Chương 68: Phiên ngoại Áo cưới
Sau khi đi tuần trăng mật về, tiết trời đã vào đầu thu, nhiệt độ không còn nóng bức như những ngày hè nữa, toàn bộ Giang Thành đều được bao phủ lên vài phần cảm giác mát lạnh, Giản Mặc Thư có thể hùng hồn lý lẽ mà thẳng tay loại bỏ hết các loại váy cưới hở lưng, cúp ngực, hai dây trong sổ thiết kế.
"Những thứ này không được, nhìn đã cảm thấy lạnh rồi."
Nhà thiết kế nghe theo bỏ qua mấy trang đó, chỉ cho Giản Mặc Thư vài mẫu thiết kế có thêm tay áo vải sa: "Loại này thì sao ạ? Lớp vải sa có thể che đi bả vai và cánh tay, kiểu dáng cũng thể hiện rõ sự đoan trang."
"Chưa đủ." Giản Mặc Thư liếc cậu ta: "Có tay áo không?"
"... Có." Nhà thiết kế vuốt mặt, coi như cậu ta đã nhận ra, vị trước mặt này chỉ có một yêu cầu với váy cưới --- Che được kín.
Cậu ta tận tụy cố gắng tìm thiết kế duy nhất có tay áo ra - kiểu sa mỏng trong suốt che nửa được thêu từng đám hoa nhí dày đặc tinh tế, từ xương quai xanh đến bả vai, đan xen quấn quanh cánh tay, che đi làn da một cách hoàn mỹ.
Nếu nói là chắn gió gì đó cũng ổn thỏa rồi.
Giản Mặc Thư nhìn bản thiết kế trầm ngâm một lúc, chọn bản thiết kế này: "Thêm áo choàng dài nữa."
Nhà thiết kế: "..." Tôi nhớ ngày cưới dự định của ngài cũng không phải mùa đông mà ta?
Ánh mắt thoáng thấy hai bóng người khoan thai đến chậm ở bên cửa, cậu ta như thể nhìn thấy cứu tinh ra đón tiếp: "Chu phu nhân và Du tiểu thư đến đúng lúc quá, Giản tiên sinh đã chọn xong kiểu dáng, hai người..." Mau đi ngăn cản ngài ấy lại đi!
Nhà thiết kế khụ một tiếng, nuốt xuống lời nói tới bên miệng, trên mặt tràn ngập lời muốn nói nhưng lại thôi: "Hai người mau đi xem thử một chút ạ."
Nhưng Du Họa được cậu ta gửi gắm hy vọng lập tức đứng về phía Giản Mặc Thư, không những không đưa ra ý kiến phản đối gì mà còn bắt đầu thảo luận xem nên làm áo choàng thành kiểu nào cho tốt.
"Ừm, đóng giả cô bé quàng khăn đỏ thì sao?" Du Họa đi đến bên cạnh cọ vào người anh: "Anh là bà ngoại sói của em."
"Bà ngoại thì đúng là bà ngoại của