Trần Tiểu Vũ lộ vẻ không thể tưởng tượng nổi nhìn ca ca nhà mình.Từ khi nào ca ca lại trở nên hung hãn như vậy?Cú đá này, sức mạnh rất lớn nha.Nghiêm Đông cao to như vậy cũng bị đá bay ra ngoài."Ngươi.
.
." Nghiêm Đông dựa vào tường, ôm bụng nửa ngày nói không ra lời.Trần Dương cũng không dám dùng sức quá lớn, hắn sợ sẽ đá chết người.Dù là như thế, cú đá này cũng khiến cho Nghiêm Đông mất đi năng lực hành động.Ba người còn lại có chút ngớ người không kịp phản ứng, chầm chậm lui về phía sau.
Cuối cùng đỡ Nghiêm Đông dậy sau đó nhanh chóng rời đi."Tiểu Vũ, ca ca của ngươi thật mạnh.""Tiểu ca ca, ngươi đánh nhau giỏi thật nha!"Ánh mắt của mấy cô gái phát ra ánh sáng, lộ vẻ sùng bái nhìn về phía Trần Dương.Trần Dương cười cười, nói: "Bình thường có tập võ, cho nên khí lực cũng mạnh hơn người bình thường một chút."Hắn trở về chỗ ngồi, đỡ Giang Hạo Nhiên ngồi dậy, hỏi: "Thí chủ không sao chứ?""Không sao cả." Giang Hạo Nhiên lắc đầu, lại nói: "Trần Dương ca, ngươi thật là lợi hại, tên Nghiêm Đông kia đánh nhau cũng rất khá, thế mà ngươi chỉ cần một đá đã khiến cho hắn không thể đứng dậy nổi, ngươi quá lợi hại."Hắn thật sự bội phục Trần Dương.Dù sao lực lượng của cú đá vừa rồi, thực sự quá lớn, không phải ai cũng có năng lực như vậy.Cho đến khi mọi người hát xong, cũng không thấy Nghiêm Đông xuất hiện nữa.Đoàn người ra khỏi karaoke, Giang Hạo Nhiên nói: "Đến giờ cơm rồi, chúng ta đi ăn gì đó đi, ta mời.""Ta có việc bận, không đi, các ngươi cứ đi đi." Nữ hài tóc ngắn nói xong, cũng không chào hỏi mà trực tiếp rời đi."Tại sao ta cảm thấy tâm tình của Chu Đình không được tốt lắm?" Một cô gái nói.Dương Mai bĩu môi nói: "Nghiêm Đông bị đánh, tâm tình của nàng có thể tốt mới là lạ.""Hả? Tâm tình của nàng và Nghiêm Đông thì có gì liên quan ?" Mấy người hiếu kỳ.Dương Mai đáp: "Các ngươi cho là tại sao Nghiêm Đông tìm được chúng ta? Nhất định là Chu Đình nói cho hắn, ta nói với các ngươi, sau này không nên qua lại cùng nàng, lòng dạ của nàng quá thâm trầm.""Mọi người đều là bạn bè với nhau, đừng nói mấy lời như vậy." Giang Hạo Nhiên lắc đầu một cái, sau đó nói: "Đi thôi, chúng ta đi ăn, ta biết một quán món cay Tứ Xuyên ăn rất ngon."Sau khi Trần Dương nhìn thấy tất cả những thứ này, hắn cũng có thêm mấy phần hảo cảm đối với Giang Hạo Nhiên.Nam sinh này làm việc rất cẩn trọng.Trong lúc dùng bữa, cha của hắn gọi mấy cuộc điện thoại, thúc giục hai anh em nhanh chóng trở về.Thật vất vả ăn xong bữa cơm, Dương Mai lái xe đưa bọn họ về nhà.Trên đường, Dương Mai nhắc nhở: "Tiểu Vũ, sau này ngươi ngàn vạn lần đừng qua lại với Chu Đình, hôm nay nàng cố ý gọi Nghiêm Đông đến, chính là muốn làm ngươi khó xử."Trần Tiểu Vũ cau mày một cái, nói: "Không đến mức đó chứ?.""Sao lại không đến mức? Ta nói với ngươi.
.
.
Thôi được rồi, không nói nữa." Dương Mai liếc nhìn kính chiếu hậu, cảm thấy nói những điều này ngay trước mặt Trần Dương không thích hợp.Xe dừng trước cửa nhà, Trần Dương dặn dò một câu: "Trên đường về thí chủ lái xe chậm một chút.""Ta biết rồi, cảm ơn tiểu ca ca nhắc nhở." Dương Mai cười hì hì nói.Nàng cảm thấy tiểu đạo sĩ này rất có sức hấp dẫn.Mở miệng một tiếng là thí chủ, quá đáng yêu.Nhưng khi trở nên bá đạo, lại có thể hù chết người khác."Nếu như hắn là bạn trai của ta thì tốt quá." Trên đường trở về, Dương Mai thỏa sức mơ mộng.Buổi tối hôm đó, trong nhóm chat riêng của Trần Tiểu Vũ và các bạn nàng, đã triển khai một cuộc thảo luận hết sức sôi nổi về Trần Dương.Cuối cùng diễn biến thành yêu cầu Trần Tiểu Vũ gửi thêm mấy tấm hình của Trần Dương.Trần Dương vốn là khá tuấn tú, hơn nữa còn thuộc loại đặc biệt dễ nhìn.360 độ, cơ hồ không tìm được góc chết.Chỉ nhìn khuôn mặt, sẽ cảm thấy Trần Dương là một tên thư sinh ốm yếu.Nhưng vừa nghĩ đến cú đá kia của Trần Dương thì trong lòng từng cô nàng nhất thời đều trở nên rạo rực, tràn đầy cảm giác an toàn.Cha mẹ vốn làm một bàn thức ăn, muốn đợi Trần Dương trở về ăn cùng, kết quả huynh muội hai người đã ăn ở bên ngoài rồi.Nhà của Trần Dương có bốn phòng ngủ hai phòng khách, mới mua cách đây vài năm, rộng hơn một trăm mét vuông.Lúc mới mua nhà đích thân lão đầu xuống núi thăm hỏi.Bố cục trong nhà và đồ trưng bày, tất cả đều do lão đầu tự tay chỉ điểm và xắp xếp."Mẹ, bây giờ ta không thể hoàn tục."" Trước khi sư phụ lâm chung đã nắm thật chặt tay ta, hy vọng ta nhất định phải duy trì hương hỏa cho đạo quan, ta đã đáp ứng sư phụ rồi."Trần Dương ngồi trên ghế salon, đối mặt