Chương 61: Là tiền lương, không phải là tinh...
Trans: Penicillin - bé con 3 tủi, ủa, bé có biết H là gì đâu?
Cuối cùng, bức ảnh được gửi đi, ánh mặt trời màu cam đang chiếu lên mái tóc, cô gái nhìn nghiêng vào ống kính có đôi môi hồng hào, khóe mắt vẫn còn đang lấp lánh ánh nước.
Không biết mẹ Giản sẽ phản ứng thế nào, dù sao thì Giản Mặc Thư rất hài lòng với kiệt tác của mình.
Ánh mắt ướt đẫm của Du Hoạ lướt qua bức hình, nghĩ ra điều gì đó, vội vàng kéo lấy góc áo Giản Mặc Thư: “Thầy Mặc Thư.”
“Hửm?”
“Không phải bức tranh này sẽ triển lãm đâu nhỉ…?”
Giọng Du Hoạ mỏng hệt như tiếng muỗi, động tác tay chân trên cơ thể đều tỏa ra ý cự tuyệt.
“Sao em lại nghĩ vậy?”
“Không phải thầy nói...đợi chuẩn bị xong các bức vẽ cơ thể người trong bộ tranh “Dục” mà…” Ý trong câu nói là, chẳng phải muốn tổ chức buổi triển lãm bộ tranh sao?
Sau khi Giản Mặc Thư nghe xong thì không nhịn được bật cười: “Lẽ nào Hoạ Hoạ không biết cái gì gọi là ‘Không để miếng ngon cho kẻ khác’*?” Anh đưa tay nắm chặt một góc áo dài tắm của cô, động tác tay nâng lên: “Những thứ tốt đương nhiên phải đóng cửa lại thưởng thức một mình chứ.”
*Raw: 肥水不流外人田: phù sa màu mỡ không để chảy sang ruộng người khác.
Du Hoạ ngăn tay anh lại, ngón tay thon dài chuyển sang xoa xoa mép áo tắm, ánh mắt của anh nóng đến nỗi dường như muốn thiêu đốt quần áo trên người cô: “Huống hồ chi, sao anh lại để người khác nhìn ngắm cơ thể của Hoạ Hoạ được?”
“Nó thuộc về anh, không phải sao?”
Tay Giản Mặc Thư lại bắt đầu thử tách lớp áo cô ra, Du Hoạ ấn chặt tay anh trên đùi mình: “Không, không được.”
“Anh muốn xem cái huyệt nhỏ tuyệt đẹp của người mẫu của anh cũng không được?”
Đầu Du Hoạ nóng lên từng cơn, nói chuyện hoàn toàn không suy nghĩ: “Thầy Mặc Thư nợ tiền lương của người mẫu, không cho xem!”
Giản Mặc Thư nhướng mày, khóe miệng thì lại cong lên khó lòng kéo xuống được: “Anh nợ em thế nào?”
Anh lật tay tóm chặt lấy bàn tay nhỏ mềm mại trắng trẻo đang phủ lên tay mình, không quan tâm cô gái nhỏ đang lùi lại mà trực tiếp đặt xuống dưới eo mình, nắm chặt rồi xoa xoa lên chiếc gậy thịt cách dưới lớp quần đang im lặng rũ xuống giữa hai chân, phản bác nói: “Rõ ràng tối qua vừa có lương* là giao cho em liền.”
*Raw: 粮 lương trong lương thực.
Bàn tay to lớn dịu dàng dẫn dắt xuống hai viên bi mềm mại, “Em sờ xem, có phải tối qua đã bắn hết vào miệng nhỏ của em rồi không?”
“——Không phải cái này!”
Du Hoạ đỏ mặt, vừa bực dọc vì mình nói mấy thứ kỳ quặc, trong đầu lại không kìm được mà nhớ lại cảnh tượng cơ thể nam tính của anh đang mạnh mẽ chuyển động tiến vào người cô, thở dốc bên tai cô rồi đẩy chiếc gậy thịt vào tử cung mềm mại và lấp đầy nó bằng tinh dịch.
“Sao lại không phải? Hoạ Hoạ không cảm nhận được sự cực khổ cho đi mỗi tối của anh sao?”
Giản Mặc Thư nhìn cô một lúc, suy đoán nói: “Chẳng lẽ Hoạ Hoạ muốn tăng lương?”
“Phải nói sớm chứ, yêu cầu này, thầy Mặc Thư làm thế nào cũng sẽ thỏa mãn em.”
Chiếc áo dài tắm bị anh ép buộc kéo ra, làm lộ ra hoa huyệt phía dưới, hai lớp thịt trai hôm qua bị giày vò no nê vẫn còn hơi sưng hồng, nhìn hệt như một quả đào đã chín, chỉ cần cắn một miếng, thứ nước ngọt thơm liền tiết ra tràn đầy răng miệng.
Giản Mặc Thư quỳ một nửa trên nền đất, đầu vùi vào giữa hai chân Du Hoạ, răng nhẹ nhàng cọ vào hai cánh hoa mềm mại, đầu lưỡi ướt át tiến vào trong khe nhỏ quét qua một lần, hút hạt trân châu được giấu sâu bên trong góc tối ra như đang lựa đậu, mãi đến khi hạt trân châu yếu ớt bị hút đến mức sưng lên ứ máu, anh mới từ từ uống một ngụm mật ngọt chảy ra từ huyệt thịt.
“Không…”
Chân Du Hoạ kẹp trên vai anh, vì đầu lưỡi đang làm loạn giữa hai chân nên chân cô đều bất giác thu chặt lại, ngay cả gót chân chống lên phần lưng săn chắc của anh để tự mình dựa vào, nhìn giống như cô đang giữ lấy không muốn để anh đi.
Mãi đến khi nằm trên chiếc áo choàng tắm dài được mở rộng ra, chịu đựng sự tiến vào liên tục của gậy thịt của anh, Du Hoạ đã hoàn toàn quên đi sự hưng phấn và hồi hộp lúc đầu của mình, chỉ còn sót lại sự xấu hổ khi bị đè ra làm trên sàn. Du Hoạ không mặc gì trên người, chỉ có Giản Mặc Thư vẫn xem như quần áo hoàn chỉnh, duy chỉ có vật cứng thô to ló ra khỏi chiếc quần lỏng ra dưới hông đang điên cuồng tiến vào huyệt thịt mềm mại của