Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Giản Ninh ôm eo Trình Dập như chốn không người, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào lồng ngực cường tráng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể và hơi thở có mùi thuốc lá quen thuộc, cô đột nhiên hy vọng thời gian ngừng trôi, cô sẽ không còn phải đối mặt với những chuyện khó chịu, chỉ muốn ở trong lòng anh để được anh sủng ái, che chở,...
Đáng tiếc, dù đồng hồ có hỏng thì thời gian cũng không ngừng trôi.
Lý Dao ngồi trên ghế sofa, cúi đầu nhìn đồng hồ, rồi lại ngẩng đầu nhìn hai người đang ôm nhau sát sạt, cố ý ho khan hai tiếng: "Khụ khụ!"
Trình Dập liếc mắt nhìn anh ta, khẽ cau mày.
Giản Ninh mềm mại đáng yêu bám chặt lấy anh như một con mèo con, làm anh không đỡ buông ra nhưng hiện tại không phải là thời gian thân thiết.
Anh vỗ nhẹ lên vai Giản Ninh, nhẹ nhàng nói từ trên đỉnh đầu cô: “Chúng ta bàn bạc xem sau này sẽ xử lý thế nào đi.”
Giản Ninh nhỏ giọng “ừm” một tiếng.
Trình Dập buông tay, trong nháy mắt Giản Ninh thấy lạnh lẽo, nhìn bóng lưng anh đang xoay đi, cô đưa tay cầm lấy tay anh.
Trình Dập quay đầu, hoàn toàn không nghĩ tới hôm nay Giản Ninh lại ỷ lại vào mình như thế.
Anh nhếch môi cười cười, cầm ngược lại tay cô rồi ngồi xuống ghế.
Lý Dao thấy chỉ có mấy bước ngắn ngủn mà hai người còn gắn bó keo sơn như vậy, mà crush của mình lại đang vắt chéo chân ngồi đối diện, vẻ mặt công chính nghiêm minh làm cho anh ta cảm thấy vừa hâm mộ lại vừa gato với Trình Dập.
Lý Dao khuyên nhủ: “Giản Ninh, chỉ cần là minh tinh đang hot, nhất định sẽ có scandal, cô không cần quá để ý.”
Trình Dập rót cho Giản Ninh một ly trà nóng, Giản Ninh đặt ly trà trong tay, tựa như độ ấm lòng bàn tay Trình Dập.
Cô cúi đầu "Ừ" một tiếng, cũng biết bản thân hình như đã quá khiếm nhã.
Cô xoa xoa ly trà, như muốn vuốt phẳng cảm xúc nhấp nhô hiện tại của mình.
Dương Hi lạnh lùng nhìn Lý Dao một cái, “Anh nói thì đơn giản, chuyện này nếu chỉ là scandal thì đưa ra một lời thông báo không phải là được rồi sao.
Vấn đề chính là quan hệ giữa Giản Ninh và ông chủ Trình thật sự là người yêu, còn bị người ta chụp được, hiện tại có muốn giải thích cũng không được!”
Giản Ninh ngồi bên cạnh Dương Hi, nói chuyện với Lý Dao kích động đến mức nghiêng người về phía trước, ghế sofa cũng đã nhẹ hơn một chút.
Lý Dao ngậm miệng.
Đổi thành người khác, anh đã sớm móc lại nhưng người kia là Dương Hi, cho tới bây giờ anh vẫn luôn nhường bước.
Trình Dập đúng lúc đẩy ly trà đến trước mặt Dương Hi.
Dương Hi từ ly trà nhìn được đương sự Trình Dập rất bình tĩnh, hiểu bản thân nổi nóng với Lý Dao hơi quá đáng, mất tự nhiên nhìn sang nơi khác.
Lý Dao hiển nhiên cũng không phải lần đầu tiên làm nơi cho Dương Hi nơi trút giận, tự mình từ trong khay trà lấy một ly, thổi thổi, uống một hơi, “Chuyện cũng đã xảy ra, chúng ta cũng đừng nhìn lại chuyện cũ.
Nên nghĩ tiếp theo phải làm thế nào, rồi về nhà đi ngủ sớm một chút.”
Nói đến chính sự, Dương Hi quay đầu, ánh mắt bận rộn chuyển trái chuyển phải, mặt mũi lại nghiêm túc nói: “nn hiện tại đúng lúc như mặt trời ban trưa (nổi như cồn), mỗi một scandal đều là một lực cản, tuyệt đối không thể không bố tình cảm.
Nhưng hiện tại có bằng chứng xác thực, phủ nhận không ai tin đâu, không bằng cứ làm lơ như trước, tạm hủy một vài công việc, đợi chuyện này bớt hot rồi tính tiếp.”
Giản Ninh vẫn cầm ly trà trong tay như cũ, sự ấm áp từ ly cũng lạnh dần, cô cũng dần bình tĩnh hơn.
Thật ra Lý Dao nói đúng, scandal của minh tinh là chuyện thường tình, bản thân cô phản ứng hơi thái quá.
Nhưng tại sao lại thấy tủi thân thế này?
Giản Ninh ngẩng đầu nhìn Trình Dập, Trình Dập uống trà vừa nghe Lý Dao nói chuyện với Dương Hi, vừa có vẻ suy tư.
Giản Ninh suy nghĩ, anh đang nghĩ gì? Có phải đang nghĩ nên công bố đoạn tình cảm này thế nào? Trong tim Giản Ninh có một ngọn lửa nhỏ bốc lên, cháy ngày càng mạnh,...
Trình Dập cảm nhận được ánh mắt của Giản Ninh, quay sang nhìn, thấy cô như cô bé bán diêm đưa mắt trông mong chờ mình, tựa như hi vọng anh có thể mua diêm cho cô thì hơi ngạc nhiên, cúi đầu thấy ly trà của cô đã nguội vì thế tự cho là săn sóc vươn tay, rót một ly trà nóng, đặt lại vào tay cô.
Giản Ninh:...
Lý Dao hỏi: "Nè, hai đương sự nghĩ thế nào?”
Giản Ninh không nói lời nào, nhìn thẳng vào Trình Dập, muốn nghe suy nghĩ của anh.
Giản Ninh nghĩ, nếu anh muốn công khai, cô tình nguyện trả bất kỳ giá nào để có thể ở bên anh.
Trong lòng Trình Dập nghĩ thế nào?
Đương nhiên anh mong sẽ công khai tình cảm, sau đó thoải mái yêu đương với Giản Ninh, netizen có thể chấp nhận là tốt nhất, nếu không thể anh quay lại nghề chính, quay phim là nghề tay trái, tốt nhất là để Giản Ninh toàn tâm toàn ý vào anh, ở nhà làm vợ anh.
Đây là cuộc sống anh hằng mong ước! Nguyện vọng của anh tới giờ vẫn chưa từng thay đổi…
Trình Dập đốt điếu thuốc, trong văn phòng cực kỳ an tĩnh, tất cả mọi người đang đợi anh lên tiếng, anh rít hai hơi, sau đó bỏ tàn thuốc vào gạt tàn.
“Nếu là trước kia, chắc chắn phải đợi cho hết hot rồi mới xuất hiện, nhưng bây giờ truyền thông mạnh đến mức có thể khai quật cả những chi tiết nhỏ của mấy chục năm trước, tôi thấy xử lý lạnh không thể giải quyết được vấn đề, lại còn chậm trễ công việc của Giản Ninh."
Dương Hi sốt ruột hỏi: "Vậy phải làm sao?”
Trình Dập thấy Giản Ninh nhìn mình bằng ánh mắt nóng rực, giống như đang biểu lộ tình yêu với sự nghiệp của mình.
Sao anh nỡ phá hủy thứ mà cô yêu thích nhất?
Trình Dập hít một hơi thật sâu, gõ ngón tay lên bàn cà phê vài lần, sau đó ngồi thẳng dậy nói: “Đưa thông báo thông báo đi, tôi đại diện Trục Ảnh, Giản Ninh tự đăng, nói là trùng hợp, hôm đó Dương Hi cũng có mặt, chúng ta đang bàn công việc.
Tóm lại cứ không thừa nhận, dù sao phóng viên cũng chỉ chụp được ảnh tôi đi ra ngoài, không còn gì khác.”
Trong lòng Giản Ninh trầm xuống, buông ra mấy tiếng thở dài nho nhỏ, rủ mắt xuống.
Trình Dập thấy cô dường như càng không vui hơn, thì không hiểu tại sao?
Dương Hi không thấy đó là cách tốt nhưng trước mắt không có cách nào tốt hơn.
Cô ấy hỏi: “Lỡ lần sau bị chụp khó xử lý hơn nữa thì sao? Nếu tôi là phóng viên sẽ thuê nhà đối diện cửa sổ nhà Giản Ninh, cho người theo dõi, không sợ không chụp được.”
Lý Dao nói: “Đúng vậy, hai người đâu thể nào cả đời đều cố gắng tránh né không tương tác với nhau được?” Vậy thì khác gì chia tay đâu?
Trình Dập khó hiểu nhìn hai người, vẻ mặt kiểu ‘Đây mà là vấn đề hả?’, “Đổi chỗ ở khác không phải là được rồi sao? Tôi ở sườn núi có mua một biệt thự, phóng viên chụp sao được? Nơi đó lại không cho thuê, chẳng lẽ vì muốn chụp chúng tôi mà mua cả một căn biệt thự à?”
Dương Hi cuối cùng cũng vừa ý, vỗ tay nói: “Có tiền mua tiên