Đạo Chu

Mạn Đà La Xà...


trước sau

Đi lại trong rừng, La Tam Pháo với thân hình to lớn, đám hồn thú theo đó cũng trực tiếp tránh né nó. Không có ai dám tiếp cận La Tam Pháo cả. Đại Sư cũng an tâm hơn khi mọi người đi bên cạnh La Tam Pháo. Bản thân thì tiếp tục giảng bài: "Tu luyện Hồn sư tại trước hai mươi tuổi là một quá trình cực trọng yếu, có thể nói, thành tích của trước hai mươi tuổi sẽ quyết định thành tựu tương lai. Ba mươi cấp, là một cái cánh cửa của hai trọng thiên băng hỏa. Trước hai mươi tuổi, có thể qua được ngưỡng cửa này, vậy, tiền đồ trong tương lai không hạn lượng. Nếu hai mươi tuổi mà không cách nào vượt qua, vậy, cũng là vĩnh viễn không thể vượt qua.Tuổi trẻ chính là ưu thế, tuổi trẻ mới cớ tiềm lực. Cho nên các ngươi bây giờ, một phút cũng không có thể chậm trễ. Cho dù các ngươi có võ hồn phẩm chất vô cùng cao. Đặc biệt là ngươi, Đường Tam cho dù ngươi có là tiên thiên mãn hồn lực cũng không thể nơi lỏng. Thứ nhất, thứ hai hồn hoàn của các ngươi thì sư phụ còn có thể giúp các ngươi, chờ tới khi các ngươi phải xong hồn hoàn thứ ba, sợ rằng sư phụ đã không còn năng lực nữa, đến lúc đó các ngươi cũng chỉ có thể dựa vào bản thân mình thôi. Tu luyện hồn lực là không có cách nào thủ xảo, chỉ có thể bằng minh tư vận chuyển hồn lực của mình để gia tăng. Nếu như các ngươi cho rằng mình hơn người khác mà nơi lỏng tu luyện, các ngươi không xứng thành đệ tử của ta."

Vừa đi, Đại Sư vừa hướng đám người kể ra chi tiết các loại hồn thú. Mọi người nghe như mê say. Một cây trúc gầy yếu đang run lên bần bật khi La Tam Pháo đi qua, Đại Sư giải thích nói: “Cây trúc kia là hồn thú thập niên, bản thân của nó cũng cứng, phòng thủ không tệ nhưng lực công kích quá yếu.”

Ngón tay Đường Tam chỉ về phía cây trúc hỏi: “Thầy, đây là thực vật hệ hồn thú? Hẳn nó thích hợp với con!”

Sờ cằm của mình, Đại Sư lâm vào trầm tư nói: “Theo lý luận của hồn sư bình thường đều sẽ cho rằng như vậy. Nhưng ta sẽ chọn cho đệ tử ta cái tốt nhất chúng ta có thể kiếm được!” Vừa nói thì Đại Sư hướng về phía một cái cây có hình con rắn cười nói: “Võ hồn thích hợp của con nhất chính là nó. Chu Xà Đằng Hoa mà người ta thường nhầm tưởng nó là Mạn Đà La Xà. Loại thực vật hồn thú này thường giả dạng làm Mạn Đà La Xà để doạ nạt kẻ thù. Đồng thời nó cũng có tính dẻo dai và có độc tố thưc thích hợp với con.”

Mọi người tiến lại gần hồn thú xà đằng hoa, Xung quanh trở nên yên tĩnh, một tia thanh âm "sa sa" chuyền vào trong tai mọi người một cách rõ ràng, trong mơ hồ, trong không khí tựa hồ thêm vài phần tinh khí, tinh khí cũng không nùng trọng, thậm chí còn mang theo nhàn nhạt một vị dễ chịu và hương trà.

Tiểu Y nhíu mày lại, kể từ khi thức tỉnh Mộc Yêu Linh, nàng đối với thực vật cực kỳ nhạy cảm. Thứ này hình như đâu phải thực vật. Chẳng lẽ sư phụ nhầm lẫn giữa động vật và thực vật. Đôi mắt Nguyệt Thần loé lên, cô bé lập tức mở miệng nói: “Không đúng, đó không phải là thực vật mà là một con rắn!”

“Trong không khí có độc!” Diễm Linh Cơ tinh thông cổ vu đối với độc dược cực kỳ nhạy cảm. Minh Châu cũng là như thế. Hai nàng là người lập tức làm ra phòng ngự. Theo đám đám người cũng toàn bộ triệu hồi ra võ hồn của mình đối với con rắn kia tiến hành phòng ngự.

“Không tốt, là Độc Kiếm Ác Ma Mạn Đà La Xà!” Dường như mình phán đoán sai lầm, Đại Sư giật mình hét lên một tiếng. Giọng nói hắn lập tức quát lên: “La Tam Pháo!”

Vụt! Mạn Đà La Xà thân hình dài bốn thước, đầu rắn hình tam giác màu xanh đen trong bụi rậm nhô lên, một đôi mắt nhỏ màu hồng bảo thạch chính đang hướng về phía bọn họ. Toàn thân nó bọc trong một một lớp áo giáp vảy màu xanh lục. Toàn thân bao phủ trong lớp ánh sáng vàng nhạt, tốc độ nó vọt nhanh về phía trước.

Phanh! Một tiếng va chạm mạnh mẽ phát ra khi Mạn Đà La Xà đâm vào La Tam Pháo. Thân hình Mạn Đà La Xà dễ dàng bị La Tam Pháo trực tiếp đẩy lui. Thân hình La Tam Pháo rõ ràng to lớn hơn so với Mạn Đà La Xà nhiều, nó phát ra một tiếng rồng ngâm: “Hống!”

Thân hình Mạn Đà La Xà hơi lui lại, ánh mắt nó trực lăng lăng nhìn về phía đoàn người ở sau lưng Đại Sư. Chiếc đuôi quẫy quẫy nhưng không dám tiến thêm mộth bước. Đại sư trầm giọng nói: "Độc tính của Mạn đà la xà rất mạnh, chẳng những có hiệu quả ma tý làm ta mất cảm giác, hơn nữa tính phá hư đối với hệ thần kinh rất mạnh. Là một trong những loại kinh khủng nhất trong Độc thuộc tính hồn thú. Thân thể nó cực kỳ cứng cỏi, đao kiếm bình thường khó làm bị thương, chỉ có nhược điểm là miệng và mắt. Nhưng Mạn đà la xà đối với hai vị trí này bảo vệ rất tốt, tốc độ lại nhanh vô cùng. Tính công kích của nó chính là đáng sợ nhất. Thật may La Tam Pháo cũng tiến hoá thành hoàng kim thánh long nếu không lần này chúng ta có nguy hiểm!”

Đặc biệt Mạn Đà La Xà nhìn về phía Hồng Liên. Nó trên người Hồng Liên cảm giác được thứ gì đó hấp dẫn nó. Chỉ cần nuốt trọn con mồi này, nó sẽ được lợi rất lớn. Bất quá La Tam Pháo chắn nó với đoàn người đằng sau khiến nó không có cách nào. Mọi người cũng thấy được từ đầu lưỡi của nó có thể nhìn ra nó là kịch độc, mà chiếc cổ tráng kiện cũng biểu hiện ra rằng nhược điểm của nó cũng không phải tại khu bảy tấc.

Bàn tay Đại Sư ngăn lại đám người Tiểu Linh nói: “Các con, bây giờ ta dạy các ngươi một cái lý luận. Hoàn đa cốt đa, kỹ lực nhất ba, hoàn thiểu cốt thiểu, tát thối tựu bào. Hoàn ở đây là chỉ hồn hoàn, cốt là chỉ hồn cốt, về hồn cốt thì sau này ta sẽ hướng các ngươi giải thích. Nói cách khác, khi hồn hoàn và hồn cốt của các ngươi có số lượng rõ ràng vượt qua đối thủ thì các ngươi sẽ bằng vào hồn kỹ và hồn lực của mình toàn lực phát động công kích, mang địch nhân hoàn toàn đánh tan. Mà hồn hoàn và hồn cốt của các ngươi rõ ràng ít hơn đối thủ, vậy, không nên do dự, lập tức bỏ chạy. Bảo tồn tính mạng mới là trọng yếu nhất. Thể diện vĩnh viễn không trọng yếu bằng tiểu mệnh. Việc bây giờ đó là giải quyết con Mạn Đà La Xà này!”

"Phóng thí như đả lôi, oanh thiên liệt địa La tam pháo." Nói xong việc này, Đại sư lập tức hướng La tam pháo hạ lệnh, phát động công kích. Mấy người lúc này cũng đeo khăn che mặt được Đại Sư cấp cho, Tiểu Linh và Đường Tam cũng không ngoại lệ. 

Cặp mắt màu lam của La tam pháo chợt sáng lên, màu vàng quang mang quấn trên người phảng phất biến thành một cái màng ánh sáng, thân thể chợt bắn lên, bắn lên kinh người tới năm thước độ cao, thân hình tại không trung xoay nhanh, chỉ nghe thấy một tiêng sấm nổ vang trong nháy mắt bộc phát.

“Rồng đánh rắm!” Mấy bé nam bé nữ không nhịn được mà cùng nghĩ đến một cái ý nghĩ này. Bất quá một mùi hôi thối nồng nặc truyền đến làm cho đám bé gái nhất thời lui về phía sau.

Cú đánh rắm khủng bố do hoàng kim thánh long đánh ra đem cả con rắn trực tiếp đánh bay. Nó đập mạnh vào thân cây khổng lồ đem thân cây gãy nát. Đại Sư cũng lập tức không bỏ qua hô lên quát: “La Tam Pháo, lập tức tấn
công!”

Hống! Đôi cánh La Tam Pháo vẫy mạnh, thân mình phóng về phía trước. Nó trực tiếp dùng thân thể cứng rắn của mình ngạnh kháng Mạn Đà La Xà. Miệng nó há to trực tiếp táp thẳng vào thân thể Mạn Đà La Xà. Rõ ràng La Tam Pháo chiếm ưu thế tuyệt đối. Bất quá kinh nghiệm chiến đấu áp sát La Tam Pháo quả thực có hơi kém. Bất quá chiếm về huyết mạch lợi thế, thân thể Hoàng Kim Thánh Long hoàn toàn mạnh hơn so với Mạn Đà La Xà nhiều.

Bụi đất bắn tung toé khắp nơi, Mạn Đà La Xà theo đó nằm thoi thóp ở trên mặt đất. Mấy cô bé thở ra hồng hộc, mỗi người bịt mũi và dùng tay phẩy phẩy. Cho dù đến lúc trận đấu kết thúc thì trong không khí vẫn thoang thoảng mũi rắm thối khiến bọn họ muốn nôn mửa.

Mắt nhìn Mạn đà la xà giãy dụa càng ngày càng yếu, lúc này Đại sư mới dần dần thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó, thần sắc trên mặt bắt đầu phát sinh biến hóa, sư kinh hoảng lúc trước dần dần biến thành mừng như điên: "Thật tốt quá, này thật sự là tốt quá. Sư đệ các ngươi có hồn hoàn rồi."

“Sư phụ...” Giọng nói Lộng Ngọc nho nhỏ từ phía sau phát ra: “Ngài không định để sư đệ hấp thu loại hồn hoàn này chứ?”

“Võ hồn sư đệ là Lam Ngân Thảo hệ thực vật!” Cằm Tuyết Nữ hơi nghiêng, ánh mắt nhìn về phía Mạn Đà La Xà hỏi: “Mạn Đà La Xà là hồn thú hệ động vật cũng có thể hấp thu sao?”

Đại Tư Mệnh dùng ngón tay quấn quấn lọn tóc hỏi: “Sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?”

Nguyệt Thần tỏ ra tri thức nói: “Một trong những đề xuất về nghiên cứu Vũ hồn giới thập đại cạnh tranh lực của ta chính là lý luận về vũ hồn giống. Thực vật vũ hồn vị tất nhất định phải hấp thu hồn hoàn của thực vật hồn thú, thú vũ hồn cũng vị tất không thể hấp thu hồn hoàn thực vật hệ. Dưới đủ loại điều kiện tiên quyết, hai cái này có thể hấp thu lẫn nhau” Nàng nghiêng đầu nhìn về phía Đường Tam hỏi: “Sư đệ, quyết định của ngươi sẽ là gì đây? Hấp thu còn là không hấp thu!?”

“Tử Nguyệt nói đúng!” Diễm Phi ở một bên, hai tay đặt ở bụng bình tĩnh đi tới trước: “Trước sư phụ cũng đã giảng giải với chúng ta Lam ngân thảo có một loại ưu thế lớn chính là nó không có tính bài xích. Bởi vì tự thân vô cùng nhỏ yếu, nó đối với thuộc tính gì của hồn hoàn phụ gia đều sẽ không sinh ra bài xích, mà sẽ bị dung nhập một cách bị động. Cho nên, hấp thu hồn hoàn của Mạn đà la xà này hẳn không là vấn đề.”

Đại sư gật gật đầu xác nhận: "Đúng vậy, chính là nó. Mạn đà la xà trước khi tu vi đạt tới ngàn năm, sống thêm một năm, thân thể sẽ dài ra một ly, thân con Mạn đà la xà này đã có gần tới bốn thước, nói cách khác nó có tu vi gần bốn trăm năm. Vừa đến đoạn cực hạn của Hồn sĩ chuyển lên Hồn sư để hấp thu hồn hoàn thứ nhất. Với tiên thiên mãn hồn lực của ngươi hoàn toàn có thể hấp thu hồn hoàn của nó mà không có vấn đề gì. Đồng thời, còn nhớ kỹ chúng ta muốn tìm kiếm hồn hoàn có dạng gì không?" 

Mắt của Đường Tam sáng lên: "Phụ gia cứng cỏi hiệu quả, tốt nhất là có độc tính. Đúng vậy, hai loại đặc tính này Mạn đà la xà đều có."

Đại sư nhìn mấy đệ tử mình thật sâu, nói: "Bất luận là bình thường Hồn sư, hay là những tên gia hỏa scủa Vũ hồn điện, đối với Thấp đại hạch tâm cạnh tranh lực đều coi thường, không ai tin tưởng. Trước kia cũng không có Hồn sư sẵn lòng hấp thu hồn hoàn loại bất đồng để cường hóa bản thân, Tiểu Tam, ngươi nguyện ý thử xem không? Mặc dù trên lý luận ta nắm chắc tuyệt đối, nhưng thứ này lại chưa bao giờ có người thử qua. Thực tiễn là tiêu chuẩn duy nhất kiểm nghiệm chân lý, ta chỉ đưa ra lý luận Thập đại hạch tâm cạnh tranh lực mà không phải chân lý, chính là bởi vì không có ai nguyện ý đi thực tiễn nó."

Từ trong mắt Đại sư, mọi người thấy được sự cuồng nhiệt. Bởi vì trước đây vũ hồn biến dị, cả đời Đại sư cũng không có khả năng trở thành một gã Hồn sư cường đại, nhưng hắn vẫn chấp nhất như trước, mang tinh lực cả đời mình để nghiên cứu vũ hồn.

“Sư đệ...” Hồng Liên động lòng chắc ẩn nói: “ngươi cứ thử nghe theo lời sư phụ nói như thế nào? Dù sao cũng chỉ là một cái hồn hoàn cấp mười thôi mà. Dù có xảy ra chuyện sau này ngươi có thể phụ gia ở các hồn hoàn khác. Nếu như xảy ra chuyện gì lớn, sau này ta sẽ bao bọc ngươi?” Bàn tay nàng vỗ vỗ ngực. Bộ dáng mười phần tuỳ tiện.

Đường Tam thấy vậy chỉ có thể cười khổ. Bất quá, Đường Tam có một sự tôn trọng phát ra rừ nội tâm, tôn trọng con người Đại sư, cũng tôn trọng thành quả nghiên cứu của hắn: "Sư phụ, để con tới làm người thử cho người đi. Con tin tưởng nghiên cứu của người không có sai."

“Tốt...” Đại Sư cười gật đầu thoả mãn: “Vậy để ta thay con canh gác. Con hãy toàn lực hấp thu hồn hoàn là được!” Nói đến đây, Đại Sư lấy ra một đống củ cải trắng đem hướng về phía hoàng kim thánh long La Tam Pháo đi tới.

Thân thể Mạn đà la xà đã dần dần bất động, chỗ yếu hại là chiếc đầu bị lưỡi đao sắc bén xuyên qua, cho dù tính mạng lực của nó có ương nghạch hơn nữa, cũng khó chạy thoát được kết cục là cái chết. Mọi người thấy được Đường Tam đem thanh đoản kiếm đâm thẳng vào trong đầu Mạn Đà La Xà.

Những quang điểm màu vàng nhạt bắt đầu ngưng tụ phía trên thân rắn, màu vàng quang hoàn mà Mạn đà la xà sinh ra vô cùng rõ ràng và trôi lơ lửng trên thân thể Mạn Đà La Xà.

Mọi người tại chỗ nghỉ ngơi chờ Đường Tam hấp thu hồn hoàn. Lúc này, Đường Tam đang ngồi khoanh chân lại, hai tay làm thủ thế. Vòng tròn Mạn Đà La Xà bị Đường Tam hút tới và tròng lên người hắn. La Tam Pháo thì đứng ở nơi đó bắt đầu canh phòng cho Đường Tam.

Mấy bé gãi mỗi người tìm một chỗ không cách quá xa Đại Sư. Hồng Liên chống hai tay ở mặt, vẻ mặt nhìn về phía Đường Tam nói: “Bao giờ mới xong đây!?” Cô bé ngẩng đầu nhìn bầu trời cũng bắt đầu trở về tối.

Xột xoạt, xột xoạt... Bất quá lúc này một âm thanh vang lên làm cho mọi người lập tức cảnh giác. Đại Sư mở miệng nói: “Cẩn thận, có thứ gì đó trung quanh nơi này!?”

Vụt! Trong bóng đêm đột nhiên vọt ra một thứ gì đó với tốc độ cực nhanh. Thứ này không có tấn công bất cứ người nào ở nơi này mà trực tiếp hướng về phía Đường Tam và La Tam Pháo tấn công. Tốc độ cực kỳ nhanh chóng. Mọi người cũng giật mình bất ngờ vì loại tốc độ này.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện