Lý Hỏa Vượng cẩn thận nhìn lò luyện đan nhỏ trước mắt, bên cạnh còn có ba cây nhang để tính thời gian.
Trong hoàn cảnh không có đồng hồ báo thức, Lý Hỏa Vượng chỉ có thể dùng biện pháp thô sơ này đển tính toán thời gian mà thôi.
Lúc cây nhang cuối cùng hoàn toàn cháy hết, cậu lập tức dập tắt lửa lò luyện và mở nắp lò ra, một mùi vị hỗn tạp kì lạ từ trong lò bay ra.
Trong lòng Lý Hỏa Vượng vui mừng, luyện thành rồi.
Những đan liệu được luyện thành đang lay động không ngừng trong cái sàng, sau khi toàn bộ tro bụi cặn bã đã rơi xuống hết, cuối cùng còn lại trong hộp là mấy viên đan dược màu đen lớn nhỏ.
Mấy viên đan dược này chính là Nhuận Huyết Đan trong miệng của Đan Dương Tử, là một loại đan dược cực kì đơn giản, dùng để cầm máu.
Mỗi lần uống không vượt quá 1 lượng, bằng không sẽ rất nguy hiểm vì máu huyết toàn thân sẽ hoàn toàn đông đặc.
Nghe có vẻ như gân gà, dùng để hại người coi bộ ngon hơn cứu người.
Nhưng bởi vì đan dược này là loại đơn giản nhất, Đan Dương Tử mới đưa cho Lý Hỏa Vượng dùng để luyện tay nghề.
Cẩn thận đếm lại, cuối cùng Lý Hỏa Vượng thu được 30 viên Nhuận Huyết Đan lớn và 26 viên Nhuận Huyết Đan nhỏ.
Thu hoạch của Lý Hỏa Vượng không chỉ có những thứ này, mà thông qua quá trình luyện chế Nhuận Huyết Đan, cậu còn hiểu được những tri thức căn bản về luyện đan.
Luyện đan còn khó hơn nhiều so với cậu tưởng tượng, ngoài sự khác biệt về thời gian, thậm chí còn phải nhận biết được những thảo dược sinh trưởng theo những hướng bất đồng.
Chỉ cần sai một bước trong đó, thì hiệu quả và tỉ lệ thành đan của đan dược sẽ khác nhau một trời một vực, một đống phế liệu nám đen ở bên cạnh chính là bằng chứng.
Lý Hỏa Vượng lấy ra một ống trúc nhỏ bỏ tất cả những đan dược này vào, sau đó hít sâu một hơi, mặc lên bộ đạo bào để bên cạnh đi ra cửa.
"Cũng gần tới giờ rồi, sắp tới giờ tý rồi.
"Lúc Lý Hỏa Vượng vươn tay đẩy cửa liệu phòng, tất cả mọi người đang làm việc đồng loạt đứng lên, nhìn cậu đầy sợ hãi.
Trong mắt người khác, bây giờ cậu giống như là Diêm Vương sống vậy.
Lý Hỏa Vượng nhìn bọn họ với vẻ mặt phức tạp, dưới cái nhìn soi mói của mọi người cậu đi ngang trước mặt họ, cuối cùng đến trước mặt của Bạch Linh Miểu.
Mái tóc trắng của thiếu nữ cùng run rẩy theo thân thể của cô, cô muốn cố kìm nén để mình không khóc, nhưng cuối cùng cũng không kìm nén được, nước mắt từ mắt có đồng tử màu hồng nhạt đặc hữu của người bị bệnh bạch tạng chảy xuống.
Lý Hỏa Vượng mặt mày nghiêm túc, kéo tay cô bé rời khỏi liệu phòng đi về phía phòng luyện đan.
Trong đường hầm ẩm ướt nước nhiểu tí tách của hang động, Bạch Linh Miểu nghẹn ngào bàn giao di ngôn cho Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng lặng lẽ nghe, không nói câu nào, lúc cậu cố ý đi đến chỗ cửa động của mình, thì lập tức kéo cô bé vào trong động.
"Cởi quần.
"Bạch Linh Miểu mở to mắt đứng như trời trồng tại chỗ, tựa hồ bị hành động của đối phương dọa cho sợ chết khiếp.
Giờ Tý ba khắc, Lý Hỏa Vượng mang Bạch Linh Miểu đến đan dược phòng, mà lúc này Đan Dương Tử cũng mới vừa đến.
Thấy Lý Hỏa Vượng không cần mình phải phân phó cũng mang dược dẫn đến đây trước thời hạn, trên mặt Đan Dương Tử lộ một chút hài lòng, lão thấy đứa đệ tử nhỏ nhất này hơi thuận mắt một chút.
"Khà khà, đồ nhi ngoan, đến đây đi.
" Đan Dương Tử tùy tiện vẫy tay một cái, Bạch Linh Miểu theo đó mà bay tới, bị lão chộp vào cổ ném vào cái cối đá cao bằng một người bình thường.
Thấy màn này, tim Lý Hỏa Vượng đập thình thịch thình thịch, hai tay nắm chặt.
Lúc thấy cái chày giã thuốc nặng mấy trăm cân sắp nện xuống, Đan Dương Tử lại đột nhiên dừng lại.
"Aizzz, tại sao ngay lúc này mà lại tới tháng kia chứ? Cái này sẽ thay đổi hoàn toàn dược tính mất.
" Đan Dương Tử cau mày nhìn cái quần thấm máu của Bạch Linh Miểu mà nói.
Thấy màn này Lý Hỏa Vượng thở phào, kế hoạch của mình thành công rồi.
Sau khi Lý Hỏa Vượng hiểu được luyện đan ở thế giới này là như thế nào, cậu đã tìm được cách để phá giải kết cục của Bạch Linh Miểu.
Nếu cỏ cây, kim loại, đá khác nhau thì dược tính sẽ thay đổi rất nhiều, vậy lấy con người làm dược dẫn thì cũng sẽ thay đổi giống như thế.
Hơn nữa, trong ấn tượng của cậu, đối với đạo gia thì phụ nữ tới