, chuyện này cũng tại hắn sơ suất không dạy kỹ, hồi nhỏ hắn đã chẳng mấy quan tâm con mình, hiện tại mất bò mới lo làm chuồng cũng không biết có thể xuất hiện được kỳ tích không nữa.
Herbert xoa huyệt thái dương hít một hơi thật sâu, tự mình phấn chấn tinh thần, suy nghĩ: Không được, bây giờ không phải là lúc để giải quyết chuyện nhà, Liên bang còn có chuyện quan trọng hơn chờ hắn xử lý.
Hắn sửa lại vạt áo, nét mặt nghiêm túc ra khỏi phòng VIP, con sói đen theo sát sau hắn, cứ như một sát thần màu đen, nhìn qua là khiến người ta khiếp sợ.
Lúc hắn xuất hiện, sĩ quan phụ tá lập tức dẫn một thanh niên mặc áo dài màu trắng đến, sĩ quan phụ tá kính cẩn báo cáo: "Tướng quân, người này chính là kỹ sư hệ thống bên bộ phận khoa học kỹ thuật, họ đến báo cáo tình trạng của Saint Carlos."
Saint Carlos là khách sạn, đồng thời cũng là hệ thống phòng ngự thông minh mà Liên bang Gassard bố trí trên hành tinh số 33. Bí mật này trừ những tướng lãnh cấp cấp cao căn bản không có ai biết được.
Theo lý thuyết, lần này dù chiến hạm của Torrek có xâm lược hành tinh thì cấp bậc uy hiếp cũng không thể đánh thức hệ thống phòng ngự thông minh này, nhưng mà sự thực lại đang ở ngay trước mặt họ, trăm nghe không bằng mắt thấy, chiến hạm màu vàng kim này hiện tại đang đậu song song với chiến hạm màu đen của Torrek sat bên hồ nhân tạo, hấp dẫn vô số ánh mắt người nhìn.
Mục đích Herbert xuất hiện chính là điều tra nguyên nhân hệ thống phòng ngự thông minh thức tỉnh. Hắn gật đầu với kỹ sư hệ thống, hỏi: "Nói ngắn gọn đi, cho ta biết vì sao Saint Carlos lại khởi động?"
Kỹ sư đối mặt với vị tướng lĩnh cấp cao này có hơi run rẩy, do dự một chút rồi cẩn trọng đáp: "Tướng quân, chúng tôi đã kiểm tra qua, có người khởi động Saint Carlos."
"Có người khởi động?" Nghe thấy câu trả lời này, Herbert nhướng cao chân mày, hạ giọng hỏi, "Chuyện là thế nào, không phải cái hệ thống này được xưng là không thể có bất kỳ ai có thể đánh thức sao?"
"Đúng là như thế," Trán vị kỹ sư lấm tấm mồ hôi, hắn bất chấp cả mồ hôi mà vội trả lời, "Nhưng hệ thống này là do con người tạo ra, cho dù người ngoài không mở được, nhưng người tạo ra nó vẫn có thể có cách khởi động hệ thống."
Ánh mắt Herbert sắc lại, "Cậu đùa ta à? Người sáng chế ra hệ thống này đã sớm qua đời, cậu đi đâu tìm cho ta người thứ hai đây?"
Vị kỹ sư hệ thống bị áp lực của Herbert làm sợ đến mức phải lùi về sau, mới vừa lấy lại dũng khí lại bị đôi mắt đen như mực của con sói dọa đến nỗi nói không nên lời, nếu không phải sĩ quan phụ tá đúng lúc vỗ vai hắn một cái, sợ là hồn hắn cũng bay mất tiêu luôn rồi.
"Tướng quân, ngài chưa quen với giới khoa học chúng tôi nên không biết đấy thôi, thực ra....trong giới chúng tôi vẫn có truyền tai nhau một chuyện, có truyền thuyết là năm đó người chế tạo những hệ thống thông minh cao cấp này đã tìm được người nối nghiệp, nhưng mà vũ trụ lớn như vậy......"
"Đi tìm cho ta." Không để ý đến kỹ sư hệ thống đang nghẹn họng trân trối nhìn, Herbert hời hợt tung ra một nhiệm vụ không thể hoàn thành, "Giới khoa học lớn vậy sao, ta không tin là có lật hết tất cả những kỹ sư và nhà khoa học đã đăng kí của toàn cái vũ trụ này cũng không tìm ra."
"Nhưng mà ——" Kỹ sư hệ thống còn muốn giải thích, lập tức đã bị con sói dọa sợ.
Herbert quét mắt nhìn hắn, chậm rãi nói: "Cậu yên tâm, nhiệm vụ này thuộc hạ của ta sẽ hoàn thành, cậu và đội của cậu chỉnh cần vận hành thử Saint Carlos cho tốt là được."
"Cái này.....sợ là còn có một vấn đề." Kỹ sư hệ thống khó khăn mở miệng, "AI của Saint Carlos biến mất rồi."
"Biến mất?" Herbert khó hiểu nhìn hắn.
"Đúng vậy, đội chúng tôi đang điều tra nguyên nhân...." Kỹ sư hệ thống vội vã gật đầu, không đợi hắn nói xong, Herbert khoát tay,"Biến mất thì biến mất thôi, lại thiết kế ra một cái nữa cũng đâu có khó?"
Không khó?! Hai con mắt của kỹ sư hệ thống trợn to gần như muốn lọt cả ra ngoài, hắn thật sự hận không thể giậm chân chỉ vào mũi vị tướng lãnh cao cấp tự cho mình là đúng này mà mắng: Lời ông nói há có dễ dàng như vậy? Chế tạo lại AI? Ông biết cái hệ thống này tại sao được coi là vũ khí bí mật không hả? Đó cũng là vì tính độc quyền tuyệt đối của nó! Nếu bọn tôi có thể phá được hệ thống thiết kế người đó chế tạo rồi lại làm ra cái mới thì còn làm cái hệ thống này ra để làm gì chứ?!
Lửa giận của vị kỹ sư hệ thống còn chưa phát tiết hết với Herbert thì đã bị sĩ quan phụ tá gọi người máy cảnh sát tới che miệng lôi đi rồi. Herbert ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhìn lấy một cái, mà con sói đen của ông lại càng nhàn rỗi vẫy lông.
Nhìn kỹ sư hệ thống đã đi xa rồi, sĩ quan phụ tá mới ghé sát bên tai Herbert nói nhỏ: "Tướng quân, còn một việc, thuyền trưởng Torrek yêu cầu được gặp ngài, hắn nói muốn làm một vụ giao dịch với ngài."
"Giao dịch? Hắn lấy cái gì ra đổi?" Herbert lạnh lùng hỏi.
"Hắn nói là —— Tháp Đen."
Herbert hơi biến sắc, vội nói: "Đi!"
Thời điểm Herbert đi vào phòng giam chuẩn bị đấu nhau với Matthew, Airy Gailey đã cùng Lanto và Thanh Điểu ngồi trên xe bay trở về cửa cảng.
Dọc đường đi, Lanto liên tục hỏi han chuyện vị quân nhân vừa thấy trong đại sảnh khách sạn khi nãy, trong lời nói còn mang theo một chút sợ hãi: "Sĩ quan vừa rồi là ai vậy, có phải rất lợi hại không? Dù có cách bức tường nhưng tôi vẫn cảm giác được....sát khí đó."
"Hắn là thượng tướng hàm cấp hạng nhất và trẻ tuổi nhất của hải quân Liên bang Gassard, tay nắm thực quyền, cùng nổi danh với hắn còn có một vị tướng quân nữa nhưng cũng đã không còn cách nào địch lại hắn. Thời kỳ đỉnh cao nhất của hắn là lúc chỉ đạo xoay chuyển tình hình cuộc chiến trở nên thuận lợi trong thời gian xảy ra chiến tranh cục bộ với quân đối kháng Torrek, còn nhận được lời khen thưởng của tiền nhiệm giáo hội hoàng gia Bergany, tiếng tăm lẫy lừng, đến khi già thì không có lập thành tích gì, mà lại bận rộn bành trướng thế lực."
Thật là khiến cho người ta kinh ngạc mà, một Thanh Điểu không đặt tai nghe chuyện ngoài cửa sổ mà lại thuộc lịch sử của vị thượng tướng này như lòng bàn tay, giống như là tận mắt chứng kiến vậy. Có điều hắn lại có thành kiến với vị thượng tướng này, lúc đang nói chuyện thì hừ lạnh vài tiếng, vẻ mặt cũng trở nên âm trầm.
Lanto tò mò hỏi: "Thanh Điểu, cậu đây là muốn bôi đen cái vị tướng quân này à?"
"Tôi không có bôi, vốn đã đen rồi." Thanh Điểu lại hừ lạnh, "Cậu mà có thấy hắn thì nhớ kỹ là phải đi vòng đấy, hắn không phải người tốt lành gì đâu."
"Ông ta còn đen thế nào cậu nói cho tôi biết đi!" Vẻ mặt Lanto viết rõ mấy chứ "tôi muốn nghe thêm chuyện", Thanh Điểu lại vá cái miệng mình lại không chịu tiết lộ nửa câu, nhưng Airy Gailey lại mở miệng kể cho cậu, vừa mới nói đã hấp dẫn ngay sự chú ý của Lanto.
"Thực ra anh với vị thượng tướng này có liên quan chút chuyện đấy. Hồi trước lúc anh còn đang học ở trường quân đội của Liên hiệp, cũng học cùng với đứa con trai độc nhất của thượng tướng, cái vị tiểu thiếu gia đó lại không thích anh, cho dù anh có làm cái gì thì