Giết Hoàng Bân xong Lão Hồ giữ khuôn mặt bình tĩnh cầm cục thảo dược làm người hôn mê nhét cho mấy người khác vùng vẫy muốn trốn.
Khi Lão Hồ chống gậy đi tới trước mặt Lục Bác Minh thì gã bật người ngồi dậy.
Nhưng chân Lục Bác Minh còn dính tơ kén đóng đinh chân gã xuống đất.
Lục Bác Minh trừng Lão Hồ tiếp tục đến gần mình, cảnh cáo:
- Đừng tới đây!
- Ha ha ha ha ha ha!
Lão Hồ thấy rất buồn cười.
Tay chân Lục Bác Minh bị dán dính, gã có cách gì trốn thoát, chống lại ông? Lão Hồ mặc kệ Lục Bác Minh cảnh cáo, ông chống gậy tiến lên một bước.
*Đoàng!*
Lục Bác Minh ngửa người ra sau, giơ cao tay dính với sau lưng.
Ngón tay Lục Bác Minh cầm súng khí bắn một phát vào Lão Hồ.
Tiếng súng qua đi, Lão Hồ té xuống đất.
Lục Bác Minh toát mồ hôi lạnh ròng ròng, gã thừ người một lúc rồi tỉnh táo lại.
Lục Bác Minh như nổi điên vặn vẹo chân mình, muốn rút chân khỏi mặt đất.
Khóe mắt Lục Bác Minh liếc thấy Triệu Tường Quốc, Lưu Vinh, người đàn ông điên cũng bị dán dưới đất ngay bên cạnh mình.
Bọn họ ở vị trí rất gần với kén sâu bị Lão Hồ vứt dưới đất.
Lúc nãy Lão Hồ đâm thủng kén sâu làm chất lỏng vàng sữa còn đang liên tục chạy ra ngoài.
Mấy người kia bò tới gần chỗ chảy chất lỏng, muốn dùng chất lỏng ăn mòn kén tơ trói tay chân mình.
Chốc lát sau Triệu Tường Quốc thoát nạn trước, gã đá cái kén hướng Lưu Vinh.
Lưu Vinh cũng nhờ chất lỏng chảy ra từ cái kén ăn mòn tơ trên người.
Lục Bác Minh thấy người đàn ông điên cũng được cởi tơ kén, còn gã thì cựa quậy hai chân mãi mà không vùng thoát.
Lục Bác Minh sốt ruột giục đám người:
- Mau, mau lên, mau đem thứ kia lại đây cởi giúp tôi!
Lưu Vinh nghe vậy ném kén cho Lục Bác Minh, gã đè người lên cái kén nặn chất lỏng nhỏ vào mắt cá chân.
Triệu Tường Quốc đi hướng Lục Bác Minh, tò mò cầm lên thứ màu trắng hình dạng như cái ống.
Lục Bác Minh mãi lo cởi tơ kén nên đặt súng xuống cạnh mình.
- Cái này là gì? Súng hả?
Mới nãy Triệu Tường Quốc thấy Lục Bác Minh dùng thứ kfy lạ này phát ra tiếng súng nổ.
Lục Bác Minh nhìn chân mình còn một đống tơ chưa bị hòa tan, hai chân thì bị dán ngược ra sau lưng.
Lục Bác Minh sốt ruột kêu Triệu Tường Quốc:
- Mặc kệ nó là gì, mau lên, mau cởi giúp tôi!
Triệu Tường Quốc cúi người định giúp Lục Bác Minh, vô tình liếc sang bên cạnh.
Ánh mắt Triệu Tường Quốc thay đổi, gã hốt hoảng đứng dậy.
Lục Bác Minh vụt ngoái đầu nhìn cùng hướng với Triệu Tường Quốc.
Người bị Lục Bác Minh đánh gục lại đứng lên.
Lão Hồ bịt bả vai bị súng khí bắn thủng một lỗ, ông đứng thẳng dậy, chậm rãi nói:
- Không ngờ các người mang theo vũ khí, là tôi đã coi thường các người.
Triệu Tường Quốc cầm ống màu trắng chĩa hướng Lão Hồ, nhưng súng không có phản ứng gì.
Triệu Tường Quốc lo lắng hỏi Lục Bác Minh:.
truyện ngôn tình
- Cậu dùng thứ này như thế nào?
Cuối cùng Lục Bác Minh có thể rút một chân lên, nhưng hai tay gã còn bị trói sau lưng, chân khác dính chặt mặt đất.
Lục Bác Minh lo lắng cầu cứu:
- Súng đó một lần chỉ có thể bắn một phát, cần chờ nửa ngày mới sử dụng lại được.
Nhanh lên, cởi giúp tôi trước đi!
Nhưng mấy người sớm sợ hãi hoảng hốt, thấy Lão Hồ mới rồi giết Hoàng Bân vùng dậy như ác ma thì phản ứng đầu tiên là chạy ra khỏi hang.
Cảnh sát Lưu Vinh cũng không dám ở lại quan tâm Lục Bác Minh.
- Các người đừng chạy, chờ tôi với!
Lục Bác Minh cho rằng cả nhóm hợp sức lại thì dễ dàng đánh gục một ông già bị thương tàn, tại sao bọn họ chọn con đường hoảng loạn chạy trốn chứ?
Lục Bác Minh chỉ còn cách liều mạng cựa người đè cái kén.
Nhưng chất lỏng dường như đã chảy hết, không thêm chất dịch giúp Lục Bác Minh hòa tan tơ kén được.
Lục Bác Minh quay sang giật mạnh chân mình hy vọng có thể rút lên.
Cuối cùng giày và vớ Lục Bác Minh dính chặt dưới đất, gã thành công rút lên cái chân khác.
Lục Bác Minh va vấp bò dậy, phản ứng đầu tiên của gã cũng là chạy ra khỏi hang.
Lục Bác Minh chưa chạy được vài bước thì Lão Hồ chậm rãi đuổi theo sau giơ một gậy đánh vào lưng gã.
Lòng bàn tay Lão Hồ nắm cục thảo dược xám trắng bị bóp nát ném vào mặt Lục Bác Minh.
Lục Bác Minh không kịp nín thở, lá cây vụn chui vào miệng mũi gã.
Cảm giác chóng mạt ập đến, Lục Bác Minh cảm thấy trời đất quay cuồng, không thấy đường ra ngoài.
Trước mắt hoa lên, Lục Bác Minh té xuống cách cửa hang gần một mét.
Lão Hồ chống gậy từng bước tới gần Lục Bác Minh, thầm tiếc nuối ba con mồi đã chạy thoát.
Hiện giờ tay chân Lão Hồ không tiện đuổi theo, có hai người còn hơn không.
Lão Hồ túm một chân Lục Bác Minh kéo lê đến gần đống lửa đã tắt, tiến vào sâu trong hốc cây tối tăm.
Ánh lửa sáng chói làm người hoa mắt.
Khi Lục Bác Minh lại mở mắt