34-【1】
Cô khịt mũi coi thường, “Bớt dát vàng lên mặt mình đi, anh thành bạn trai em lúc nào?”
Tống An Thần cười lạnh một tiếng, “Nếu đã như vậy tự em một mình đi buổi họp lớp đi.”
Nói xong xoay người muốn rời đi, nội tâm cô thầm kêu không xong, thằng nhãi Tống Kim Nhứ này từ trước đến nay đều là một bụng hẹp hòi như Hạ Chi Sơ, cô không nên ở thời khắc mấu chốt này cùng anh cãi nhau. Cô chạy tới bắt lấy cánh tay anh, lấy lòng cười nói: “Đùa với anh thôi, anh không hiểu sự hài hước của em sao anh bạn trai của em.”
Anh dừng bước chân lại, hơi quay đầu rũ mắt nhìn cô, “Anh không nghe rõ, câu sau em nói gì?”
Cô ngước mắt nhìn anh, “Anh bạn trai của em?”
Anh “ừm” một tiếng, “Bỏ đi mấy câu trước, lặp lại câu cuối cùng lần nữa.”
Đây là làm cái quái gì a, trong lòng cô hận không thể đánh anh một trận, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười nịnh như cũ, “Anh bạn trai......của em.”
Khóe miệng anh cong lên, xoay người lại sờ đầu cô như thú cưng nói: “Rất tốt bạn gái của anh, bây giờ em có thể đi thay quần áo.”
Thời gian có hạn nên cô không muốn lãng phí thời gian tại đây, xoay người cầm quần áo đi vào toilet thay. Không thể không nói, Tống Kim Nhứ tuy rằng có chút keo kiệt nhưng mà ánh mắt rất không tồi, hai cái quần áo nhìn như không thế nào hợp với nhau, thế mà không ngờ mặc lên lại đẹp như vậy.
Từ trước đến nay, cô luôn phối áo len lông vàng này với quần jean, tuy rằng không lôi thôi nhưng mặc lên cũng không bắt mắt cho lắm. Cô từ trong toilet đi ra, Tống An Thần đánh giá cô từ trên xuống dưới một chút, đối với ánh mắt của mình rất vừa lòng gật gật đầu, sau đó từ bên trong tủ quần áo lấy ra mũ len màu xám đội lên đầu cô.
“Có giày Martin hay không?”
Cô gật đầu, chạy đi lấy giày Martin màu đen ra, Tống An Thần nhìn thoáng qua, gật đầu, tỏ vẻ có thể, cô lập tức mang vào.
“Có ví cầm tay hay không, tốt nhất là cùng màu với váy và mũ?”
Cô suy nghĩ một chút, xoay người rút ra một cái ví cầm tay bị bẹp dí trong đống quần áo, hỏi Tống An Thần: “Cũng chỉ có cái này, có được không?”
Tuy rằng hơi nhăn một chút nhưng màu sắc cũng gần với mũ và váy, nhìn qua như là một bộ.
Hạ Chi Tình dựa theo sự chỉ huy của Tống An Thần mà phối đồ, sau đó đứng trước gương toàn thân soi, vừa thấy nhịn không được hú hét lên, xoay tròn tạo dáng.
Tống An Thần nhìn cô đỏm dáng, bất đắc dĩ lắc đầu, “Tiểu Tình Nhi, em không trang điểm sao?”
Một lời làm Hạ Chi Tình bừng tỉnh say mê trước “mỹ mạo” của mình, cô chạy nhanh quét rớt quần áo trên ghế, ngồi xuống nhanh chóng trang điểm.
Làn da mẹ Tô vô cùng đẹp, trắng nõn lại tinh tế, di truyền được cho cô chút gen tốt này. Trước khi đi làm, cô đều là để mặt mộc, ngay cả kem chống nắng cũng không thoa, chỉ khi mùa đông bị nứt nẻ mới thoa một chút vaseline cùng với mấy thứ linh tinh. Lúc đó, các bạn đại học và bạn cùng phòng ký túc xá hâm mộ cô không thôi. Đặc biệt là Khương Vi, mỗi lần đều thích nhéo mặt cô, nói rất hâm mộ rất ghen tị.
Sau khi tốt nghiệp rồi đi làm, bởi vì yêu cầu công việc mà cô mới kêu Lâm Du dạy cô trang điểm. Có điều cô cũng sẽ chỉ trang điểm nhẹ, son môi lên, tóc thì dùng máy sấy qua loa sau đó đội mũ lên, xoay người hỏi Tống An Thần: “Như thế nào, bạn gái anh trang điểm có ổn không?”
"Bạn gái anh" mấy chữ này khiến anh rất vui, khóe miệng anh hơi cong lên, nhìn kỹ lớp trang điểm trên mặt cô, cười nói: “Cũng được.”
Làn da cô rất đẹp, không cần phải trang điểm đậm vẫn rất đẹp, hơn nữa khí chất của cô hơi thanh nhã, trang điểm đậm ngược lại không thích hợp với cô. Bây giờ cô trang điểm nhẹ nhàng rất hợp với chiếc áo lông trên người này tựa như ánh mặt trời.
Từ trước đến nay cô có ba phần giống như ánh mặt trời luôn cười tươi sáng lạn, nay lại được anh khen như vậy, cái đuôi vẫy thật cao. Khắp nơi tìm kiếm điện thoại "tự sướng", còn gọi anh đến chụp cùng nhau. Anh không nói gì chỉ đứng ở nơi đó làm người mẫu, tùy ý cô lăn lộn.
Chờ cô lăn lộn xong thì đã là bốn giờ rưỡi, từ nhà lái xe đi qua nếu không tắc đường thì cũng phải hơn một tiếng đồng hồ, cho nên bọn họ đến trễ là chuyện tất nhiên.
“A, hoá ra đã trễ đến thế này à, sao anh lại không nhắc nhở em?” Cô một bên thu dọn túi xách di động, một bên đem trách nhiệm đẩy lên trên người anh.
Tống An Thần từ đầu đến cuối không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn cô càu nhàu. Chờ cô thu dọn xong liền nhanh chóng lôi kéo anh xuống lầu, vừa vặn mẹ Tô đi lên, đi ngang qua phòng cô thấy loạn thành ổ gà, nháy mắt liền bạo phát, “Bánh bao xá xíu, con quay về cho ta, dọn phòng sạch sẽ mới được đi.”
“Sau khi về con sẽ dọn mà.” Dưới chân cô giống như bôi dầu, lôi kéo Tống An Thần nhanh chóng chạy trốn.
Một đường thuận buồm xuôi gió, không có kẹt xe, nhưng khi đến khu nghỉ dưỡng thì cũng đã trễ một giờ. Vốn dĩ cô định đến điểm hẹn trước năm giờ, không phải cô quan trọng lần tụ họp này mà là cô không thích cảm giác khi đến trễ sẽ bị ánh mắt mọi người tập trung trên người.
Nhưng nếu đã đến muộn cũng chỉ đành như vậy, cô cởi bỏ đai an toàn, chuẩn bị mở cửa xuống xe thì Tống An Thần lại ở ngay lúc này mở miệng gọi cô lại.
Cô quay người nhìn anh, “Làm sao vậy?”
Tống An Thần từ trong túi lấy ra một hộp trang sức màu xanh lam, mở ra, bên trong đặt một chiếc vòng cổ bạch kim nạm kim cương nhãn hiệu Tiffany, anh lấy vòng cổ ra, cúi người qua chuẩn bị đeo lên cho cô.
Tuy rằng cô đối với vật phẩm xa xỉ không có nhiều hiểu biết, chỉ là nhìn thấy trên dây chuyền kia nạm nhiều viên kim cương nhỏ, còn có viên kim cương màu vàng ở giữa rất lớn kia, cô cũng biết giá cả hẳn là rất dọa người, cô lui lui lại thân mình, lắp bắp nói: “Đồ vật đắt như vậy em không thể đeo.”
Lỡ như không cẩn thận làm rớt vậy phải làm sao bây giờ, cô còn nợ anh năm mươi vạn nha!
Tống An Thần ngước mắt nhìn cô, khóe miệng nở một nụ cười như không cười nói: “Ai nói với em là nó rất đắt?”
Khóe miệng cô hơi hơi run rẩy, “Chẳng lẽ lại không phải hàng real?”
Anh dùng vẻ mặt nhìn cô như nhìn người ngốc, “Em không phải bạn gái thật sự của anh, anh mua hàng real cho em làm gì?”
“……” Nói cứ như là bạn gái thật anh nhất định sẽ mua hàng real vậy, cũng không nghĩ lại xem bản thân trên tay mang cái gì! Đồng hồ Patek Philippe hàng nhái giá 999 nhân dân tệ.
Có điều như thế cũng được, dù làm rớt cũng không cần cô bồi thường, chỉ là thứ này bắt chước cũng thật giống đi, không kể đến chi tiết, ngay cả hộp trang sức cũng bắt chước thật sự rất xa hoa, thường dân giống như cô quả thật không phân biệt nổi.
Nếu đã không phải là hàng real, vậy cô cũng không cần lo lắng về vấn đề bồi thường, cô dựa qua Tống An Thần để anh đeo lên dây chuyền Tiffany cho cô.
34-【2】
Họp lớp tổ chức ở khu nghỉ dưỡng Vân Mạn ở phía Bắc thành phố.
Khu nghỉ dưỡng Vân Mạn là khu nghỉ dưỡng nổi tiếng của thành phố S, thấp thoáng bên trong rừng trúc, phong cảnh vô cùng tuyệt đẹp, đương nhiên giá cả cũng vô cùng xa xỉ.
Cô là bị kéo về nhóm chat đại học cho nên đối với người khởi xướng và quá trình tổ chức đều không phải rất rõ ràng.
Bọn họ từ khu tiếp tân đi vào phòng tiệc, phòng tiệc diện tích rất lớn, kết hợp phong cách thiết kế của Trung Quốc và Phương Tây, vô cùng xa hoa lộng lẫy. Lớp sĩ số tổng cộng ba mươi mốt người, ngoại trừ một ít ở nước ngoài hoặc là nơi khác không có cách nào trở về kịp hoặc là không muốn tới tham gia thì sĩ số hiện diện không quá hai mươi người, bao cả căn phòng lớn như vậy,