“Anh nói anh thích em, Hạ Chi Tình, làm bạn gái anh được không?”
Anh thích em.
Làm bạn gái anh được không?
Anh thích em.
Làm bạn gái anh được không?
Khi Tống An Thần nói xong câu đó, dung lượng não của Hạ Chi Tình vốn dĩ không đủ, bây giờ lập tức chết máy, trong đầu chỉ còn lại hai câu này, giống như máy chiếu trong rạp chiếu phim chạy qua lại không ngừng trong đầu cô.
Ai có thể tới véo cô một cái để xem rốt cuộc có phải cô đang nằm mơ hay không?
Tuy rằng giữa trưa hôm nay trong nhà vệ sinh, cô thông qua đủ loại dấu hiệu, phỏng đoán rằng Tống An Thần có thể thích cô, nhưng đó cũng chỉ là phỏng đoán, cô quay đầu nghiêm túc làm việc liền đem cái kết luận này ném tới chân trời, mà tối nay nói chuyện phiếm với Lâm Sâm high đến như vậy, càng hoàn toàn không nhớ tới nhân vật Tống An Thần này.
Nhưng khi lời phỏng đoán bỗng nhiên biến thành sự thật, trái tim nhỏ của cô có chút quá tải.
Tống An Thần đây không phải là đang chọc cô chứ? Anh là tân tổng giám đốc, là Boss tương lai, anh muốn mỹ nữ gì lại không có, vì sao lại coi trọng cô? Tuy rằng cô lớn lên cũng xem là tiểu mỹ nữ, nhưng nhiều lắm cũng chỉ là hơn người bình thường một chút. Ngay cả trong công ty, cô cũng không thể vọt vào no3 bảng xếp hạng mỹ nữ của công ty, mà là xếp hạng no10 có nguy cơ rớt đài nhất, có thể thấy cô rất tự hiểu bản thân, giống như ánh mắt mọi người đánh giá cô vậy. Cho nên cô không cách nào thuyết phục mình rằng Tống An Thần là nhất kiến chung tình, tái kiến si tình với cô được.
Nếu không phải vì thích vẻ ngoài, vậy chỉ còn lại loại chính là lâu ngày sinh tình, hay là sau khi anh dọn vào ở, đã bị mị lực độc đáo của cô hấp dẫn? Hạ Chi Tình trong não suy đoán lung tung rối loạn các loại giả thiết, mắt phượng thon dài của Tống An Thần nhìn cô, khóe miệng cong lên không dễ phát hiện.
Anh hơi hơi cúi đầu, dùng giọng nói trầm thấp dụ hoặc lòng người nói: “Sao, Tiểu Tình Nhi, em là đồng ý hay không đồng ý?”
Đầu óc Hạ Chi Tình giống như hồ nhão, giờ phút này phỏng chừng đặt chi phiếu một trăm vạn trước mặt cô cũng không cách nào cứu lại chỉ số thông minh của cô, cô bị ép ngước mắt nhìn khuôn mặt phóng to trước mắt, mắt phượng thâm thúy, mũi cao đĩnh bạt, da thịt trắng nõn tốt đến mức phụ nữ cũng phải ghen ghét, người đàn ông này quả thực chính là đồ yêu nghiệt, nếu cô thay trời hành đạo mà bắt lấy anh vậy có tính là công đức vô lượng không?
Mí mắt Tống An Thần hơi hơi rũ, trên mũi phản lên ánh đèn nhợt nhạt, nhìn đôi môi hồng của cô, cong môi khẽ cười nói: “Tiểu Tình Nhi nếu em không nói lời nào, anh coi như em lựa chọn cái thứ nhất”
Một chút lý trí còn sót lại giống hạt đậu xanh nói cho cô rằng muốn lắc đầu, vì thế cô lắc đầu.
Tống An Thần cười, “Vậy cái thứ hai?”
Cô lại lắc đầu.
Sóng mắt Tống An Thần lưu chuyển: “Thứ nhất thứ hai đều không được, cho nên em muốn chọn một cái cuối cùng nữa?”
Cô chớp chớp hàng lông mi dài, kỳ thật cô căn bản không nghe rõ cái lựa chọn thứ ba là gì, chỉ là cảm thấy hai cái phía trước không được, vậy cái thứ ba khẳng định được, vì thế cô gật gật đầu.
“Bé ngoan.” Đôi mắt Tống An Thần sáng ngời, dùng ngón cái nhẹ nhàng mà vuốt ve cằm cô, chậm rãi dao động đến cánh môi hồng nhuận của cô, như có như không chạm chạm, “Nếu hiện tại anh là bạn trai của em, vậy về sau khi hôn em liền không cần phải xin trước đi?”
Tống An Thần nói xong, không cho cô có thời gian tiêu hóa, đầu dần dần hạ thấp xuống, mắt thấy sắp được đụng đến đôi môi làm anh vô cùng nhớ nhung kia thì Hạ Chi Tình trong đầu “ting” một tiếng, lý trí và chỉ số thông minh ở thời khắc nghìn cân treo sợi tóc như vậy đột nhiên trở về, cô lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai mà duỗi tay chắn lại, vừa vặn ngăn cách môi của mình và Tống An Thần giữa một bàn tay.
“Sao? Tiểu Tình Nhi, em đây là có ý gì?”
Mày đẹp Hạ Chi Tình nhíu lại, duỗi tay đẩy, linh hoạt nhảy ra vòng vây của Tống An Thần chỉ vào anh mắng: “Anh thật đê tiện!”
Tống An Thần yên lặng nhìn cô, “Anh đê tiện như thế nào?”
“Anh vậy mà…… Vậy mà dùng nam sắc tới câu dẫn tôi!”
Nghe vậy, Tống An Thần thiếu chút nữa bị nước miếng của mình sặc chết, khóe miệng anh nhấp nhấp, đè nén xúc động muốn cười xuống, “Tiểu Tình Nhi, anh có thể coi lời này của em là em đang khen anh có mị lực, hơn nữa em còn bị anh hấp dẫn không?”
Hạ Chi Tình chớp chớp mắt, không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, yêu nghiệt này chính xác là có mị lực, hơn nữa cô cũng bị mê mẩn, nhưng muốn cô chính miệng thừa nhận, đó là chuyện impossible, “Vừa rồi không phải đã nói rồi sao, anh không thể tùy tiện hôn tôi!”
Mắt phượng Tống An Thần ở dưới ánh đèn rất sáng ngời, “Vừa rồi là vừa rồi, hiện tại là hiện tại, vừa rồi em còn chưa phải bạn gái của anh, nhưng mà hiện tại anh là bạn trai của em.”
Lời này muốn xoay bao nhiêu vòng liền xoay bấy nhiêu vòng! Hạ Chi Tình thiếu chút nữa lại bị xoay vòng vào, có điều cũng chỉ là kém một chút, cô vẫn là rất tỉnh táo, cô suy nghĩ một lúc, đem logic chải vuốt rõ ràng, “Anh là cái đồ không biết xấu hổ, tôi đồng ý làm bạn gái anh khi nào?”
“Ngay vừa rồi!”
“Không có khả năng!”
“Vừa rồi em chọn cái thứ ba, đồng ý làm bạn gái của anh, Tiểu Tình Nhi, đây chính là tự em lựa chọn, mọi người đều là người trưởng thành, nói là làm, phải không?”
Cô chính là không có, huống chi cô vừa rồi căn bản nghe không rõ cái gọi là lựa chọn thứ ba của anh là gì, “Vừa rồi tôi căn bản không nghe rõ lựa chọn thứ ba của anh cái là cái gì, cho nên không tính.”
“Không nghe rõ đã đồng ý rồi, Tiểu Tình Nhi, em đoạt lý mạnh mẽ như vậy, em coi vậy mà được sao?”
Không được cũng phải được! “Tôi mặc kệ, dù sao tôi không muốn làm bạn gái anh, cho dù vừa rồi đồng ý thì thế nào? Đồng ý ở bên nhau, chẳng lẽ còn không thể chia tay sao? Người ta kết hôn còn có thể ly hôn đó. Nếu anh nhất định phải ép tôi thừa nhận, tôi đây thừa nhận là được, vừa rồi tôi chính xác đã đáp ứng rồi, nhưng hiện tại tôi lại thay đổi ý định, tôi muốn đá anh, muốn cùng anh chia tay!”
Tống An Thần thiếu chút nữa thở không ra hơi, đều nói phụ nữ không thể nói lý được, đạo lý gì cũng không cần giải thích, hôm nay xem như anh đã diện kiến rồi. Anh thật muốn mặc kệ cô đồng ý hay không, cứ đem cô khiêng lên rồi quăng ngã trên giường, tới làm bá vương ngạnh thượng cung, sau đó gạo nấu thành cơm, xem cô còn có thể đổi ý hay không, chỉ là nếu làm như vậy sẽ là đồ cường đạo, chúng ta đều là người văn minh, chuyện bạo lực như vậy anh khẳng định sẽ không làm.
Anh hít một hơi thật sâu, nhẫn nại hỏi: “Vậy Tiểu Tình Nhi em có thể nói cho anh nguyên nhân vì sao em đổi ý không muốn làm bạn gái của anh được không?”
Hạ Chi Tình nghe vậy, ngẩn người, vì cái gì? Đúng vậy, vì cái gì chứ? Hạ Chi Tình đánh giá người trước mắt cao 1m83, sở hữu cơ bụng tám múi, Tống An Thần yêu nghiệt này, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn dáng người có dáng người, luận về gia thế, luận về công việc, luận về địa vị, đều ném cô xa cách mấy con phố, dùng lời lão tổ tông mà nói, hai người bọn họ không môn đăng hộ đối, nếu cùng anh ở bên nhau, vậy cô chính là dẫm phải vận cứt chó rồi, chim sẻ biến thành phượng hoàng, cô có thể dùng một trái dưa chuột mà cược rằng nếu lấy chuyện này đi hỏi Lâm Du, cô ấy khẳng định sẽ nói, Tống An Thần mắt bị mù, cô vì cái gì lại không muốn chứ?
“Sao? Tiểu Tình Nhi, vì cái gì? Hay là em không thể nói cho anh biết là em căn bản tìm không ra lý do?” Tống An Thần nhìn cô đánh giá mình đã lâu, lại một câu cũng chưa nói, lần đầu tiên có chút đoán không ra suy nghĩ của cô.
Hạ Chi Tình trừng mắt anh một cái, có chút không kiên nhẫn mà nói: “Anh đừng có hối, càng không được ép bức tôi! Anh để tôi cẩn thận suy nghĩ một chút, sẵn tiện sắp xếp lại ngôn từ!”
Tống An Thần ngẩn người, rốt cuộc là anh quá coi thường cô, vẫn luôn xem cô như con thỏ trắng vô hại, hay là trong xương cốt cô vốn dĩ đã cất giấu một cái gien nữ cường như vậy? Cũng đúng, đều nói hổ phụ không sinh khuyển tử, mẹ Tô mạnh mẽ như vậy, con gái bà sinh ra sao có thể quá hiền như thỏ chứ? Bình thường sở dĩ cô sẽ giống như con thỏ nhỏ dễ đẩy ngã, chắc là từ nhỏ đã bị hai tòa núi lớn là mẹ Tô và Hạ Chi Sơ ức hiếp mà hình thành, nhưng mà lão hổ trước sau vẫn là lão hổ, tuy rằng không có nanh vuốt, nhưng bản tính hung tàn trong xương cốt sẽ không thay đổi.
Mà Hạ Chi Tình bên này hoàn toàn không có ý thức được mình bỗng nhiên khí thế nữ cường lên, cô đứng ở nơi đó đau khổ suy nghĩ, cuối cùng trực tiếp đi tới sô pha ngồi xuống nghĩ, lần đầu tiên cô đối với một vấn đề lại suy nghĩ cặn kẽ như thế, cũng là lần đầu tiên đại não cô chuyển động nhanh chóng như vậy.
Trong đầu cô liệt kê ra tất cả ưu điểm và khuyết điểm của Tống An Thần, sau đó tiến hành so sánh:
Ưu điểm: Cao, phú, soái, có cơ bụng, ông chủ tương lai của công ty (có thể bao che cô)
Khuyết điểm: Quá bá đạo, không săn sóc, là ông chủ công ty (mỗi ngày gặp mặt rất dễ chán), quá phúc hắc ( chỉ số thông minh phát triển quá nghiêm trọng, trong khoảng thời gian tới giống như thường xuyên sẽ tính kế cô), khắc tinh (sau khi gặp được anh đều không xảy ra chuyện tốt lành gì)
Liệt kê ra một đống ưu điểm và khuyết điểm thế nhưng lại ngang nhau, đều là năm cái, chỉ là cẩn thận phân tích một chút liền phân rõ thắng bại.
Ưu điểm của anh đều là đồ vật bên ngoài, thí dụ như anh đẹp trai, anh bây giờ quả thật đẹp đến mức cực kỳ, nhưng mà hai mươi năm sau, ba mươi năm sau thì sao? Anh còn có thể đẹp trai như vậy sao? Khẳng định không thể, trên thế giới này, các nhà khoa học còn chưa có nghiên cứu ra thuốc chống lại thời gian đâu, cho dù là ai cũng không tránh được thời gian trôi đi, ba bốn mươi năm sau, anh dù có đẹp thì cũng chỉ có thể là một ông lão có chút đẹp lão mà thôi. Còn tiền của ông chủ gì đó, loại đồ