Nghe xong câu nói kia, hình ảnh của Gallio và nữ dẫn đường cũng hóa thành hạt sáng rồi biến mất không còn thấy bóng dáng đâu cả. Thân làm một người đứng xem từ đầu đến cuối, Airy Gailey cũng không còn yên lặng như lúc đầu nữa, anh nghiêm túc nhìn chằm chằm hình ảnh phản chiếu không có chút sơ hở này, bắt đầu suy nghĩ cách phá nơi này, Cavill cũng cảm nhận được, đứng cạnh anh quẫy đuôi, nghiêm túc đồng ý với ý nghĩ của anh.
Nhưng mà...nếu làm vậy thật, anh hoàn toàn không rõ sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.
Đương lúc Airy Gailey còn đang xoắn xuýt suy nghĩ, cảnh tượng lại xoay chuyển lần nữa, Lanto xách gia sản ít ỏi của mình đi lướt qua mặt anh, bước vào căn phòng "siêu xa hoa", người máy đã sớm chuẩn bị xong vật dụng hằng ngày cho cậu, món lớn nhất chính là giường. Chiếc giường vô cùng đơn giản, khác hẳn với căn phòng mang phong cách khác biệt kia, nó được đặt tủ sách bằng gỗ cao cấp.
Lanto ném hành lý lên giường, lướt mắt qua chồng sách được đặt trên tủ, sách được trưng trên này đa phần đều là sách tôn giáo, bìa sách bằng da dày nhìn qua hình như có cảm giác rất quý, tên sách được mạ vàng trên gáy sách đã dần bong ra thành từng mảng, để lộ lớp keo đậm màu.
"Phải là một người như thế nào mới sở hữu được nhiều tập sách về tôn giáo như vậy chứ, hơn nữa mấy chồng sách này đều là đồ cổ thì phải?" Lanto tự lẩm bẩm, lực chú ý lại chuyển sang khoang cứu sinh, trong đầu hiện lên gương mặt ngoài cười nhưng trong không cười của Gallio.
Cùng lúc đó, trước mặt Airy Gailey lại xuất hiện thêm một hình ảnh ba chiều nữa, soi rọi hết mọi hành động trong đầu Lanto hiện ra trước mặt anh. Có thể trực tiếp nhìn được hình ảnh nội tâm của người mình yêu, Airy Gailey lại xoắn xuýt, cái hình ảnh phản chiếu đáng hận này sao lại có thể hiểu rõ được thế giới nội tâm của Lanto chứ?
Xoắn xuýt thì xoắn xuýt, Airy Gailey vẫn nhìn không bỏ sót tí nào. Trong hình ba chiều đó đều tập trung vào cuộc nói chuyện của Lanto và Gallio. Gallio cầm trong tay báo cáo kiểm tra thân thể của Lanto, vờ tuyên bố tin tốt: "Chúc mừng cậu, Lanto, thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ quả thật có hiệu quả rất rõ với cậu, cậu sẽ mau chóng có thể trở thành một dẫn đường chân chính."
"Cảm ơn." Lanto tích chữ như vàng, không mỉa mai mà cũng chẳng hưng phấn, vẻ mặt nhàn nhạt như nước trong, cậu chẳng có ý kiến gì với cái tin tức tốt lành này, cậu có một dự cảm, vẫn còn có một âm mưu khác đợi cậu nhảy vào.
Quả nhiên, Gallio đổi đề tài, nói: "Vì tinh thần lực của cậu có thể tăng mạnh hơn nữa, nên từ nay về sau cậu sẽ sống trong căn phòng này, người trong phong cậu hoàn toàn có thể không để ý, ông ấy là một người sống đời sống thực vật, sống một ngày lại ít thêm một ngày, cần gì thì có thể báo cho người máy, ngoại trừ việc không thể rời khỏi, những yêu cầu khác chúng tôi sẽ tận lực đáp ứng."
Ở chung một chỗ với người sống đời sống thực vật? Đây là cái cách tăng sức mạnh kỳ dị gì vậy? Trong lòng Lanto tràn ngập nghi vấn, nhưng ngoài mặt lại chẳng có thay đổi gì, hỏi ngược lại: "Tại sao lại cho tôi nhiều quyền lợi như thế? Mấy người cần tôi làm cái gì?"
Gallio híp mắt cười: "Chuẩn bị cho tốt tinh thần lực của cậu để trở thành dẫn đường mạnh nhất."
Hình chiếu ba chiều đến đó là biến mất, Lanto ngừng hồi tưởng lại, khinh thường lẩm bẩm: "Thành dẫn đường mạnh nhất để làm gì chứ, còn chẳng phải để ghép đôi với lính gác sao, chỉ để cho lính gác sử dụng, đã như vậy còn chẳng bằng bình thường sống còn tốt hơn." Vừa dứt lời, quả cầu lông màu xám nhàn rỗi ló ra khỏi đầu cậu, con chim non dùng cái mỏ đã cứng lên không ít mổ đầu Lanto.
"Chiêm chiếp —— Chiêm chiếp ——" Con chim non vỗ cánh bắt đầu gấp gáp kêu lên.
"Úi da, đau! Mày gấp cái gì, tao có nói ghét mày bao giờ đâu hả?"
"Chiêm chiếp! Chiêm chiếp!"
"Tên nhóc ranh này, tao chỉ cảm khái một chút cũng không được hả?" Lanto nhìn về phía khoang cứu sinh chép miệng, "Mày xem ông ấy đi, tao chắc chắn người đó trước khi chưa bị biến thành bộ dáng này nhất định phải là một nhân vật vô cùng lợi hại, nếu không thì bị đến nông nỗi này sao mà lại vẫn giữ được tinh thần lực mạnh mẽ như vậy chứ? Nhưng mà mày xem đi, ông ta chẳng phải cũng bị nhốt trong Tháp Đen sao? Có mạnh mẽ cũng chẳng thể giải quyết được tất cả vấn đề."
"...Chiêm chiếp chiêm chiếp..." Tiếng kêu của con chim non trở nên do dự, ánh mắt cũng lấp lánh.
Lanto xoa xoa cổ nó, thấp giọng nói: "Tao hiểu ý mày, tao sẽ không lấy cái lý do yếu kém đó biện minh cho mình đâu, nếu có cơ hội có thể mạnh mẽ, tao sẽ nắm chặt nó."
"Chiêm chiếp!"
"Được rồi, trở lại chuyện chính đi, trước tiên đặt cho mày một cái tên vậy, ở đây nhiều sách như vậy, nói không chừng sẽ có linh cảm thì sao."
Toàn bộ cuộc đối thoại của Lanto và tinh thần thể đều lọt vào lỗ tai Airy Gailey không sót một chữ, Airy Gailey hận không thể lập tức chạy đến trước mặt Lanto ôm chặt rồi hung hăng hôn một cái, Lanto trước mặt anh thực sự khiến người khác phải thương quá rồi, vừa nhỏ yếu vừa mạnh mẽ, lại rất lạc quan chấp nhận nắm lấy cơ hội này, rốt cuộc Lanto còn trải qua cái gì nữa chứ, tại sao lại mất trí nhớ như vậy?
Đáy lòng Airy Gailey như bị móng vuốt mèo cào đến mức khó chịu, mà Lanto ở bên kia tùy tiện chọn một bản sách Phúc Âm*, thốt lên: "Í, nhóc ranh này, hay là gọi mày là Gospel đi, vừa đơn giản dễ nhớ mà nghe cũng có phúc nữa."
*giải thích chỗ này một tí, về chữ Phúc Âm, chữ này còn được gọi là Tin Mừng (bởi Công giáo Rôma) hay Tin Lành (bởi các cộng đồng Kháng Cách), là tên gọi chung để chỉ bốn cuốn sách đầu tiên và cũng là quan trọng nhất trong Kinh Thánh Tân Ước (theo Wikipedia), Phúc Âm dịch ra tiếng Anh là Gospel, nếu như chỉ để từ Phúc Âm thì nghe không hay lắm vì trong truyện này đa phần là tên tiếng Anh, vậy nên Ngạn mới chuyển sang tên tiếng Anh cho hợp =v=
"Chiêm chiếp ~" Con chim non vẫy cánh tán thành, còn không đợi Lanto giải quyết xong chuyện này, trong căn phòng đột nhiên xảy ra dị trạng. Ánh sáng trong phòng trong chớp mắt trở nên ảm đạm đi, ánh sáng vốn sáng ngời dường như được phủ lên một lớp kính lọc màu xanh thẳm, cả thế giới như chìm vào long cung u tĩnh mênh mông vô tận, đến cả nhiệt độ trong phòng cũng bị hạ xuống vài độ.
Con chim non hoảng sợ nằm xuống, đôi cánh chọc chọc tóc Lanto cố gắng che giấu thân thể càng lúc càng mượt mà của mình, Lanto sờ cánh tay nổi da gà của mình, nhạy bén cảm nhận được tinh thần lực vốn yên lặng như ngưng đọng lại xoáy thành vòng xoáy, sức mạnh giải phóng ra khiến người ta cảm thấy khiếp hãi. Cậu vô thức che đầu lại, ngồi bệt xuống đất.
Thấy cảnh này, thần kinh của Airy Gailey và Cavill cũng căng thẳng, đương lúc hai người lo lắng, một cái bóng to lớn xuất hiện dọc theo khoang cứu sinh, chớp mắt bao phủ khắp căn phòng. Áp lực vô hình đè nặng khiến vai Lanto trễ xuống, cậu không thể ngẩng mặt lên, gương mặt đột nhiên bị một sinh vật trơn nhẵn cọ lấy.
Một cái đầu vĩ đại ước chừng to bằng năm lần đầu cậu đang ở ngay trước mặt mình, cái mõm đen hơi nhổm lên đặt ngay trên trán cậu, đôi mắt của nó gần như muốn hòa tan làm một với làn da màu đen, mà hai hình bầu dục màu trắng bên dưới đôi mắt nó lại vô cùng nổi bật, thoạt nhìn giống như là lườm nguýt cậu vậy.
—— Cá voi sát thủ. Lanto nghe thấy được cả tiếng len lén nuốt nước bọt của chính mình, thân thể cứng đơ vẫn không nhúc nhích được, vội vã suy nghĩ. Cách trang trí của căn phòng này, sách tôn giáo nhiều đến mức đếm không xuể, còn có tinh thần thể hiếm hoi này nữa, cậu lập tức nhận ra thân phận của người nằm bên trong khoang cứu sinh: Có thể sở hữu tinh thần thể mỹ lệ và mạnh mẽ như vậy, chỉ có thể là giáo chủ giáo hội hoàng gia Bergany mà thôi.
Trời ơi, một người có thân phận cao quý như thế mà còn bị bắt? Rốt cuộc là Tháp Đen đã dùng cách gì vậy?
Toàn bộ tư duy trong nội tâm Lanto vẫn cứ hiện ra trên màn hình trước mắt Airy Gailey, đừng nói là cậu khó hiểu, đến cả Airy Gailey cũng cảm thấy manh mối trong tay mình quá ít rồi, mà với hình ảnh phản chiếu xuyên thấu này, manh mối duy nhất anh nắm được chính là tiên sinh X được nhắc đến trong miệng của Gallio và nữ dẫn đường đó, e là nhân vật thần bí này đóng vai trò vô cùng quan trọng.
Đương lúc Airy Gailey còn đang sắp xếp các đầu mối, Lanto vẫn không dám thở mạnh đối diện với cá voi sát thủ, cậu không chắc anh bạn