Tác giả: Trà Sắc Già Phê
Edit+Beta: Cam
______________________
????: Chương này tác giả viết theo góc nhìn thứ ba, nên danh xưng thay cho nhân vật sẽ có ít nhiều thay đổi.
Mọi người thông cảm cho.
_________________
Ngô Tà đi rồi, Giải Vũ Thần bắt đầu tiến hành kế hoạch mới, y một mặt tìm kiếm Lương Loan, một mặt tiếp tục truy xét bí mật đồ án phượng hoàng.
Từ sau Sa Hải Lương Loan liền mất đi tin tức, một người giống như bốc hơi khỏi thế gian.
Giải Vũ Thần cả ngày ở lỳ trong phòng giải quyết văn kiện cùng tìm kiếm tin tức khắp nơi.
Việc tìm Lương Loan y giao cho Hắc Nhãn Kính, vì Hắc Nhãn Kính xem như là người thích hợp nhất ở chỗ y.
Bí mật phượng hoàng đồ án y giao cho Tú Tú tra, bởi vì Tú Tú sẽ không bị nhiều người để ý, nàng tuy là nữ nhưng năng lực không kém, chỉ việc nàng xuất thân là Lão Cửu Môn Hoắc gia, là đương gia tân nhiệm.
Mặc kệ là Tú Tú hay Hắc Nhãn Kính, họ đều là người Tiểu Hoa tín nhiệm nhất.
Lúc đang kiểm toán (kiểm tra + tính toán), điện thoại vang lên.
Tiểu Hoa: "Alo chú Trần? Ra sao?"
Trần Giang: "Tìm ra rồi Cửu gia."
Tiểu Hoa: "Tốt."
Trần Giang là quản gia Giải gia, rất nhiều việc Giải Vũ Thần đều giao cho hắn làm.
Trong sự nghiệp ở Giải gia, hắn có thể xem là phụ tá đắc lực của Giải Vũ Thần.
Lần Giải Vũ Thần đi mừng sinh nhật Ngô Tà, Trương Khởi Linh đem quyển 《Miêu Cương cổ thuật》hắn mang ra từ Trương gia cổ lâu giao riêng cho y.
Để lấy được cổ đọc trong người Hắc Nhãn Kính cần phải có một loại bướm đen ở Vân Nam làm thuốc dẫn, có điều loại bướm đen này cực kỳ thưa thớt, chỉ sinh sống ở những khu âm u ẩm ướt.
Cho nên an bày Trần Giang đi tới Vân Nam tìm kiếm, vận may cũng không tệ lắm, trải qua hơn nửa tháng đã tìm được rồi.
Nhận biết Hắc Nhãn Kính nhiều năm, từ lần đầu tiên gặp gỡ, rồi đi cùng nhau, nhoáng cái thời gian đã 15 năm qua đi.
Từ khi biết được việc cổ độc của Hắc Nhãn Kính, hắn đã luôn tìm mọi cách nhưng không có kết quả.
Lần này Trương Khởi Linh mang ra quyển sách cổ này, Hắc Nhãn Kính cuối cùng cũng được cứu rồi.
Khi Giải Vũ Thần nghe được tin này, nghĩ đến việc Hắc Hạt Tử được cứu, y không tự chủ được khóe môi cong lên.
Cùng Hắc Hạt Tử đồng hành nhiều năm như vậy, nói không động tâm là giả, là gạt người.
Chỉ là làm Cửu gia Giải gia, tuyệt không thể có những tình cảm như vậy.
Y và Ngô Tà không giống nhau, thứ đeo trên lưng y là cả một đại gia tộc, trong đó còn có Tú Tú.
Mọi người đều biết Tú Tú là vị hôn thê của Giải Cửu gia y, y cũng rõ ràng tình cảm Tú Tú dành cho mình.
Muốn y rõ ràng việc lấy hay bỏ, y thật sự không làm được.
Ở ttong mắt kẻ khác, Giải Cửu gia là một nhân vật tàn nhẫn độc đoán, chỉ là không phải ai cũng biết y là một người rất có tình nghĩ, là một Giải Ngữ Hoa tâm tư tỉ mỉ.
Cửa văn phòng đột nhiên bị đẩy ra, Giải Vũ Thần đầu cũng không ngẩng, bởi vì y biết ngoại trừ Hắc Hạt Tử không ai gan lớn như vậy.
Hắc Hạt Tử:"Hoa gia?"
Giải Vũ Thần tiếp tục bù đầu làm việc, một bên nói với Hắc Hạt Tử: "Việc làm đến đâu rồi?"
Hắc Hạt Tử: "Hoa gia sao không hỏi Hạt Tử tôi thế nào?"
Giải Vũ Thần: "Anh không phải còn rất tốt đây sao?"
Hắc Hạt Tử: "Không thú vị gì hết."
Giải Vũ Thần tiếp tục xử lý công việc, Hắc Hạt Tử luôn nhìn xung quanh, cuối cùng đi đến gần bàn làm việc, ghé vào trên bàn nhìn chằm chằm Giải Vũ Thần.
Hắc Hạt Tử: "Hoa gia vẫn mê người như vậy."
Giải Vũ Thần liếc xéo hắn một cái, đem sổ sách đã xem xong để qua một bên: "Hạt Tử?"
Hắc Hạt Tử: "Đây, Hoa gia có gì phân phó?"
Giải Vũ Thần lia đôi mắt dò hỏi nhìn Hắc Hạt Tử, nhìn đến hắn khắp người không khỏe.
Hắc Hạt Tử: "Tôi làm việc ngài còn không yên tâm sao? Chỉ cần Hoa gia phân phó, Hạt Tử tôi dù lên núi đao xuống chảo dầu cũng nhất quyết không từ hoàn thành tốt cho ngài."
Giải Vũ Thần: "Gần đây thân thể thế nào?"
Hắc Hạt Tử: "Hóa ra Hoa gia vẫn rất quan tâm Hạt Tử tôi, tôi thật hạnh phúc a."
Giải Vũ Thần: "Hạt Tử, thật xin lỗi."
Hắc Hạt Tử: "Hoa gia hôm nay làm sao vậy?"
Giải Vũ Thần: "Không gì, chỉ là nhiều năm nay vất vả cho anh."
Hắc Hạt Tử: "Không cần đâu, đều là Hạt Tử tôi cam tâm tình nguyện, Hoa gia thấy buân khuân thì lấy thân báo đáp đi, thấy thế nào?" Nói xong Hắc Hạt Tử chu