Ái Như hôm nay trưng diện khá chỉnh chu, nàng tự luyến ngắm nghía dung nhan bản thân trong gương, trên môi nở một nụ cười tủm tỉm.
Kể từ khi gặp Ma Kim, cứ ngỡ là sẽ được an nhàn sung sướng, ai mà ngờ đâu nàng phải bận tối tăm mặt mày từ sáng đến tối.
Từ một bà chủ khách điếm nhỏ vô danh trở thành một phu nhân quán xuyến mọi việc trong thiên hạ đệ nhất thương hội.
"Được cái là nhan sắc của ta ngày càng xinh đẹp, úi chu cha, thế này làm gì có ai nghĩ ta đã gần bốn mươi chứ.
Hihi.
Tí phải nhờ chàng ấy làm thêm nhiều loại mỹ phẩm mới được." Nàng khẽ nhún người đung đưa cơ thể tự hào về đường cong quyến rũ, bàn tay thì vuốt ve làn da mịn màng của bản thân.
Ma Kim bước vào phòng, trao cái ôm từ đằng sau và ghé sát vào tai nàng thủ thỉ:
-Dì Như của ta hôm nay ăn diện đi đâu đó?
-Hứ, cứ xưng thiếp là dì hoài.
Chàng đấy, làm việc đến đãng trí rồi à, chẳng phải hai hôm trước thiếp đã dặn kĩ hôm nay là ngày đặc biệt sao?
-Đặc biệt? Ta không nhớ gì hết.
-Là ngày khai trương Nông Lâm Hội đấy.
Mau mau chuẩn bị y phục đi.
Sắc mặt Ma Kim bỗng nhiên trầm xuống, xoay Ái Như lại rồi hai tay kéo nàng ôm sát vào người.
Điều này khiến nàng cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết, không kìm được mà thổ lộ ra bên ngoài:
-Thật ấm áp quá đi!
-Nàng đấy!
-Thiếp đây.
-Nàng quên mất hôm nay là sinh nhật của nàng sao?
Ái Như có chút bất ngờ, nhẩm tính lại ngày tháng một tí rồi hét toáng lên:
-Aaa, phải rồi ha.
Chàng không nhắc thì thiếp quên mất tiêu.
-Nhắc gì chứ, ta đã chuẩn bị sẵn cho nàng một món quà đây.
Nhắm mắt lại đi!
Ái Như ngoan ngoãn nhắm mắt, tim đập thình thịch, cố đoán già đoán non xem mình nhận được gì
Hai phút trôi qua...
-Xong chưa chàng?
-Đừng vội.
Cái lễ khánh thành còn tận nửa canh giờ mới bắt đầu mà.
-Dạ.
-Dù gì cũng phải đợi thêm một tí, ta không thể để đôi môi của nàng được rảnh rang.
Dứt lời, Ma Kim ôm hôn Ái Như đắm đuối.
Năm phút sau có người ghé vào ra hiệu, hắn mới bế nàng ra phòng khách.
Nhưng xem ra nàng hiểu lầm sắp được tận hưởng trên giường, liền xấu hổ nói khẽ:
-Chàng này kì cục quá đi.
Đã sắp tới giờ rồi mà.
Đợi lúc về không được sao.
-Được rồi.
Nàng mở mắt ra đi.
.
Phòng khách giờ đây được trang trí thật đẹp, những dây hoa treo khắp nhà và mấy chục quả bong bóng đủ màu đủ sắc do Ma Kim sáng chế cách đây không lâu.
Điều quan trọng nhất vẫn là những người thân yêu đều đang vây quanh tươi cười hát bài ca mừng sinh nhật.
Ái Như cảm động tới rơi lệ, Ma Kim âu yếm bày tỏ:
-Chúc mừng sinh nhật của nàng.
Cả năm qua nàng đã bận rộn quá rồi, hôm nay nàng cùng tận hưởng niềm vui cùng mọi người nhé.
Việc khánh thành Nông Lâm Hội ta sẽ kêu người dời lại.
Ái Như sà vào lòng Ma Kim nức nở:
-Thiếp yêu chàng đến chết mất thôi.
-Ngoan nào, đừng khóc, mau lại thưởng thức món quà ta tặng nàng nào.
Ái Như tinh ý thế nào thì đi nữa cũng chẳng ngờ tới món quà hắn nói chính là một chiếc bánh kem.
Trên đó ngoài mấy cái họa tiết nhỏ ghi tên nàng kèm lời chúc ra thì còn có hai cây nến, một cái số ba và một cái số tám.
Ma Kim nở một nụ cười thật hiền hậu, hắn nhẹ nhàng kể lại:
-Nhớ lại ngày bé, vào dịp sinh nhật, mẹ của ta có lấy ra những ngọn nến nhỏ.
Mẹ bảo rằng, nếu như con có một ước nguyện gì đó, thì hãy nói ra rồi thổi tắt các ngọn nến trước mặt, điều ước đó sẽ thành sự thật.
Ta đã ước mai sau sẽ có vợ đẹp con ngoan, giờ đã thành rồi nè.
Mong mẹ của ta trên trời cao sẽ chúc phúc.
Ái Như hiểu ý, liền nhẩm trong miệng ước muốn của bản thân, rồi chu môi phồng má thổi...!nhưng mà vì niềm tin mãnh liệt quá nên luồng gió thổi ra siêu mạnh.
Cái bánh sinh nhật còn văng tung tóe nói gì mấy đốm lửa le lói.
-Hahaha.
Hồ Mẫn vì dáng người thấp bé nên né được đòn chí mạng đó, nàng vô sỉ ôm bụng cười người khác.
Quẹt.
Thanh Thanh tức giận nên lấy mảnh vụn bánh kem bôi lên mặt Hồ Mẫn, nhưng nàng ấy đâu biết rằng hành động này đã dẫn tới một trận chiến kinh thiên động địa.
Trận chiến bánh kem!
Ma Kim và nguyên đám nữ nhân, bao gồm ba đứa nhện con đùa nghịch với nhau nhiệt liệt.
Dù gì ban nãy hắn cũng làm thêm vài cái bánh dự phòng.
Phòng khách sang trọng đã biến thành bãi chiến trường ngọt ngào, không chỉ bánh kem mà họ còn tung ra nhiều loại bánh kẹo và nước trái cây.
Dù gì bữa tiệc lần này Ma Kim quyết định thay đổi khẩu vị nên mấy "vũ trang" này vô tình được trang bị đầy đủ.
Tiểu Thu dùng ngón tay nếm thử vị bánh trên mặt mình, con bé lập tức bị nghiện mùi vị đó nên đi liếm mặt các tỉ tỉ, trông rất đáng yêu.
Hồ Mẫn bị dính một ít trên ngực, nàng liền vén ra lẳng lơ:
-Này, anh có muốn nếm thử một tí không?
Ma Kim cười khinh bỉ rồi bỉu môi nói:
-Làm như bự lắm vậy đó!
Hồ Mẫn bực mình, lập tức áp sát hắn và dùng răng nanh để đáp trả.
Tàn tiệc, Ma Kim sút Hồ Mẫn văng ra cửa rồi mau chóng kéo Ái Như lại gần hỏi nhỏ:
-Ban nãy nàng ước gì thế?
-Không nói.
-Nói ta nghe đi.
-Không đâu, ngại lắm, giờ thiếp đi tắm đây.
"Thiệt tình, làm ta chuẩn bị một câu chuyện đầy cảm động để tìm ra đáp án về việc nàng ấy thực sự ước muốn điều gì.
Thất bại rồi, giờ phải tặng quà gì đây nhỉ? Một cái gương chăng?" Ma Kim thở dài.
-Này, có tính vào tắm hay không?
Ái Như thấy hắn bần thần đứng đó liền hối thúc.
-Có có, ta vô liền! (Ma Kim)
-Em nữa! (Hồ Mẫn)
.
.
Hai ngày sau, năm người thân của Trương Định Hùng đã được giáo đồ đưa về Hoàng Hà Thành.
Ma Kim cũng chẳng còn lí do gì để bắt giam lão già này, hắn đã xem xét kỹ, lão ta hoàn toàn không phát ra một tia sát khí nào.
"Biết điều thật đấy!" Ma Kim thầm khen ngợi.
Còn số phận của bốn kẻ sống sót trong vụ đại chiến kia, một người đã bị Ma Kim loại bỏ vì đã xấu mà còn cứng đầu, ba a đầu còn lại thì may mắn trở thành nô lệ mới của Nhật Nguyệt Giáo.
Trong số năm kẻ phàm nhân gia quyến của lão Trương, có ba thê thiếp và hai hậu bối mới tầm mười hai tuổi.
Vì hiện tại chưa có giá trị lợi dụng Ma Kim sắp xếp cho bọn chúng tá túc trong thành thay vì hầm ngục.
Hắn vừa đề cập với lão già đó vụ Nam tiến về Sơn quốc để trình bày sự kiện hoàng tử Triệu Lâm cùng đoàn tùy tùng biến mất một cách kì lạ nhưng mà lão ta nhanh nhảu xin phép nán lại một đêm bên ba mỹ nhân mới tới.
Cũng có thể lâu ngày không gặp nên lửa tình nổi lên, hoặc là do lượng dâm khí trong hầm ngục cao hơn mức bình thường.
Là một người nhân đạo, Ma Kim cũng đành chấp thuận cho lão già đó giải tỏa ham muốn, dù gì cũng chưa cần vội, hắn cũng đang cần bàn thêm với lão về một số kế hoạch liên quan tới