"Vậy sau đó chị trả lời anh ta thế nào?"
Y Tiêu vội vàng đè tay đang gắp thức ăn của người kia lại.
"Trả lời gì?"
Sở Toàn mỉm cười nhìn bộ dạng nóng lòng của người đối diện, sau đó lại từ tốn gấp miếng cà tím kho cá bỏ vào miệng nhai kỹ nuốt chậm rồi đứng lên.
"Chị cố ý phải không? Chị cố ý làm em sốt ruột chứ gì! Chị biết rõ em hỏi gì mà, mối tình đầu của chị ly hôn với vợ để trở lại với chị, vậy chị trả lời thế nào!" Y Tiêu thấy Sở Toàn biết rõ còn hỏi liền tức giận rống lên, "Có phải chị lập tức đồng ý rồi vứt bỏ em sang một bên, sau đó cùng anh ta nối lại tiền duyên!"
"Chị giống loại người đó dễ dãi đó sao?!"
Tuy mặt Sở Toàn ung dung nhưng nhưng trong giọng nói ẩn ẩn chút ảo não.
"Giống gì mà giống, chị căn bản là đồ dễ dãi mà!"
"Em!" Lần này Sở Toàn thật sự giận nhưng lại không tiện phát tiết mà chỉ cực lực nhẫn nại, cuối cùng cắn răng nghiến lợi hỏi, "Em không tin chị sao?"
Y Tiêu thấy người kia không vui liền dẫu môi không nói nữa, buồn bã cầm đũa gắp cá. Sở Toàn thấy người yêu không vui cũng mất đi tâm tư trêu đùa, cô gắp thêm một cái bong bóng cá để vào chén đối phương, giọng điệu dịu dàng:
"Mặc dù anh ta ly hôn nhưng thì đã sao chứ? Chị đã có nơi thuộc về rồi, sao có thể để mặc cho người khác ngắt lấy!"
"Chị thật sự nói như vậy?" Y Tiêu vui sướng hài lòng ăn bong bóng cá, nhỏ giọng thầm thì câu "Cái này còn tạm được" mới nuốt vào bụng.
Sau đó hai người đều liếc nhìn đối phương, cuối cùng không nhịn được cười ra tiếng, cười đủ rồi Sở Toàn mới lau nhẹ khóe mắt, đứt quãng nói:
"Y Tiêu, em không thể tin tưởng chị chút nào sao?"
Sở Toàn vẫn không hiểu tại sao người luôn tự tin kia lại không có lòng tin với mình, cô thậm chí có thể cảm nhận được em ấy còn cẩn thận từng li từng tí từ lúc trở về đến nay. Dù em ấy không nói ra miệng nhưng động tác cứng nhắc ấy có thể nhìn ra, nếu không thì với tài nấu nướng thành thạo của em ấy sẽ không đơn giản làm một món cà mà lại bày ra hai cái đĩa.
"Em cũng không biết, em luôn cảm thấy chị sẽ bỏ em đi..."
"Đồ ngốc! Chị đã nói rồi, chỉ cần em không buông tay trước thì chị vĩnh viễn sẽ không buông tay!"
Giờ phút này hai người ôm nhau khóc, ai cũng không ngờ đến hai chữ "vĩnh viễn" sẽ ngắn ngủi như vậy, mãi đến sau này cả hai mới hiểu lời hứa hẹn hiện tại không thể chịu nổi một kích...
Về sau, hai người ăn ý không đề cập đến chuyện này nữa, Sở Toàn càng quan tâm gia đình và cẩn thận hơn lúc trước, mỗi khi cô tăng ca hay về muộn đều phải báo cáo nên bị các đội viên cảnh sát không rõ chân tướng đặt cho biệt danh ‘sợ chồng’. Đối với lời trêu chọc đó, hoa khôi cảnh sát họ Tạ chỉ cười không nói.
"Madam lại báo cáo công việc với người yêu đó hả?" Lão Đổng thấy Sở Toàn cúp điện thoại bèn khuấy động cả đội một trận cười, "Madam, lúc nào làm mới cưới đây? Các anh em đã chuẩn bị xong tiền mừng hết rồi đấy!"
Trong khoảng thời gian này, đội cảnh sát hình sự đang theo một vụ án trộm xe, mọi người đã hai ngày ngủ trong khu nằm vùng, đây chính là thời điểm dễ ngủ gật nhất nên phải theo lệ cũ, tìm chủ đề nói chuyện giải khốn.
"Khụ khụ... Cái này... Cái này..."
Sở Toàn sửng sốt hắng giọng kêu "cái này" hết nửa ngày, vẫn là Tần Khanh lên tiếng giúp cô giải vây mời mọi người uống cà phê, "Madam là tuýp phụ nữ mạnh mẽ, sao có thể nông cạn như ông Đổng cả ngày chỉ nghĩ đến cưới vợ sinh em bé! Đúng không, madam?"
"Haiz... Cô nói gì thế, kết hôn sinh con đều là chuyện thường tình chứ có phải tục sự đâu, nếu không có quá trình này thì mẹ cô có thể sinh ra cô sao. Cơ mà không có cô thì cũng bớt lo, oắt con suốt ngày tranh cãi với tôi."
"Anh..."
Sở Toàn thấy hai người cãi nhau ầm ĩ cũng không khuyên giải hòng tránh khỏi dẫn lửa thiêu thân, nhưng chưa kịp thở phào thì lửa đã lan tràn, không biết là ai đã hỏi một câu:
"Madam, em gái của cô vẫn chưa có đối tượng phải không?" Động động ngón chân cũng có thể đoán được ‘em gái’ kia chính là Y Tiêu.
"Thật sao? Y Tiêu xinh đẹp như vậy mà lại không có bạn trai?"
"Ái chà chà, ông Đổng, chẳng lẽ ông muốn trâu già gặm cỏ non? Không biết năm nay ông bao nhiêu tuổi, phải đợi xem chị dâu của tôi có đồng ý hay không a..."
"Các cậu cứ nói bừa! Tôi có đứa cháu tiến sĩ rất đẹp trai, vóc người mặc dù không thể nói là anh tuấn tiêu sái nhưng cũng có thể nói là phong lưu phóng khoáng, đến nay vẫn chưa lập gia đình..."
"Ái chà, thì ra ông Đổng định làm bà mai, nhưng không phải bây giờ ai cũng nói nữ tiến sĩ là Diệt Tuyệt sao? Tôi thấy nam tiến sĩ này chắc là Pháp Hải quá, tiểu cô nương sẽ thích sao?"
"Cháu tôi từ nhỏ đã thông minh, dáng dấp cũng không tệ, lại còn có tiền, thế nào lại là Pháp Hải! Nhóc con cậu không biết thì dựa cột mà nghe..."
"Tốt như vậy thì sao lại ế chứ?"
"Cái này gọi là kim cương Vương lão ngũ! Ngươi đừng ăn không được nho đã nói nho chua..."
"Được rồi, kết thúc được chưa! Còn đang làm việc đấy, đừng lơ là!"
Sở Toàn nhìn mấy người kia tranh chấp không khỏi gào lên, đám nam nữ đang bàn tán trong xe không biết tại sao vị lãnh đạo hiền hoà của mình lại tức giận nhưng ai nấy đều lập tức tự động ngậm miệng. Sở Toàn cũng chẳng hiểu tại sao mình lại nổi nóng, một lát sau thấy trong xe vẫn không ai dám lên tiếng, cô mới lầm bầm một câu:
"Em gái tôi đã có người yêu, mọi người đừng quan tâm đến chuyện này nữa!"
Bầu không khí