Trông cái bộ dạng căng thẳng đến mặt mày tái nhợt của hắn, Cố Yến Nam cực kỳ coi thường, thúc giục: “Nhanh đi, tôi sắp đi rồi.”
Hắn nuốt nước miếng, ngực phập phồng lên xuống, cắn răng quyết định: “Xỉu.” Ngay khi nghe đáp án của hắn ta, Cố Yến Nam cũng không có biểu cảm gì, nhưng kết quả cô đưa ra lại khiến cả đám sửng sốt.
“Bộ ba năm.”
Đám đông lặng thinh, tất cả dường như nín thở nhìn chằm chặp vào bàn tay của nhà cái.
Khi nắp hộp mở ra dần dần, viên xúc xắc đầu tiên, đúng là mặt năm điểm.
Viên thứ hai, vẫn là mặt năm điểm.
Tên đàn ông kia đứng bật dậy, hai mắt đục ngầu không thể tin nổi, tay hắn cuộn thành nắm đấm, mu bàn tay đau điếng vì bị phỏng cũng không quan tâm, hắn thở một cách áp lực nhìn viên xúc xắc cuối cùng.
Kết quả hoàn toàn hiện rõ trước toàn bộ những con mắt đang chứng kiến.
Hắn ta loạng choạng không đứng vững, còn ngang ngược lắc đầu hét lên: “Không, không thể nào.
Là cô ta ăn gian.”
Quả nhiên là một thứ rác rưởi lật lỏng, trơ trẽn, bị một loạt cái nhìn bất mãn, khinh thường găm vào.
Hắn ta muốn tông chạy nhưng mới tới cửa đã bị ai đó từ bên ngoài nghênh ngang đi vào một phát đạp ngã lăn quay trên sàn.
Tạ Hoằng Nghị nhìn thấy Đường Dã đã xuất hiện, rốt cuộc anh cũng thở phào nhẹ nhõm, thật sự mệt tim.
May mắn anh còn trẻ, cũng không có bệnh về tim nếu không giờ này anh đã phải nhập viện rồi.
Chuyện tới đây đã phân định rõ ràng ai thắng ai thua.
Cố Yến Nam chột dạ không dám nhìn sắc mặt thâm trầm, tối thui của ai đó, cô gắng chuyển dời ánh mắt ngó xuống tên khốn đang bị Đường Dã đè dưới đất.
“Giờ thì thực hiện lời hứa đi.” Cô lạnh lùng lên tiếng.
Hắn ta bây giờ hoàn toàn sợ hãi rồi, không ngừng khóc lóc cầu xin tha.
Cố Yến Nam lắc lắc đầu: “Tôi cũng không có thù hằn gì với anh, tôi chỉ có một yêu cầu.”
Dưới ánh mắt đầy trông chờ của hắn ta, cô nói: “Buông tha cho bạn gái của anh, từ ngày hôm nay hai người không liên quan gì đến nhau.
Nếu để tôi phát hiện anh tìm cô ấy phiền toái hay xin tiền, tôi sẽ tính món nợ này lại từ đầu.” Cô chớp mắt: “Thế nào?”
Hắn ta đương nhiên mừng đến lệ rơi đầy mặt, không ngừng cảm ơn, cam kết với Cố Yến Nam sẽ cắt đứt quan hệ với cô gái kia.
“Nam tử hán một lời đã định, lần này là bài học của anh, hiện tại vẫn có thể quay đầu, có thể thoát được thì thoát.”
Hắn ta cái hiểu cái không nhưng vẫn kiên quyết gật gù đầu vâng dạ.
“Đa tạ chị hai.”
Cố Yến Nam giật giật mí mắt, trừng hắn một cái.
Chị hai cái gì mà chị hai.
Cái tên khốn mồm miệng thối này.
“Cô… cô gái… bảo người này thả tôi.” Ôi trời, không biết hắn đã động phải người nào lợi hại đến thế, người phụ nữ đã ghê gớm, mà người đàn ông đang đè đầu hắn xuống sàn cũng không kém cạnh.
Cảm thấy bản thân thật xui xẻo khi đụng phải mấy nhân vật không chơi nổi này.
Cố Yến Nam nuốt nước miếng, hắng giọng, hiếm khi cô để lộ ra biểu cảm khác thường như vậy, nào giống với người phụ nữ kiêu ngạo, không sợ trời không sợ đất vừa nãy chứ.
Cô đến gần, khẽ nắm lấy cổ tay