Chương 73: PN Não động thịt: Pháp sư hắc ám bên trong bức tranh 2
Thỏa mãn nuốt xuống một miệng đầy dâm thủy, rốt cuộc người đàn ông mới ngẩng đầu, đôi mắt vốn sâu thẳm màu đen lại nhiễm một tầng màu đỏ nhạt kỳ quái.
Tàn hồn của hắn bị tổn hại nhiều năm như vậy lại dùng một tốc độ cực kỳ chậm chạp bắt đầu được chữa trị rồi ư?
Đôi mắt hiện ra ánh sáng màu đỏ nhanh chóng khóa chặt cô gái cực kỳ mê người đang nằm nghỉ trên giường, đánh giá một lúc lâu.
Du Họa chìm đắm trong dư âm cao trào, môi khẽ nhếch đột nhiên bị thứ gì đó ấm nóng chạm một cái.
Ánh mắt rời rạc tập trung lại một lần nữa, lại là người đàn ông quỳ gối bên cạnh cô nắm lấy vật cứng đâm vào bên bờ môi mềm mại của cô. Quy đầu mang theo tiền tinh dọc theo viền môi cô chậm rãi miêu tả một vòng, thoa lên môi cô một chút dịch sền sệt, óng ánh, cuối cùng dừng lại bên môi cô ám chỉ hàm ý rõ ràng.
Du Họa có thể nhìn kỹ cự vật ở khoảng cách gần, vật thật cùng thứ cô nhìn thấy trong bức họa không khác biệt bao nhiêu, Du Họa vuốt ve nó, ngoại trừ gân xanh hơi lồi, thân gậy lại trơn nhẵn dị thường.
"Ở đây... hình như có gai phải không?"
Người đàn ông hừ lạnh một tiếng, chỉ là thoáng dùng sức, vật cứng ngay trước cái nhìn chăm chú của Du Họa chậm rãi lộ ra gai ẩn giấu, dọc theo gân xanh che kín thân gậy.
"Cái miệng nhỏ muốn bị đâm nát?"
"A...a...---" Du Họa vội vàng ngậm miệng lắc đầu, ý muốn rút lui bắt đầu xuất hiện.
Nhưng cặp con ngươi đỏ thẫm chỉ nhìn cô, Du Họa đã không tự chủ mà há to miệng, ngậm quy đầu vào khoang miệng ấm áp.
Đầu nấm lớn thuận lợi lấp đầy cái miệng nhỏ nhắn của cô, đi cùng với đó là mùi nồng đậm của vật cứng nam tính, chỉ chừa ra một chút không gian, ngay cả phun ra nuốt vào cũng đều khó khăn. Cô chỉ có thể vừa mút lấy quy đầu, vừa dùng đầu lưỡi mềm mại bên dưới liếm láp, thi thoảng len vào bên trong mã mắt đã mở ra.
Người đàn ông hưởng thụ sự hầu hạ cự vật, bàn tay to lớn tùy ý đặt trước ngực, như có như không chà xát rồi nắm lấy nụ hoa hồng phấn, dùng lực không nặng không nhẹ, vừa khéo khiến cô hi vọng hết lần này tới lần khác nhưng không cho cô nhận được thỏa mãn. Miệng Du Họa bị lấp đầy không rảnh để khiếu nại, đành phải càng thêm ra sức liếm láp vật cứng của người đàn ông.
Cảm giác quy đầu trong miệng từ từ trướng lên trở nên cứng hơn, Du Họa vội vàng dừng lại đứng người dậy nâng miệng nhỏ ướt át ra hiệu, đáng thương cầu xin hắn hỗ trợ giải quyết sự ngứa ngáy bên trong vách tường càng lúc càng khó nhịn.
"Cô thật đúng là có dũng khí."
Người đàn ông liếc qua hoa huyệt màu hồng ướt át, bên trong miệng nhỏ lộ ra ánh nước khẽ mở ra rồi khép lại không ngừng co rút, phảng phất như vật cứng to lớn đâm vào một cái, cũng sẽ bị mật huyệt đói khát nuốt trọn.
Nếu quả thực có chút trợ giúp đối với việc hồi phục của hắn...thì làm một chút cũng không sao.
Người đàn ông ấn đỉnh đầu cô, chậm rãi rút côn thịt ra khỏi miệng cô, ở trên đã dính đầy nước bọt của Du Họa.
"Lời mời gọi của cô, tôi đã chấp nhận."
Khí đen từ từ tụ hợp lại xung quanh cổ tay và mắt cá chân của Du Họa, cuối cùng ngưng tụ thành bốn vòng tròn, trói chặt tứ chi của cô lên. Sau đó Du Họa tựa như một con rối bị nâng lên, bị vòng tròn khống chế xoay người quỳ nằm sấp trên giường, đầu rũ xuống, tư thế thành kính, eo nhỏ cũng lõm xuống, phần mông vểnh cao lên, miệng huyệt đối diện với hướng của người đàn ông, tựa như dọn một bàn đại tiệc chờ đợi quân vương sủng hạnh.
"Đây là cái gì...."
Nhìn khí đen trên cổ tay, trực giác của Du Họa xuất hiện chút gì đó không đúng, đây cũng không phải là pháp thuật ánh sáng.
"Pháp thuật hắc ám"?!
"Anh, anh là pháp sư hắc ám?" Du Họa nghẹn ngào hoảng loạn la lên.
Cô thuộc lòng, thông thạo sách giáo khoa lịch sử, nhớ rõ ràng với miêu tả vụ án tội ác của pháp sư hắc ám.
Ở lãnh địa mà pháp sư hắc ám qua lại thường xuyên có thiếu nữ trẻ tuổi tu luyện pháp thuật ánh sáng bị bắt đi, đến lúc được phát hiện ra lần nữa cũng đã toàn thân trần truồng nằm ở một rừng cây vùng ngoại ô, dưới thân bị đâm đến rách nát, hơn nữa vẫn còn không ngừng chảy ra tinh dịch nồng đậm. Nhưng lại không có cách nào tiếp nhận năng lượng xâm lấn của pháp thuật hắc ám khiến kết quả chính là hai dòng năng lượng lấy nơi dưới thân làm chiến trường đấu đá lẫn nhau, cho dù người này may mắn còn sống trong cơn hoan ái thì cuối cùng cũng bị năng lượng va chạm trong hoa huyệt tra tấn đến chết.
Cô, vừa rồi cô còn cầu xin hắn làm chính mình...
Nếu thật sự bị hắn làm, cô sẽ chết mất!
Du Họa hoảng hốt muốn tiến hành pháp thuật định giãy dụa nhưng phát hiện ra dù cô có thử thế nào thì pháp thuật trong hoa huyệt hoàn toàn không có động tĩnh gì, như là bị thứ gì đó vô hình ngăn cản.
Người đàn ông chậm rãi quỳ sau lưng cô, cơ thể dán chặt vào trên lưng cô gái, vật cứng nam tính vừa thô vừa to tiến đến trước miệng huyệt, hoàn thành xong bước chuẩn bị cuối cùng.
"Cô không trốn thoát khỏi ảo cảnh của tôi đâu, ngoan ngoãn phối hợp, tôi còn có thể cho cô hưởng thụ sự sung sướng cuối cùng."
"Không được..." Du Họa nhỏ giọng nức nở.
Có lẽ ngày mai, dấu vết hoan ái dưới thân cô cũng sẽ được phát hiện, mật huyệt sẽ bị gậy thịt lớn của hắn làm đến vừa mở toác ra vừa rách nát, biết đâu lúc đó vẫn tỉnh táo, phải tiếp nhận ánh nhìn soi mói của người ngoài với mình.
"Cô không có quyền từ chối."
Người đàn ông tựa trên vai cô, nhẹ nhàng cắn chặt vành tai cô: "Nhớ cho kỹ người làm cô là ai, thống lĩnh pháp sư hắc ám --- Giản."
Vật cứng mạnh mẽ đâm vào phá vỡ hoa huyệt mềm mại. Dù trong lòng Du Họa không tình nguyện thế nào đi chăng nữa thì vách tường thịt bên trong đã đói khát khó nhịn từ lâu lại sung sướng nghênh đón tiếp nhận, gắt gao quấn lấy cự vật cường tráng, nhờ vào gân xanh trên thân gậy cọ xát ở bên trong lấp đi sự ngứa ngáy râm ran tận sâu bên trong.
Người đàn ông thuận tiện ưỡn thẳng chuyển động bờ mông sít chặt, côn thịt màu đỏ tím ra ra vào vào bên trong miệng huyệt hồng hào, sức lực phần hông bùng nổ phối hợp với lực hút của mật huyệt, lập tức phát động mà nghiền ép mãnh liệt tử cung yếu ớt. Vật cứng bừng bừng dã tâm tựa như một cái chày gỗ cực lớn công thành, không biết mệt mỏi giã vào miệng tử cung khép chặt ở nơi sâu nhất, muốn ra sức đâm phá mở nó ra, xâm chiếm toàn bộ thành trì bên trong, rải đầy ký hiệu đậm đặc đến từng nơi xó xỉnh, tuyên bố quyền sở hữu của nó.
Giản...
Đầu Du Họa một mảnh hỗn độn, cô cố gắng nhớ lại tin tức về vị thống lĩnh pháp thuật hắc ám trong truyền thuyết, chỉ nhớ mang máng hắn bị quốc vương đầu tiên của đế quốc giết chết.
Tiếng thở dốc tràn ra từ kẽ răng Du Họa, còn mang theo chút tiếng mũi của mấy con thú nhỏ mới sinh, hoa huyệt bên dưới cơ thể trắng nõn truyền đến điện khoái cảm run rẩy một trận, cô bất lực quỳ trên nệm giường mềm mại của mình, bị ép tiếp nhận vật cứng mặc sức đâm vào.
"Anh, ưm... Anh còn sống?"
"Hừ." Giản nhớ lại chuyện cũ đã lâu, sắc mặt trầm xuống.
Lúc trước hai phái pháp thuật ước chiến, Bratt bên ngoài cùng hắn quyết đấu sinh tử, sau lưng lại phối hợp với nhiều đại pháp sư ánh sáng sử dụng âm chiêu với hắn, hủy đi cơ thể hắn, phong ấn linh hồn của hắn trong bức họa kia nhục nhã hắn, khiến hắn chỉ có thể dùng bộ dạng tổn hại uy nghiêm này xuất hiện.
Có điều, lúc đó hắn cũng bị đánh trọng thương Bratt, pháp thuật hắc ám sẽ không ngừng ăn mòn thân thể và linh hồn của hắn ta hướng tới kết cục tử vong.
Mà hắn thì chiu đựng lời chú phong ấn với linh hồn mình qua đi, trốn trong bức tranh mà ngủ đông, ở ẩn nhiều năm, cuối cùng cũng tới bước ngoặt này.
Nhìn Du Họa ở dưới thân bị khóa tứ chi lại, mông vểnh lên gắng sức phun ra nuốt vào cự vật to dài của hắn, Giản nở nụ cười trầm thấp.
"Tất nhiên là tôi còn sống."
"Cô gái ngoan, tôi có thể trốn ra, vẫn là nhờ công lao của cô."
... Cái gì?
"Tuy cấm chế buông lỏng rồi nhưng chỉ với sức lực của tôi ngay lúc đó còn chưa đủ dùng để giãy dụa, nếu không phải suy nghĩ cô muốn làm tình với tôi quá mạnh mẽ, khiến tôi mượn chút sức lực thì thật đúng là tôi không có cách nào bám vào trên đá ánh sáng của cô cùng đi ra."
Thừa dịp Du Họa kinh ngạc thả lỏng trong nháy mắt, cuối cùng người đàn ông cũng tiến vào tử cung của cô, xấu xa xoay tròn côn thịt, quy đầu khuấy đảo ở bên trong đến long trời lở đất.
"Đương nhiên cũng không có cách nào cắm vào tử cung cô giống như bây giờ."
"A a a..."
Du Họa sảng khoái đến mức mắt trợn trắng, quy đầu nóng rực ở đâm bừa bãi ở bên trong, miệng tử cung hoàn toàn không có cách nào bắt được nó, chỉ có thể yếu ớt giữ lấy quy đầu, khẩn cầu nó chơi chán thì có thể dừng lại.
Nhưng mà làm sao người đàn ông bỏ qua cô được, ức hiếp mật huyệt non mềm không thể phản kháng lại quá thú vị. Vì vậy miệng tử cung luôn luôn bị các loại góc độ và sức mạnh thăm dò, từng đợt từng đợt mật dịch không kiềm chế nổi mà trào ra, thấm đẫm toàn bộ vách tường.
Làm cho Du Họa khóc không ra nước mắt, cô hoàn toàn không nghĩ tới, chỉ là chút suy nghĩ sắc tình với một người đàn ông ăn mặc thiếu vải trong bức tranh lại đưa tới một đại ma vương, thè lưỡi liếm mật huyệt rồi lại cắm vào bên trong.
Nói cho cùng, nếu như cô không vuốt ve côn thịt to lớn thiên phú dị bẩm này, cũng không có chuyện gì cả.
Cái giá phải trả cho sự dâm đãng quá lớn, chính là ném đi cái mạng nhỏ của cô...
Huyệt nhỏ bị đâm càng lúc càng kịch liệt, sức lực lớn đến mức ngay cả thân dưới của cô cũng theo đó nảy về đằng trước, vì đề phòng đầu mình không đập vào ván giường, cô đành phải chôn mặt trong gối, mỗi lần cự vật to lớn đều đâm khiến cô gần như không thở nổi, chỉ có lúc rút ra cô mới có thể vội vàng thở dốc một hơi.
Thống lĩnh pháp thuật hắc ám cũng chẳng hiểu cái gì gọi là ve vãn chín cạn một sâu, côn thịt càng lúc càng đâm sâu vào trong vách tường nặng nề hơn, Du Họa dường như cảm thấy nghẹt thở, huyệt nhỏ lại càng xoắn chặt, dưới thân hai người quấn quýt chặt chẽ tại một chỗ không chút khe hở.
"Dâm đãng!" Người đàn ông đánh hai chưởng ấn đỏ tươi trên cái mông trắng nõn: "Muốn chết nhanh hơn một chút thì cứ việc kẹp chặt tôi vào!"
"Không được, không được..."
Du Họa cuống quýt thả lỏng mật huyệt thít chặt, mặc cho côn thịt tự do ra vào bên trong.
Nhưng người đàn ông đã đi trước một bước kéo gai trên bề mặt côn thịt ra, hoàn toàn mắc kẹt bên trong vách tường thịt gập ghềnh, chỉ cần co rút một đoạn ngắn, những chiếc gai mềm nhỏ bé kia sẽ xốc từng điểm từng điểm một lên, cho tới khi thoát khỏi sự bao vây của vách tường này, lại tiếp tục tiến vào bên trong nó. Có thể đoán được, lúc vật cứng phủ kín gai này rút ra từ trong mật huyệt sẽ nghiền nát tất cả ngóc ngách của vách tường một lần, sẽ mang đến khoái cảm khủng bố đến mực nào.
"Thích không?"
Giản liếm xương sống trên lưng cô, phần hông chỉ hơi thẳng đứng bỗng nhúc nhích, Du Họa không kìm nổi mà khóc thút thít.
"Khóc cái gì, không phải ban ngày cô vẫn luôn muốn nó