Thời gian trôi qua rất nhanh, sau khi Claire khôi phục trí nhớ xong thì không còn thích ngủ giống như trước đây nữa, những tiết cần nghe giảng y cũng sẽ nghe, rất nhanh liền đuổi kịp tiến độ bài giảng của giáo viên. Chương trình học năm nhất vô cùng đơn giản, mỗi ngày trôi qua đều yên bình như vậy, Claire đã ở thế giới này gần năm năm, cũng không khó thích nghi với hoàn cảnh mới.
Chẳng qua, Quý Nhiên vẫn là một cây kim không thể nhổ ra trong lòng y, mỗi khi nhớ tới cái tên này, y liền cảm thấy trái tim giống như bị một thứ sắc nhọn đâm đến huyết nhục mơ hồ. Tất cả ký ức về Quý Nhiên đều vô cùng rõ ràng, khắc thật sâu trong lòng y. Thế nhưng, kiếp trước ngay cả một câu “Tôi thích em” y cũng chưa kịp nói ra, đã phải mang theo tiếc nuối chết đi trong tai nạn giao thông.
—- Nếu kiếp này y thật sự có thể tìm thấy Quý Nhiên, y thề, y tuyệt đối sẽ không bỏ qua người đó nữa.
Claire vừa đi học vừa tận dụng thời gian tìm đọc tư liệu, những đứa trẻ sinh ra vào ngày 21 tháng 6 ở đế quốc có rất nhiều, hơn nữa đa phần bọn chúng đều ở những thiên hà xa xôi khác, tra tìm tư liệu không hề dễ dàng. Claire dùng thời gian hơn nửa năm, cuối cùng cũng sưu tập xong tư liệu về hơn một trăm đứa trẻ sinh ra vào ngày 21 tháng 6, chính là tình trạng gia đình, những chuyện trải qua hồi nhỏ, tính cách, sở thích vân vân, thu thập sửa sang lại toàn bộ.
Đầu tiên y tập trung vào một đứa bé trước đây cũng thường đến khoa tâm lý của bệnh viện khám bệnh, đó là một Beta nam, ở tại thủ đô của đế quốc. Hơn nữa thật trùng hợp chính là, địa chỉ gia đình của đứa nhỏ kia cũng không cách xa nhà Claire lắm, cha nó lại vừa vặn là đội trưởng đội hộ vệ của quân đoàn Tinh Thần dưới tay tướng quân Byron.
Bất quá, đứa trẻ kia lại không thi đỗ vào học viện Sao Paulo, mà đang học trong một trường học khác ở thủ đô.
Học viện Sao Paulo thực hiện phương thức dạy học khép kín, cuối tuần cũng không được nghỉ, Claire tạm thời không thể rời khỏi trường học, y chỉ có thể chờ sau khi năm học đầu tiên kết thúc, lợi dụng khoảng thời gian nghỉ phép mới có cơ hội đi tìm đứa nhỏ này, cũng may thời gian trôi qua rất nhanh, mùa hè kết thúc năm học thứ nhất mà y mong đợi rốt cuộc cũng sắp tới.
Gần đến kỳ thi cuối kỳ, các ban đều bắt đầu khẩn trương ôn bài, Claire đã có chút không yên lòng. Hôm nay khi tan học, Cevi đột nhiên gọi Claire lại, nghiêm túc nói: “Claire, cậu phải ôn tập cho cẩn thận, nếu thi rớt sẽ bị lưu ban đó.”
Chế độ quản lý của học viện Sao Paulo vô cùng nghiêm khắc, mỗi môn học trong kỳ thi cuối kỳ đều có tối đa 100 điểm, thấp hơn 70 điểm coi như thi trượt, chỉ cần thi trượt một môn sẽ bị cưỡng chế lưu ban. Nếu như Claire bị lưu ban thì về nhà sẽ không tránh khỏi bị mắng, tướng quân Byron lại càng mất mặt, là bạn cùng lớn lên từ nhỏ, Cevi quyết định phải giúp y một tay.
Cevi lấy ra một tệp văn kiện trong quang não của mình, mở ra trước mặt Claire, nói: “Đây là trọng tâm ôn tập của môn lịch sử đế quốc tôi chỉnh sửa lại, môn này là môn cậu khó tiếp thu nhất, mấy hôm nay nhanh chóng đọc qua một lần đi, đối phó với kỳ thi trước.”
Đối diện với đôi mắt trong suốt của đứa bé trước mặt, Claire không nhịn được cười rộ lên, nhận lấy quang não nói: “Cảm ơn, Cevi.”
Cevi đưa tay xoa xoa đầu y: “Không cần khách khí.”
Claire bị xoa rối đầu có chút bất đắc dĩ nói: “Cậu có thể đừng xoa đầu tôi nữa được không?”
Cevi cười đến cực kỳ xán lạn: “Cứ nhìn thấy cái đầu màu vàng của cậu ở trước mặt, là tôi lại không nhịn được ngứa tay.”
“…” Claire bất đắc dĩ sửa sang lại mái tóc màu vàng của mình, nói sang chuyện khác: “Sắp đến kỳ nghỉ rồi, cậu có dự định gì không?”
Cevi nói: “Đương nhiên là quay về hoàng cung rồi, nghe nói vương thúc tôi sắp sinh đứa nhỏ, mẫu hậu của tôi cũng sắp đến ngày dự sinh, tôi muốn quay về nhìn hai tiểu bảo bảo một cái. Tôi đã có hai em gái Omega, hy vọng lần này mẫu hậu có thể sinh thêm một thằng cu Alpha nữa.”
Chuyện mẫu hậu mang thai là hắn nghe được từ chỗ vương thúc, nghe nói lần này phản ứng mang thai của vương hậu còn mãnh liệt hơn cả khi mang thai nhị công chúa Seattle, bác sĩ cũng hoài nghi không biết bà có thể thuận lợi sinh hạ đứa bé này hay không. Anna sợ Cevi lo lắng, trong thời gian này cũng rất ít nói chuyện video với Cevi. Cevi hi vọng mẫu thân có thể thuận lợi sinh hạ đứa nhỏ, tốt nhất là có thể sinh ra một vương tử Alpha, như vậy bà sẽ không phải chịu áp lực lớn như thế nữa.
Claire thấy vẻ mặt lo lắng của Cevi, không nhịn được nói: “Yên tâm đi, đế quốc có nhiều bác sĩ giỏi như vậy, vương hậu sẽ không sao đâu.”
Cevi gật gật đầu: “Ừ.”
Claire nói: “Vậy tôi đi ôn tập trước.”
“Cố lên!”
Hai người tạm biệt nhau ở cửa ký túc xá, sau khi Claire vào phòng liền mở bút ký môn lịch sử đế quốc của Cevi ra, nghiêm túc ôn tập —- Nếu đúng như lời Cevi nói, bất luận thế nào, ít nhất y cũng phải xử lý xong cuộc thi đã, ngộ nhỡ thi trượt sẽ vô cùng phiền toái.
***
Trong khoảng thời gian ôn tập chờ đến kỳ thi, Claire và Cevi cũng đồng thời nghênh đón sinh nhật 6 tuổi vào ngày 21 tháng 6.
Cô chủ nhiệm lớp Kelly đã đề ra một quy định đối với mọi người, mỗi lần đến sinh nhật của một bạn trong ban, tất cả mọi người phải tự mình làm một tấm thiệp điện tử đơn giản gửi qua quang não làm quà chúc mừng, cô làm như vậy, cũng là vì muốn những đứa nhỏ trong ban có thể ở chung hòa hợp hơn.
Vào ngày sinh nhật hôm nay của Claire quả nhiên nhận được rất nhiều thiệp điện tử chúc mừng. Trêи tấm thiệp của Carlos có vẽ huy hiệu hình chim ưng của học viện St. Romia, nghiêm túc viết xuống một hàng chữ: “Cố gắng học tập, sau này lớn lên cùng tớ thi đỗ vào ngôi trường này nhé!”. Trêи tấm thiệp điện tử của Edean thì vẽ một cái đầu thật to mang gương mặt của Claire, trêи đỉnh đầu còn vẽ hai cái lỗ tai manh manh, phía sau là một hàng chữ thanh tú sâu sắc: “Chúc Claire sáu tuổi mỗi ngày đều vui vẻ, sinh nhật hạnh phúc!”
Đủ loại thiệp điện tử của các nhóm bạn cùng ban, Claire sửa sang lại cẩn thận tất cả thiệp mừng trong quang não, lúc này mới phát hiện thiếu mất một tấm.
Đi đến gõ cánh cửa phòng Cevi, Cevi ló đầu ra hỏi: “Làm sao vậy? Tìm tôi sao?”
Claire nói: “Thiệp chúc mừng của cậu đâu?”
Cevi cong hai mắt nở nụ cười: “Sinh nhật của tôi cũng là hôm nay, tôi đưa cậu một tấm thiệp