Chương 74: PN não động thịt: Phòng tâm lý trị liệu: Thôi miên 1
Nói rõ trước khi đọc: Tam quan lệch lạc, tình tiết không thể phù hợp trong hiện thực, chỉ là ăn thịt. Tất cả kiến thức liên quan đến tâm lý xuất phát ở trên mạng, có cả giả thuyết cá nhân, chớ coi là thật. Tổng kết lại chỉ là câu chuyện bác sĩ tâm lý trị liệu Du Họa thôi miên bệnh nhân vận động viên thân thể cường tráng Giản Mặc Thư khoác lác để ăn thịt.
Du Họa ngồi trong phòng khám riêng của mình sắp xếp lại tổng các ca bệnh từ tháng trước, rồi kiểm tra một lượt tài liệu chuẩn bị liên quan tới người bệnh hẹn trước ba ngày kế tiếp, phát hiện ra bảng biểu trắc nghiệm tâm lý thông thường thiếu mất một số phần, cô tìm khắp ngăn kéo cũng không phát hiện ra phần còn lại.
Có lẽ nên đi tìm đàn chị xin vài bản thôi, nếu không khả năng là ngày mai sẽ quên mất.
Du Họa đi giày đế bằng đi tới phòng hội chẩn của đàn chị.
Cửa phòng hội chẩn đóng chặt, Du Họa nhìn thấy trên cửa có dán biển Bác sĩ trị liệu tâm lý trung cấp - Sở Điềm", đưa tay muốn gõ xuống.
"Ưm a..."
Một tiếng rên rỉ bỗng nhiên từ bên trong cửa truyền ra.
"Bảo bối, anh đâm vào sâu quá... huyệt nhỏ không chịu nổi..."
"Nhẹ, nhẹ một chút... Đúng, chính là như vậy, quy đầu chậm rãi tiến vào..."
Sau đó là tiếng gầm nhẹ sảng khoái của người đàn ông cũng với tiếng rên rỉ sung sướng của người phụ nữ, cho dù hiệu quả cách âm của cánh cửa không tệ nhưng cũng không chịu đựng nổi âm thanh dâm đãng có đề-xi-ben cao như vậy do cặp nam nữ kia tạo ra, tiếng kêu dâm đãng xuyên qua tấm cửa tiến vào trong lỗ tai trên gương mặt đỏ bừng của Du Họa.
Sao đàn, đàn chị lại đã bắt đầu rồi...
Tuy là Du Họa đã đến hai tháng chứng kiến chuyện này của chị ta không ít, nhưng đàn chị cứ tần suất hai ba ngày lại hưởng thụ một lần vẫn khiến cô bội phục không thôi.
Đặc biệt là nghe nói bệnh nhân đàn chị chọn cũng đều là người có chút nhan sắc và kích cỡ tương đối phù hợp, cô thường xuyên chứng kiến một người có dáng dấp cao ngất vừa rời đi trước, đàn chị cũng từ trong phòng khám đi sát ngay sau ra, mỗi ngày giữ bộ dạng khập khiễng tan tầm, hôm sau lại bình thường như ban đầu, như thường lệ bắt đầu tiến hành thâm nhập giao lưu với người bạn chung giường bệnh kế tiếp.
Nếu không phải đàn chị thật sự có trình độ vô cùng chuyên nghiệp bên trong phòng tâm lý trị liệu, Du Họa thực sự hoài nghi đàn chị có khi nào dựa vào lòng người muốn trị liệu mà ân ái hay không.
Du Họa chịu đựng dưới thân như có như không có chút ẩm ướt nhanh chóng chạy về phòng hội chẩn của mình, ngồi im một giờ, véo mình một cái rồi lại tới cửa phòng hội chẩn của đàn chị.
Đúng là bọn họ đã xong, lúc này cửa mở rộng ra, lúc này Du Họa chỉ đi lên vài bước đã ngửi thấy hương vị dịch thể nồng đậm phiêu tán trong phòng này.
"Đàn chị..." Du Họa đỏ mặt thò đầu ra: "Em muốn hỏi chị có cầm bảng trắc nghiệm đánh giá tâm lý thông thường hay không, chị có còn không?"
Phòng hội chẩn còn chưa dọn dẹp, xung quanh bừa bộn cả đống, đặc biệt là trên cái ghế tựa dành cho khách hiện đầy dịch trắng đục khả nghi.
Hai chân Sở Điềm vắt lên ngồi sau bàn làm việc, một tay chống cằm, tay kia dùng tư thế cầm thuốc kẹp một chiếc kẹo que vị dâu tây, làm ra tư thế nhả vòng khói lão luyện.
"Có." Sở Điềm mở ngăn kéo ra, tiện tay rút ra một xấp: "Đến cầm lấy."
Du Họa dè dặt đi qua, trên đường không để ý tình trạng sàn nhà, không ngờ dưới chân đã giẫm phải thứ gì đó mềm mềm, đè xuống tạo ra âm thanh kỳ quái.
"Úi!" Du Họa bị dọa suýt chút nữa nhảy dựng lên, cô cúi đầu nhìn thử, là một cái áo mưa đã thắt nút lại, hơi phồng lên, nhưng ngoại trừ không khí cũng không có tinh dịch như cô tưởng tượng.
Sở Điềm nhìn dáng vẻ đáng yêu hồn nhiên của Du Họa, bị chọc trúng chỗ cười: "Tiểu Họa Họa, nói thế nào em cũng 24 tuổi rồi, cứ không muốn tìm bạn trai để hưởng thụ thử xem sự tuyệt vời của tình dục ư?"
Du Họa miết bên cạnh túi áo khoác trắng: "Bạn trai... thật phiền phức..."
Tuy thỉnh thoảng có lúc cô quạnh sẽ có kiểu suy nghĩ này nhưng nghĩ tới cuộc sống bình thường, phong phú của cô sẽ có người thứ hai xuất hiện, quấy rầy thậm chí thay đổi đi nhịp điệu sống của cô, Du Họa đã cảm thấy hoảng sợ một hồi.
"Chỉ là..."
Hai mắt Sở Điềm trống rỗng một lúc, đầu lưỡi vô thức liếm láp kẹo que, đến khi Du Họa duỗi tay ra ôm xấp bài trắc nghiệm trước mặt chị ta mới phục hồi tinh thần lại.
"Tiểu Họa Họa."
"Dạ?" Du Họa nghiêng đầu thì thấy đàn chị cười đến mức vẻ mặt gian trá.
"Có muốn học từ chị một chút, tìm bệnh nhân chất lượng tốt thử xem? Không phải chị cho em xem ghi chép phương pháp thôi miên bằng nụ hoa rồi sao? An toàn lại hiệu quả, với nụ hoa xinh đẹp của Tiểu Họa Họa, đàn ông sẽ rất dễ mắc câu đó nha."
Trong đầu Du Họa hiện ra thân thể trần trụi của người đàn