Trong tầm mắt kinh sợ của toàn bộ Alpha, thầy Tony nhanh chóng đi đến trước mặt Cevi, nghi ngờ hỏi: “Lần này lại là dây thừng lỏng sao?”
Biểu tình của Cevi thật vô tội, cười nói: “Em không biết, thưa thầy, em đột nhiên cảm thấy khí lực của mình cực kỳ lớn, nghe nói trước đây phụ vương của em đánh nhau rất lợi hại, ngài nói xem, liệu có phải em được di truyền thiên phú của ông ấy hay không?”
Mọi người: “…” Một Omega như cậu vậy mà lại di truyền thiên phú võ thuật của bệ hạ? Cậu không thể di truyền điểm khác được sao?
Ánh mắt Tony cũng phức tạp, đối diện với nụ cười xán lạn của Cevi, trầm mặc một lát sau, mới nói: “Cậu làm lại một lần xem.”
“Vâng!” Cevi xoay người đi đến đường chạy đà, nhanh chóng chạy lấy đà năm bước, đột nhiên dừng lại, phần eo linh hoạt xoay sang bên cạnh, chân phải thuận thế vung về phía trước, chỉ nghe một tiếng “phanh” thật lớn, lần này, bao cát không chỉ bị hắn đá bay, mà trực tiếp bị hắn đá nát.
Mọi người: “…”
Tony cúi đầu nhìn chân Cevi, bàn chân đứa nhỏ thoạt nhìn trắng nõn rất đáng yêu, sao có thể có sức bật mạnh như vậy?
Chỉ có Claire biết, đó là bởi vì Cevi đã hoàn toàn nắm vững cách phối hợp toàn thân, hắn có thể nháy mắt chuyển dời toàn bộ khí lực của phần eo và cẳng chân lên bàn chân, một cước đá trúng bộ vị mấu chốt, kỹ thuật bùng nổ như vậy, thậm chí có thể sánh ngang với thầy Tony.
Cả phòng học lặng ngắt như tờ, phải thật lâu sau, tướng quân Reger đứng trong phòng quan sát mới đi đến, nhìn Cevi nói: “Xem ra điện hạ Berg nói rất đúng, cậu thật sự được di truyền thiên phú luyện võ của bệ hạ.”
“…” Một đám Alpha xung quanh đều hút một ngụm khí lạnh, lùi từng bước về phía sau, nhìn Cevi giống như nhìn quái vật.
Biểu tình của lớp trưởng Carlos dường như rất không phục Cevi, chủ động tiến lên khiêu chiến với Cevi: “Cậu thật sự di truyền thiên phú võ thuật của bệ hạ?”
Cevi cười cười: “Cậu muốn thử sao?”
Nói xong liền vươn tay phải, lòng bàn tay hướng lên trêи, bày ra một tư thế mời chiến tiêu chuẩn, thái độ kia quả thật là cực kỳ tự tin.
Carlos rất không phục, chủ động ra quyền, đánh mạnh về phía vai Cevi! Cevi hơi nghiêng người, linh hoạt né tránh, ngay sau đó liền lưu loát túm chặt lấy nắm tay của nó, cánh tay kéo về phía trước, dưới chân dùng sức quét một cái, thân thể Carlos mất đi trọng tâm trực tiếp bị Cevi quật ngã trêи mặt đất, té thành tư thế chó ăn phân!
Carlos: “…”
Carlos suýt chút nữa bị đập rớt một cái răng cửa vẻ mặt không thể tin được, ngơ ngác nhìn Cevi trước mặt.
Cevi thu tay lại, mỉm cười nói: “Lại lần nữa chứ, lớp trưởng?”
Carlos: “…”
Carlos bị Omega quật ngã xuống đất, cảm giác cả người đều không được bình thường. Từ nhỏ nó đã được dạy dỗ là Omega rất nhu nhược, cần phải bảo vệ và chiếu cố, thường xuyên sinh bệnh, lại còn không thể hứng gió phơi nắng, không ngờ Omega trước mặt này lại có thể đón được nắm tay nó, hơn nữa còn quật ngược được nó?
Nhìn lại, phát hiện Edean ngồi trong phòng quan sát cũng đang cười nó, Carlos bị cười đến mặt đỏ tai hồng, xám xịt đứng lên không nói lời nào.
Một đám bạn học Alpha và Beta xung quanh cũng không dám nói lời nào, bởi vì lớp trưởng Carlos chính là người có thực lực mạnh nhất trong cả lớp, lớp trưởng cũng bị Cevi dễ dàng quật ngã như vậy, rất nhiều đứa nhỏ còn chưa hồi phục được tinh thần từ cơn kinh ngạc.
Reger liếc mắt nhìn Cevi một cái, nói: “Điện hạ, tan học theo tôi đi gặp hiệu trưởng một chút đi.”
Cevi cười vui vẻ, theo sau tướng quân Reger khóe miệng run rẩy, đi tới phòng làm việc của hiệu trưởng.
Hiệu trưởng nhìn thằng bé trước mặt, có chút kinh ngạc nói: “Vị này chính là đại vương tử sao?”
“Đúng vậy.” Reger bình tĩnh nói, “Tôi vừa liên hệ với bệ hạ, bệ hạ nói, nếu đại vương tử thật sự di truyền thiên phú võ thuật của ông ấy, như vậy, về sau tất cả chương trình học của đại vương tử, đều sắp xếp theo tiêu chuẩn của Alpha đi.”
“…” Hiệu trưởng xấu hổ ho khan một tiếng, nói, “Chính là mấy chương trình dã ngoại sinh tồn gì đó sao?”
Reger nghiêm túc gật đầu: “Ý của bệ hạ đúng là như vậy.”
“Nói cách khác, bệ hạ muốn nuôi đứa nhỏ Omega này trở thành Alpha?”
Chống lại ánh mắt đen láy của Cevi, hiệu trưởng bất đắc dĩ nhún vai, nói: “Được rồi, nhưng thầy muốn nói trước cho em biết, chương trình học của Alpha sẽ càng ngày càng khó, Cevi, nếu em không chịu nổi, đến lúc đó nhất định phải nói với giáo viên, ngàn vạn lần không được để bị thương.”
Cevi nghiêm túc gật đầu: “Hiệu trưởng yên tâm đi, em có thể ứng phó được!”
***
Bắt đầu từ ngày đó, tin tức đại vương tử Cevi đánh nhau rất lợi hại, liền nhanh chóng lan truyền trong học viện Sao Paulo.
Nghe nói lớp trưởng ban một tò mò đi khiêu chiến, kết quả bị Cevi quật ngã bằng một chiêu.
Lớp trưởng thất bại, các Alpha khác trong ban cũng không dám đến trêu chọc Cevi nữa, chỉ là vẫn không nhịn được nghị luận: “Cevi thật sự là Omega sao?” “Dù sao tôi vẫn cảm thấy trình tự kiểm tra có sai sót, sao cậu lại còn dũng mãnh cả hơn Alpha vậy chứ?” “Vì sao cậu ta lại di truyền gen của bệ hạ, mà không di truyền của vương hậu chứ?”
Vấn đề thần kỳ này không ai giải thích được, dù sao, rất nhiều học sinh trong học viện Sao Paulo đều biết, đại vương tử Cevi vậy mà lại kế thừa thiên phú võ thuật của bệ hạ, đánh nhau cực kỳ trâu bò, quyền đánh Alpha, chân đá Beta, bạn học cùng cấp không ai có thể đánh thắng được hắn, mà nghe nói ngay cả Jon ở khóa trêи cũng bị hắn đánh ngã.
Jon nghe thấy lời đồn đại thì sắc mặt vô cùng khó coi —- Bị Omega nhỏ tuổi hơn mình đánh bại, mặt mũi còn đâu nữa chứ?
Jon bắt đầu cân nhắc tìm một cơ hội thu thập Cevi một chút.
Khóa tự chọn vào thứ sáu chính là một cơ hội rất tốt, vừa lúc gã và hai tên bạn đều chọn môn “Phân tích điện ảnh”, Cevi cũng chọn môn này.
Jon ngồi ở cuối phòng học cẩn thận quan sát hướng đi của Cevi, sau khi lớp học kết thúc, Cevi và Claire sóng vai rời đi, Jon lập tức kêu hai tên đồng bọn cùng đi theo phía sau hai người.
Cevi và Claire vừa đi vừa thảo luận nội dung bộ phim, tán gẫu vô cùng vui vẻ: “Bộ phim hôm nay rất hay, đề tài chiến tranh kỳ thực cực kỳ khó quay, đạo diễn này cũng không tệ lắm, hiệu quả âm thanh, ánh sáng và bối cảnh làm rất tốt.”
Claire nói: “Những kỹ xảo điện ảnh đó chắc hẳn đều được chế tác từ quang não, cậu thích bối cảnh này sao?”
“Đương nhiên, tôi thích những bộ phim có hiệu quả thị giác thật rung động, bối cảnh thoạt nhìn rất hoành tráng, chứ mấy bộ phim nhựa tình cảm ấm áp gì đó tôi không hề thích xem.”
Đang nói, Claire đột nhiên nhẹ nhàng cầm tay Cevi, dùng ngón trỏ viết vào lòng bàn tay hắn: “Có người theo dõi.”
Cevi giật mình, quay đầu lại nhìn về phía Claire, chạm phải ánh mắt mang ý cười của Claire.
Claire tiến đến bên tai Cevi, nhẹ giọng nói: “Cứ tin vào phán đoán của tôi, trước kia mỗi lần bị đám chó săn theo dõi, không phải đều là tôi lái xe mang cậu chạy thoát sao? Khoảng mười thước phía sau cây đại thụ bên phải sau lưng chúng ta, hẳn là có ba người.”
Cevi cũng lười quay đầu nhìn lại, cười cười nói: “Ba người? Có lẽ tôi đoán được là ai.”
“Là ba kẻ lớp trêи kia, Jon Orlando, phải không?”
Hai người tâm linh tương thông liếc nhau, tiếp tục đi về phía trước.
“Kỳ thật mấy bộ điện ảnh ấm áp cũng đẹp mà, bộ phim thầy Chu chiếu lúc trước không phải rất hay sao? Không ít bạn học đều khóc.” Claire nói.
“Tôi cảm thấy rất nhàm chán, xem được một nửa liền ngủ mất.” Cevi nói.
Hai người vừa tán gẫu, vừa cố ý đi vào rừng quả ngũ tinh phía sau ký túc xá.
Buổi tối thứ sau, phần lớn học sinh đều đến phòng giải trí của trường chơi, người trong rừng quả rất ít, lúc đi vào sâu trong rừng cây, xung quanh im ắng, thậm chí có thể nghe được cả tiếng sàn satk của lá cây khi gió nhẹ thổi qua, phiến lá hình trứng chớp lên theo gió, lóe ra quang mang màu bạc.
Cevi cảm thán nói: “Tuy rằng đã tới rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đến đây, tôi vẫn cảm thấy nơi này đặc biệt xinh đẹp.”
Claire nói: “Đáng tiếc, luôn có một số người muốn phá hư không khí nơi này.”
Dứt lời liền quay đầu, nhìn một mảnh góc áo lộ ra phía sau cái cây cách đó không xa, mỉm cười nói: “Ba vị đàn anh, còn không ra sao?”
Không ngờ theo dõi lại bị phát hiện, Jon biến sắc, đứng dậy từ phía sau cây, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hai người trước mặt, nói: “Vương tử điện hạ, lời đồn cậu đánh ngã tôi, là ai nói ra?”
“Không có đi?” Vẻ mặt Cevi vô tội cười nói, “Tôi nhớ rõ lần trước tôi không có đánh ngã anh.”
“…” Jon cười cười nói, “Lần trước là tôi nể tình điện hạ Cevi nhỏ tuổi hơn tôi, mới hạ thủ lưu tình với cậu. Cậu đừng tưởng là tôi không đánh lại cậu thật, bởi vì cậu là một Omega, nên tôi mới không tiện động thủ với cậu, hiểu chưa?”
Cevi cười: “Không sao không sao, anh muốn động thủ thì cứ đến đây đi, tôi sẽ không nói cho giáo viên biết đâu.”
Jon chính là chờ những lời này, tạo thành thương tổn với Omega, ngộ nhỡ để giáo viên biết gã sẽ bị xử phạt, nếu Cevi đã nói không báo với giáo viên, vậy gã có thể yên tâm lớn mật dạy dỗ người kia một chút. Đương nhiên, cũng không thể gây ra ngoại thương quá rõ ràng, thế nhưng tạo một chút nội thương không thể nói ra vẫn không thành vấn đề.
Nghĩ đến đây, hai mắt Jon hơi hơi nhíu lại, vừa chuẩn bị muốn động thủ, Claire lại đột nhiên đứng lên phía trước, bảo vệ Cevi ở sau người, mỉm cười nói: “Cứ để tôi ra tay đi.”
Cevi giật mình, vừa định nói chuyện, lại bị Claire cắt ngang: “Chút việc nhỏ ấy, không cần sư phụ tự mình ra tay, giao cho tôi.”
Hiểu được ý của y, Cevi không khỏi cười cười nói: “Được rồi, vậy cậu giúp sư phụ dạy dỗ mấy tên này một chút.”
Hai người không coi ai ra gì nói chuyện với nhau khiến Jon lửa giận công tâm, hét lớn một tiếng, nắm chặt nắm tay nhào tới đây, trực tiếp vung về phía mặt Claire, thế công sắc bén cơ hồ muốn đập vỡ mũi Claire!
Đối phó với đàn em nhỏ tuổi hơn mình, vậy mà lại hung ác như thế, hiển nhiên, người này hoàn toàn không có dự tính hạ thủ lưu tình.
—- Anh đã không có chút nể mặt lưu tình nào, tại sao tôi lại phải lưu tình với anh?
Ánh mắt Claire lạnh lùng, bước ngang qua bên cạnh sau đó nghiêng người xoay tròn, trong nháy mắt đã di chuyển đến sau lưng gã, Jon chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một cái, Claire đã không thấy tăm hơi. Ngay sau đó, trêи lưng đột nhiên truyền đến một trận đau nhức, hóa ra là Claire nhân cơ hội tập kϊƈɦ từ phía sau, dùng sức đánh một quyền vào sau lưng gã!
Một tiếng “bịch” trầm nặng vang lên, Jon chỉ cảm thấy một quyền này gần như muốn đánh nát phổi gã thành một cái động!
Thật không ngờ, thằng nhóc tóc vàng mắt lam thoạt nhìn dịu ngoan vô hại này, ra tay lại ngoan độc như vậy!
Jon cố nén