Chương 1: Mẫu khoả thân
Trans: Penicillin - bé con 3 tủi, ủa, bé có biết H là gì đâu?
Cốc… cốc…
“Vào đi.”
Du Hoạ cẩn thận đẩy cửa ra: “Chào ngài, anh Ôn bảo em đến ứng tuyển hôm nay…”
“Ngồi xuống trước đi.” Người đàn ông mặc sơ mi trắng quần tây đang ngồi trước tấm vải vẽ tranh cao bằng nửa thân người, anh không thèm ngoảnh đầu lại mà dùng cọ vẽ chỉ chỉ vào sofa bên cạnh.
Du Hoạ ngẩn người, ngơ ngác nhìn bóng lưng của người đàn ông, hồi lâu sau mới từ từ ngồi xuống, chuyển sang im lặng nhìn ngón chân của chính mình.
Bên tai phát ra âm thanh loạt soạt của người đàn ông đang sắp xếp giá vẽ và rửa cọ, mặt Du Họa cũng nhuộm lên một màu ửng đỏ hệt như màu nước trên cọ vẽ.
“Cởi quần áo.”
Du Hoạ giật mình, ánh mắt cô liếc qua chiếc quần tây màu đen, ngẩng đầu lên mới phát hiện anh đã đứng bên cạnh mình.
“Cởi quần áo.” Thấy cô người mẫu nhỏ chỉ mải ngơ ngác đỏ mặt nhìn anh, anh liền lặp lại một lần nữa.
“À… à…” Du Hoạ đặt túi xuống, bắt đầu từ từ cởi bỏ quần áo trên người mình, trong đầu cứ liên tiếp nhắc nhở bản thân mình làm dứt khoát một chút, thời buổi này hiếm lắm mới có cơ hội tìm được một công việc lương cao, chẳng qua chỉ là cởi quần áo thôi…
Huống hồ chi là được làm người mẫu của anh ấy…
Bộ quần áo mùa hè mỏng manh đã trượt xuống rất nhanh, sau đó xếp chồng dưới chân mãi đến khi trên người cô chỉ còn sót lại mỗi chiếc áo ngực và quần lót màu hạnh nhân.
“Thế này… được chưa ạ?” Cảm nhận được ánh mắt lướt trên người mình, Du Hoạ rụt người lại không dám ngẩng đầu nhìn biểu cảm của anh.
“Cởi hết.”
Nghe thấy giọng điệu không cho phép cô phản bác của anh, cô cắn cắn môi, từ từ lấy tay đặt lên trước ngực.
Không may là hôm nay cô mặc kiểu áo khóa trước, muốn cởi bỏ áo ngực thì chỉ có thể tự mình cởi ra hoàn toàn trước mặt anh, để lộ cả bầu ngực và hai nụ hoa…
Vừa nghĩ tới cảnh đó thì cả người cô đã mềm ra, tay cũng không còn chút sức lực, chiếc khóa ma lực nhỏ nhắn trước ngực mở cả buổi cũng không xong.
Khó khăn lắm mới run rẩy mở được móc khoá, vừa để lộ ra cầu ngực hồng hào mềm mại thì anh đã khom xuống trước mặt cô, đôi tay chống ở hai bên đùi cô rồi tỉ mỉ chiêm ngưỡng quang cảnh trước ngực cô.
Anh nhìn cảnh đẹp trước mắt mình, trong mắt xẹt qua tia kinh diễm.
Mái tóc cô người mẫu nhỏ đang trải xung quanh hai đỉnh chóp, tạo nên một sự đối lập sống động với hai bầu ngực trắng ngần mềm mại, hai nụ hoa xinh đẹp đang run nhẹ theo sự hít thở của lồng ngực, rõ ràng sắc hồng “chưa qua sử dụng” kia dường như đang dụ dỗ anh đích thân đến cắn lấy, ngậm vào miệng rồi từ từ mà liếm mút.
Màu đỏ hồng nhất định sẽ đẹp hơn nữa. Anh nhìn chăm chăm vào hai hạt châu hồng hào mềm mại, im lặng tưởng tượng, chỉ cần dùng sức mút lấy một lúc, đợi chúng sưng lên thì có thể thoải mái trở thành màu sắc anh mong muốn.
Quá… quá gần rồi.
Du Hoạ chậm chạp chú ý đến khoảng cách giữa hai người.
Gương mặt đã xuất hiện trong mơ vô số lần đang ở trước mắt, đôi mắt thâm sâu, sống mũi thẳng, còn có một kiểu môi đẹp, trong đầu Du Hoa không kiềm được mà nảy sinh