Hơn hai mươi năm trước, sau khi đột phá đến cảnh giới Đại La Kim Tiên đại viên mãn, Thái Nhất liền không có tiếp tục bế quan.
Mà bởi vì tu vi kém hơn một bậc nên Đế Tuấn tự giác buông sự vụ trong Yêu tộc, chuyên tâm tu luyện, tăng tu vi lên.Vì thế Thái Nhất liền nhận việc thành lập liên minh Yêu tộc.
Hơn hai mươi năm qua, hắn tự mình tới cửa mời vài vị cao thủ gia nhập, bao gồm cả đại năng có danh Yêu Sư là Côn Bằng.Thực lực của Côn Bằng đã đạt tới Đại La Kim Tiên hậu kỳ, tương đương với Đế Tuấn, có hắn gia nhập, không thể nghi ngờ là khiến cho liên minh Yêu tộc càng thêm lớn mạnh.Danh ngạch cho mười đại Yêu Soái kỳ thật là đã đầy, nhưng Thái Nhất cũng không quá vừa lòng, bởi vì trong đó có bốn Yêu Soái mới có tu vi là Thái Ất Kim Tiên đại viên mãn, khoảng cách Đại La Kim Tiên còn kém một bước.Cho nên Thái Nhất quyết định lại nỗ lực một chút, xem có thể lại mời đến bốn vị cao thủ cảnh giới Đại La Kim Tiên tới gia nhập liên minh Yêu tộc hay không.Trong danh sách hắn cân nhắc thì Tam Thanh xếp hàng đầu, nhưng cũng là nhóm bị phủ định trước tiên.
Tam Thanh tự cho rằng thân phận của mình là rất cao, Nguyên Thủy lại có tiếng chán ghét Yêu tộc, muốn cho bọn họ gia nhập liên minh Yêu tộc? Không cần nghĩ cũng biết là không khả năng.Nhưng huynh muội Phục Hy cùng Nữ Oa ở Tây Côn Luân thì khác biệt, hai người này chính là luồng dương khí đầu tiên cùng luồng âm khí đầu tiên trong thiên địa biến thành, thân người đuôi rắn, tu vi cũng cực cao.Ngoài trừ hai người này, Quan chủ của Ngũ Trang Quan là Trấn Nguyên Tử cũng không kém gì, ông là một nhân vật nổi danh, lại còn có một người bạn tốt gọi là Hồng Vân, hai người đều có tu vi là Đại La Kim Tiên trung kỳ.
Nếu như có thể mượn sức thì sẽ là trợ giúp cực lực đối với Yêu tộc.Nghĩ xong xuôi, Thái Nhất lại không chần chờ, tạm thời giao sự vụ Yêu tộc cho Côn Bằng quản lí rồi nhanh chóng chạy đến Tây Côn Luân.Sau khi từ biệt ở Bất Chu Sơn, Phục Hy cùng Nữ Oa cũng bế quan, chủ yếu là bị Tam Thanh k1ch thích đến quá tàn nhẫn, làm hai người...!Hoặc là nói Nữ Oa minh bạch, thực lực không được thì sẽ vĩnh viễn bị người bắt nạt, bị người xem thường.Nếu nàng có được thực lực tương tự như Lão Tử, Tam Thanh còn dám bắt nạt nàng như vậy hay sao?Tiên Thiên Hồ Lô Đằng kia bị nàng luyện chế thành một kiện Tiên Thiên Linh Bảo hình cái roi.
Đối với chuyện này, Nữ Oa mười phần cảm kích Miêu Miểu, cân nhắc bản thân nên làm như thế nào mới có thể hồi báo phần nhân quả này.Lúc Thái Nhất đi vào Tây Côn Luân, Phục Hy cùng Nữ Oa cũng lập tức cảm ứng được.
Tuy rằng thực lực của bọn họ không bằng Thái Nhất, nhưng Thái Nhất cũng không có cố tình dấu diếm thân phận, khí tràng cường đại làm vô số tu sĩ ở Tây Côn Luân cảm thấy kinh hãi.Phục Hy cùng Nữ Oa tức khắc phân hóa ra một tia thần thức, hai người bọn họ đều tỏ ra cảnh giác, không biết ý đồ của người vừa đến này là sao.- Tại hạ Thái Nhất, cố ý tiến đến bái phỏng Phục Hy, Nữ Oa hai vị đạo hữu, không biết hai vị đạo hữu có thể mở cửa gặp nhau hay không?Chính trong lúc suy tư, chợt nghe bên ngoài động phủ có giọng nói trong trẻo, ôn hòa của Thái Nhất vang lên.Huynh muội hai người liếc nhìn nhau, Nữ Oa gật gật đầu, mở cửa động ra.- Khách quý tới chơi, chúng ta sao dám thất lễ! Mời Thái Nhất đạo hữu vào.Chỉ thấy người đến là một nam tử trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi, tu vi của nam tử đã đạt tới cảnh giới Đại La Kim Tiên đại viên mãn, làm Nữ Oa cảm thấy áp lực gấp bội.
Nhưng xuất sắc nhất vẫn là khuôn mặt của hắn, mặc dù Nữ Oa cực kỳ tự tin đối với dung mạo của chính mình nhưng lúc này cũng không khỏi tự biết xấu hổ.Trong những người nàng gặp qua thì chỉ có một người so được với Thái Nhất, chính là kẻ khiến cho người vừa gặp đã ghét trong Tam Thanh là Nguyên Thủy kia.Bất đồng chính là Nguyên Thủy trời sinh tính cao ngạo, lạnh lùng làm cho người ta cảm thấy khó có thể tiếp cận.
Thái Nhất lại như ánh mặt trời ôn hòa, ấm áp, dễ thân cận, hai tròng mắt màu vàng lộ ra sự tôn quý, phảng phất, hắn chính là vầng mặt trời lóa mắt nhất kia.- Tại hạ có nghe nói Tây Côn Luân có một đôi huynh muội rất lợi hại.
Hôm nay được diện kiến đúng là trăm nghe không bằng một thấy, hai vị đạo hữu quả thật bất phàm.Thái Nhất bước vào động phủ, cười ôn hòa với hai người,