Đạo Chu

Mã Hồng Tuấn phiêu


trước sau

Rất nhanh, bàn tay Vô Cực theo đó thu lại, đầu Mã Hồng Tuấn cũng xuất hiện một đám ký ức. Một đám ký ức nhồi nhét vào trong đầu Mã Hồng Tuấn làm cho đầu óc hắn choáng váng. Đầu hắn vì choáng váng mà liên tục lắc lắc để máu hắn có thể lên não. Giọng nói Mã Hồng Tuần biến trở nên càng thêm mệt mỏi: “Vô Cực ca, công pháp.. A...” Khi mà nhắc đến từ công pháp và muốn nói tiếp theo thì đột nhiên một trận đau nhói làm cho Mã Hồng Tuấn đưa tay lên thống khổ ôm đầu của mình. Hắn hốt hoảng nói: “Chuyện gì thê này, Vô Cực ca!?”

“Mập mạp... đây là bí thuật Thiên Địa tông!” Vũ Vô Cực cũng hơi mệt mỏi ngồi ở trên ghế, hắn nhàn nhạt nói chuyện: “Chỉ cần ngươi không dùng bất cứ phương pháp gì đem công pháp Thiên Địa tông truyền ra là được. Nó sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến ngươi cả, mập mạp, ngươi chỉ cần tu luyện tốt là được. Nếu như ngươi vô tình còn là cố ý tiết lộ công pháp ra ngoài, đầu ngươi sẽ đau như búa bổ. Không có bất cứ ai có thể lấy được công pháp trong đầu của ngươi.”

“Ta cũng không có cách nào!” Vũ Vô Cực cực kỳ vô trách nhiệm nhún nhún vai cười nói: “Đây là luật lệ của Thiên Địa tông nhằm bảo vệ các loại công pháp thượng đẳng. Công pháp mà ta truyền cho ngươi là công pháp cực kỳ thích hợp ngươi. Ngự nữ tâm kinh quả thực sát theo võ hồn của người mà tạo ra. Bằng thứ công pháp này, ngươi sau này không cần lo lắng thiếu bạn gái nữa.”

“Hô... hô...” Cả người nhễ nhại mồ hôi, đầu tóc cũng bết vào. Mã Hồng Tuấn từ khuôn mặt sợ hãi biến thành vui mừng nhìn về phía Vũ Vô Cực hỏi: “Vô Cực ca thật sự là như vậy!”

“Đương nhiên là thật rồi!” Vô Cực khẽ cười gật đầu nói. Từ trong miệng Vô Cực phát ra vài tiếng ho khan. Hắn mở miệng nói: “Bất quá với hình dáng béo như thế này của ngươi, dù có công pháp nhưng e rằng vài tháng mới có hiệu quả.”

“Không sao!” Mập mạp cười cực kỳ tiện tiện. Hắn nắm bắt một chút công pháp này sau đó cười khẽ: “Quả là Vô Cực ca, sau này ngươi chính là anh em sinh tử của Mã Hồng Tuấn ta. sau này ngươi chỉ phía đông ta không dám đi hướng tây, ngươi chỉ hướng tây ta không dám đi hướng đông. Ngươi chính là cha mẹ tái sinh của ta!” nói xong hắn trực tiếp ôm lấy đùi Vũ Vô Cực.

“Biến!” Văn Sơn thấy vậy trực tiếp đạp bay mập mạp. Vẻ mặt hắn tràn đầy ghét bỏ. Trên giày của mình còn dính lớp miếng của mập mạp.

“Hì hì...” Một nụ cười khe khẽ từ miệng Diễm Linh Cơ phát ra. Đôi mắt xinh đẹp khẽ liếc nhìn về Văn Sơn nói: “Huynh lang, đệ lang, huynh đệ giai lang.” (anh sói, em sói, cả nhà anh em đều là sói). Tiểu Y ở một bên gật đầu thật mạnh đồng ý với ý kiến Diễm Linh Cơ.

“Tà hoả của ngươi mà nói...” Trầm mặc một chút, Vũ Vô Cực đưa tay sờ cằm của mình rồi nói: “Ngươi tốt nhất tìm mấy thanh lâu cao cấp gần học viện Thiên Thuỷ. Ở nơi đó thực hành tu hành của ngươi đi. Đối với ngươi sẽ có tốt vô hại! Đây là yêu cầu của ta đối với ngươi khi mà ngươi tu luyện công pháp bản môn.”

“Ách...” Khuôn mặt Mã Hồng Tuấn nháy mắt biến hoá thành vô cùng khó coi. Hắn nói rất khẽ: “Vô Cực ca, ngươi còn không biết đàn em!”

“Hừ... tiền bạc gì đó, ta tạm cho ngươi vay một vạn kim hồn tệ làm vốn!” Vô Cực buồn bực mở miệng đáp: “Sau này ngươi trả lại ta là được. Phi hành hồn đạo khí ta sẽ để tại trong học viện. Ngươi tạm thời lấy đi mà dùng. Mấy ngày nữa, ta sẽ trở về Thiên Địa tông mượn cho ngươi một cái. Khi nào ngươi có tiền thì tiến hành trả góp là được!”

“Vô Cực ca...” Mã Hồng Tuấn lập tức nhảy lên muốn ôm lấy Vũ Vô Cực trực tiếp bị Vũ Vô Cực một đá, đá bay ra phía ngoài.

Vài ngày sau, Mã Hồng Tuấn đều là khuôn mặt cực kỳ sáng lán. Mỗi lần trở về đều là tinh thần thoải mái không nói được. Ánh mắt lúc nào cũng híp lại, càng ngày trông có phần càng tiện hơn. Bất quá mọi người không những nhận thấy được Mã Hồng Tuấn tiện tiện còn phát hiện được hắn đang nhanh chóng gầy xuống trông thấy.

Đại đấu hồn tràng, tỷ thí đều là tiến hành vào ban đêm. đoàn người đi tới Tác Thác thành, trước tiên ở phụ cận đấu hồn tràng lựa chọn tạm trú ở một gian tửu điếm bình thường. Bởi vì ở gần đại đấu hồn tràng, mặc dù là phòng bình thường. Nhưng giá phòng so với địa phương khác đắt gấp đôi, đương nhiên, đối với mỗi tháng thu nhập ít nhất mười kim tệ, thậm chí trăm kim tệ của nấytên học viên mà nói, không tính là nặng, đừng nói đến coi tiền như nước của đám người Vũ Vô Cực.

Triệu Vô Cực được viện trưởng Phất Lan Đức dẫn theo. Ba vị sư phụ còn lại thì lưu lại canh giữ học viện. Ở nơi này, các thầy giáo mặc dù ngượng ngùng Vũ Vô Cực sẽ chịu phí tổn thuê phòng. Bất quá thức ăn do Vũ Vô Cực làm ra thì họ hoàn toàn không kiêng kị. Ai bảo Vũ Vô Cực làm ngon như vậy mà lại chẳng tốn bao nhiêu tiền đây, gần như hoàn toàn miễn phí. Tiêu hao thức ăn do Vũ Vô Cực tạo ra đơn giản chỉ là hồn lực Vũ Vô Cực. Bất quá họ không biết hồn lực Vũ Vô Cực không phải nói võ khí cơ bản chẳng tiêu tốn chút nào khi hắn thức tỉnh thần thông thứ nhất.

Trong phòng, Phất Lan Đức đặt hai tay nhìn quét mắt về phía đám học viên nói: "Bây giờ các ngươi có thể tiến hành tự do tổ hợp, quyết định tham gia các loại
đấu hồn tỷ thí. Đấu hồn tràng tỷ thí bắt đầu bình thường đều là một đối một hoặc hai đối hai. Đoàn chiến mặc dù là tách ra. Nhưng thời gian bắt đầu đều tương đối muộn, chiến đấu từ đấu hồn tràng khá hấp dẫn nhiều người xem. Thời gian chênh lệch, cũng có thể tranh thủ nhiều người xem mà thu phí, mỗi ngày các ngươi phải tham gia chính là một hồi đoàn chiến, một hồi khác có thể tự do lựa chọn. Nguyện ý tham gia ba tràng ta cũng không phản đối, điều kiện tiên quyết là nắm giữ tốt tình trạng hồn lực của bản thân."

Phất Lan Đức lời vừa nói xong, Áo Tư Tạp nhất thời toát ra bộ dáng thương cảm nhìn về phía Đái Mộc Bạch."Đái lão Đại. không bằng chúng ta đồng thời tham gia hai đối hai đi, ngươi xem thế nào? mặc dù ta mới vừa xong ba mươi cấp, nhưng ta phụ trợ năng lực hẳn vẫn có thể giúp ngươi. Bằng không, ta còn chưa biết làm cách nào đoạt được đấu hồn huân chương nữa!”

Đái Mộc Bạch sửng sốt một chút, nguyên bổn ý của hắn là cùng Chu Trúc Thanh tham gia hai đối hai, bất quá nàng hồn lực chưa có đến ba mươi. Mà tổ đội Võ Giả thì hắn lại đang cùng với Vũ Vô Cực, hồn kỹ Vũ Vô Cực khiến cho bọn hắn có năng lực đấu với cả hồn sư 40 cấp. Nếu không chính hắn tham gia một đối một, nhìn ánh mắt Áo Tư Tạp cầu khẩn, suy nghĩ một chút liền gật đầu: "Cái này ta đang trong tổ đội Võ Giả."

“Chúng ta có hai hồn sư đều hơn ba mươi cấp là Ninh Vinh Vinh và Áo Tư Tạp!” Vũ Vô Cực lắc lắc đầu mở miệng nói: “Vẫn là chúng ta tách nhau ra đi Mộc Bạch. Chẳng lẽ ngươi nghĩ để hai phụ trợ hồn sư tổ đội với nhau thi đấu sao?”

“Vậy...” Đái Mộc Bạch nghe thấy vậy cười khổ nói: “Được rồi!”

Trong tám người, luận về thực lực chiến đấu hiển nhiên Tiểu Y và Diễm Linh Cơ là mạnh nhất. Bất quá các nàng đã là một đội mà Áo Tư Tạp đã chọn Đái Mộc Bạch. Trữ Vinh Vinh ánh mắt nhất thời chuyển hướng phía Vũ Vô, âm thanh êm ái nói: “Vô Cực, chúng ta cũng tổ đội như thế nào!?”

“Cái này...” Vô Cực nhớ đến Ninh Vinh Vinh cũng đã đạt đến hồn sư hơn ba mươi cấp thì có chút khó khăn. Đái Mộc Bạch vừa mới tách ra xem ra hắn là lẻ loi.

“Vinh Vinh...” Diễm Linh Cơ nhoẻn miệng khẽ cười nói: “Chi bằng cô tổ đội với ta đi. Chúng ta đều là hồn sư ngoài ba mươi cấp. Thêm khả năng của cô, ta cũng có cơ hội vượt cấp khiêu chiến một lần. Thế nào, Vinh Vinh không có hứng thú sao?”

Ninh Vinh Vinh còn chưa quyết định, Vô Cực mở miệng khẽ cười nói: “Cứ quyết định vậy đi!” Hắn cười quay ra sau đó đi sát về phía Tiểu Y rồi cười: “Thiếu Thiếu, chúng ta tổ đội đi!” Tiểu Y thấy thế, đôi mắt hơi thoáng qua chút ngượng ngùng gật đầu một cái.

Một bên, Mã Hồng Tuấn quay đầu ngẩn ngơ nhìn xung quanh. Hắn vội vã đi về phía trước hướng về phía Chu Trúc Thanh mở miệng nói: “Chúc Thanh, chỉ còn hai chúng ta ở trong cảnh giới đại hồn sư. Chúng ta cùng nhau tổ hợp một tổ như thế nào?” Hắn chỉ tay về phía chính mình cười.

Vậy mà trả lời chỉ là Chu Trúc Thanh một tiếng hừ nhẹ: “Hừ...” Sau đó nàng phiến mắt nhìn về phía Mã Hồng Tuấn một cái.

“Hà...” Phất Lan Đức thở ra một hơi thật dài nói: “Chúc Thanh, ta đề nghị em có thể suy xét lời mời của Mã Hồng Tuấn thử xem. Hai người hồn lực chênh lệch với nhau không quá nhiều. Khi tham gia dưới tình huốn hai đối hai, nếu có một gã hồn sư đạt tới cấp bậc vọt cao, vậy nên phải tham gia cấp bậc tương đương đối quyết. Ngoài trừ Mã Hồng Tuấn ra, mọi người đều đã đột phá ba mươi cấp. Mà ngươi thì dừng lại tại hai mươi cấp. Nếu ngươi lựa chọn một trong mấy người họ hợp tác tham gia hai đối hai đấu hồn, vậy cũng phải tham gia đấu hồn ba mươi cấp. Bình thường mà nói, hồn sư đến đấu hồn tràng tham gia đấu hồn, trừ phi tự thân hồn lực cực cao hoặc là vũ hồn có ưu thế thật lớn còn không đều sẽ đấu với cấp bậc tương đương mình. Ít nhất cũng chỉ vượt qua bổn cấp bậc hoặc năm cấp mà thôi. Tỷ như ở cấp hai mươi, bình thường tham dự đều là những hồn sư đã ngoài hai mươi lăm cấp. Ở cấp ba mươi đương nhiên cũng như thế. Mà ngươi cùng Mã Hồng Tuấn đồng thời tham gia thì khác hẳn, hắn đã hai mươi tám cấp, vũ hồn bản thân ưu thế lại không nhỏ, hơn nữa được ngươi hồn sư hệ mẫn công phụ trợ, tỷ lệ chiến thắng có thể đạt tới ngoài 70 phần trăm.”

Chu Trúc Thanh mặc dù trong lòng không muốn nhưng cũng phải thừa nhận viện trưởng nói đúng. Song để nàng hợp cùng tên tà hỏa đó tốt hơn rất nhiều, nàng không hy vọng tại hai đối hai, bị ăn đậu hủ cạnh chiến hữu. Đến cuối cùng, Chu Trúc Thanh vẫn lắc lắc đầu: “Không cần, ta có thể một đối một. Với cả, ta sẽ sớm đuổi theo mọi người tiến vào hồn tôn.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện