Vừa mới ăn xuống viên đan dược này, Lý Hỏa Vượng liền cảm thấy đan điền như có một đám lửa ấm áp dễ chịu, hơn nữa đốm lửa này có xu thế ngày càng bùng cháy.Đốt đến cậu cảm thấy trong nội tâm chán ghét và buồn nôn."Huyền Dương à, đi về nghỉ ngơi đi, hiệu quả của đan dược này rất mãnh liệt, muốn hoàn toàn hấp thu phải tốn một khoảng thời gian đó.""Dạ, sư phó."Lảo đảo đi về chỗ ở của mình, Lý Hỏa Vượng chống vào khung cửa nôn ra một bụm lớn, nhưng mà cậu chỉ có thể nôn ra một ít nước.
toàn bộ đan dược sớm đã bị cơ thể hấp thu rồi."Răng rắc, răng rắc." Xương cốt toàn thân Lý Hỏa Vượng kêu lên, thân thể không tự chủ co quắp lại.Lúc này, đám lửa kia ở đan điền đã theo kinh mạch đi đến tứ chi.
Bây giờ cậu như mặc một cái áo bông dày trong ngày hè nóng bức, toàn thân trên dưới đều giống như bị luộc chín.Nhiệt lượng cũng khiến đầu óc cậu mê man, Lý Hỏa Vượng nằm trên giường nhìn lên nóc nhà không ngừng xoay vòng vòng, nghĩ đến tất cả những gì vừa mới xảy ra, nhớ đến ánh mắt sợ hãi của tất cả mọi người trong liệu phòng.Bản thân đã trở thành một tên đồng lõa đáng ghê tởm của Đan Dương Tử, đem chuyện của đối phương muốn làm với mình, áp đặt lên thân của người khác.Đối phương có lẽ không biết chữ, nhưng đối phương không hề ngu ngốc, trước thực lực tuyệt đối, mình làm gì cũng đều uổng công."Mình nhất định phải giết chết lão, phải nghĩ ra biện pháp giết chết lão!" Trong lòng Lý Hỏa Vượng điên cuồng gào thét.Tay phải của cậu không tự chủ chụp vào mép giường đá, lúc câu nói cuối cùng trong lòng kêu lên cũng là lúc mu bàn tay của cậu nổi gân xanh."Răng rắc" một tiếng, giường đá cứng rắn như thế vậy mà bị cậu bẻ xuống một miếng.Biến hóa này khiến Lý Hỏa Vượng bất ngờ, cậu nhìn lại tay mình, lại nhìn khối đá chụp được trong lòng bàn tay.
Lập tức hiểu ra, đây là tác dụng của đan dược.Không chỉ là lực lượng, những phương diện khác cũng trở nên không giống với lúc trước, thậm chí Lý Hỏa Vượng cảm giác được rằng mắt của mình có thề nhìn xa hơn trước một chút.
Viên đan dược đó khiến Lý Hỏa Vượng có cảm giác như là thoát thai hoán cốt vậy.Nhưng sau khi nhớ lại làm sao để có được năng lực này, trong lòng Lý Hỏa Vượng lại bốc lên nỗi chán ghét."Lý sư huynh.
Huynh không sao chứ?" Ở cửa động Bạch Linh Miểu ló đầu ra cẩn thận hỏi thăm.Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu lên nhìn cô bé với vẻ mặt phức tạp, nhất thời không biết nên nói gì.Bạch Linh Miểu tiến lên một bước rồi nói: "Lý sư huynh, thực ra huynh không cần phải tự trách, chúng tôi đều biết huynh thân bất do kỷ, nếu như ...ta nói là nếu như sư phó lại muốn ta đi, huynh cũng đừng đổi người khác, dẫu sao ....!kết cục của mọi người đều như nhau."Lý Hỏa Vượng không muốn nói chuyện với cô bé, nhìn trán của cô còn chảy máu, móc ra đan dược mà mình luyện chế trước đây đưa cho cô, "Uống đi, có thể cầm máu."Bạch Linh Miểu nhìn đan được trong tay Lý Hỏa Vượng, sợ hãi lắc đầu nguầy nguậy.
"Ta không uống đan dược, tuyệt đối không uống đan dược."Lý Hỏa Vượng cười gượng mấy cái, tiện tay ném đan dược đó xuống đất, "Đúng vậy, thuốc có ba phần độc, uống xong đúng là không tốt."Bạch Linh Miểu cắn cắn môi, sau một hồi suy nghĩ thì nói với Lý Hỏa Vượng: "Lý sư huynh, huynh muốn đối phó với sư phó sao?"Lý Hỏa Vượng biến sắc, khẩn trương nhìn ra cửa, vội vàng xông đến đóng chặt cửa lại."Không sao đâu, bây giờ sư phó không nghe được chúng ta, sư phó chỉ dựa vào "Du lão gia" đến theo dõi thôi.
Mỗi khi đến lần họp chợ phiên, "Du lão gia" đều phải về để họp chợ.""Du lão gia là cái gì?" Lý Hỏa Vượng nghi hoặc hỏi, đây là lần đầu cậu nghe từ này."Du lão gia là "Du lão gia", nó nhìn không thấy sờ không được, ta chỉ nghe ông ta nói qua thôi, chỉ có những cao nhân có đạo hạnh mới có thể ra lệnh chúng nó.""À?" Lòng Lý Hỏa Vượng khẽ động, trong lòng ghi nhớ điểm này, tin tức này đối với cậu cực kì quan trọng."Thời gian họp chợ phiên là lúc nào?"Nghe câu này, Bạch Linh Miểu nhìn cậu với vẻ nghi hoặc, "Trong vòng mười lăm ngày đầu năm là họp chợ phiên á, Lý sư huynh, làm sao ngay cả chuyện này mà huynh cũng không biết? Cha mẹ huynh không mang huynh đi chợ phiên sao?"Lý Hỏa Vượng lắc lắc đầu, trong đầu cậu mấy kí ức này không biết là chân thực hay hư ảo, chứng minh trước đây cậu chỉ sống trong thành thị, trước tới giờ chưa từng tham dự loại lễ hội giao lưu hàng hóa ở