Số 100 đường Kiến Ninh.Ở đây vốn là khu công nghiệp cũ, có mấy nghìn hộ dân.Sau khi lãnh đạo thành phố đương nhiệm lên chức đã hứa hẹn sẽ biến Lăng Giang thành một thành phố du lịch bao hàm cả vẻ cổ xưa lẫn hiện đại.Chưa đến hai năm, khu vực rộng lớn mấy trăm nghìn mét vuông đã bị hủy sạch sẽ.Còn việc bồi thường, di dời cũng rất tốt, không xuất hiện hộ dân nào không chịu di dời.Ba người Lão Chu là lần đầu tiên làm bất động sản, trước kia họ chỉ cố gắng làm ăn ở những lĩnh vực khác.Thời gian gần đây, bọn họ thấy thị trường bất động sản bắt đầu nóng lên, mới nảy ra suy nghĩ bước chân vào ngành này, muốn được chia một chén canh.Vừa đúng dịp, thành phố đang kêu gọi đầu tư cho mảnh đất này.Ba người tốn sức chín trâu hai hổ, còn phải lợi dụng đủ loại quan hệ, cuối cùng mới có thể giành lấy cơ hội này.Giai đoạn chuẩn bị cũng đã hoàn thành, đã bắt đầu đào móng cho công trình, nhưng bất ngờ lại đào được mười mấy bộ hài cốt khi đang thi công.Sau đó cảnh sát tham gia, theo giám định của pháp y, mấy bộ xương này đã có niên đại khoảng hai ba trăm năm.Bọn họ lại yên tâm, tiếp tục thi công.Kết quả là từ sau khi đào ra mấy bộ xương cốt, ba người bọn họ bắt đầu mơ thấy ác mộng.Cũng có một vài công nhân gặp tình huống giống với bọn hắn."Ba, mảnh đất kia thật sự đáng sợ như vậy sao?"Bên trong một chiếc xe Audi màu đen, một người nam tử tuổi trẻ, hỏi người trung niên mặc âu phục bên cạnh.Nếu như Trần Dương ở đây, nhất định sẽ nhận ra được, đây chính là Nghiêm Đông, người bị hắn đá bay chiều nay."Nếu là người khác nói với ta như vậy, ta chắc chắn không tin, bây giờ đã là thế kỷ 21, làm gì còn có quỷ thần cơ chứ."Nam nhân lắc đầu, bỗng nhiên nghiêm mặt nói: "Đó là ngươi chưa nhìn thấy biểu tình của Dương Đổng, Chu Đổng cùng Trương Đổng.
Lúc không có ai bọn họ cũng nói rõ ràng, chuyện này là thật.
Có nhiều lúc, loại chuyện này ngươi cũng không thể nói rõ ràng.""Vậy chuyện này có thể giải quyết không ?" Nghiêm Đông lại hỏi."Hẳn là có thể giải quyết, Trương Đổng gọi ta chạy đến đây để tiếp đón một vị đạo trưởng.
Nghe nói vị đạo trưởng kia thật sự có bản lĩnh.
Đợi khi đến đó, ngươi đừng có chạy lung tung cũng đừng hỏi bậy, chỉ cần nhìn là được.""Vâng." Nghiêm Đông gật đầu một cái.Chuyện phát sinh chiều nay hắn không định nói với cha của mình.Mâu thuẫn giữa những người trẻ tuổi, nếu phải tìm phụ huynh giải quyết, sau này hắn thật sự không còn mặt mũi nào nhìn người khác.Hơn nữa hắn cảm thấy tự mình có thể giải quyết chuyện này.Lúc Trần Dương đón xe đi đến nơi này, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, bầu trời tối đen, ngoại trừ một vầng trăng sáng, không hề có bất kỳ một ngôi sao nào.Khi hắn còn ở trên núi, chỉ cần trời vừa tối, ngẩng đầu là đã có thể thấy bầu trời đầy sao."Tất cả đều là công trường."Trần Dương đi mấy bước, quan sát bốn phía xung quanh, bên trong mảnh đất này toàn bộ đều là công trường, cũng không còn thứ gì khác.Khắp nơi đều là công trình xây dựng, có mấy chỗ đã xây cao đến mấy chục mét.Chỉ có mỗi mảnh đất trước mặt hắn là trống trơn." Đô đô ~ "Bỗng nhiên có một chiếc xe từ phía sau đi tới, mở đèn pha, nhấn còi hai phát.Trần Dương lui sang bên cạnh, khi xe đi ngang qua, người trong xe quay đầu nhìn về phía hắn."Dừng xe."Một nam nhân trung niên đi xuống từ trong xe, không chắc chắn hỏi hắn: "Xin chào, ngài có phải là Huyền Dương đạo trưởng?""Là bần đạo.""Chào ngài, ngài khỏe chứ, ta tên là Nghiêm Đống Lương, Trương Đổng cử ta tới đón ngài." Nghiêm Đống Lương vội vàng nói.Trong lòng hắn thầm nghĩ, vị đạo trưởng này quá trẻ tuổi."Huyền Dương đạo trưởng ngài lên xe đi, công trường cách nơi này khoảng chừng hơn một trăm thước."Trần Dương nói: "Không sao cả, bần đạo đi bộ là được, nhân tiện nhìn xung quanh một chút.""Vậy để ta đi cùng ngài."Nghiêm Đống Lương nói với tài xế: "Ngươi đi đỗ xe trước, tiểu Đông ngươi cũng xuống xe, cùng đi với ta và đạo trưởng.""Cha, bụng ta không thoải mái, hay là ta đến công trường trước rồi ở đó chờ ngươi." Nghiêm Đông ở trong xe nói."Bụng làm sao? Đàn ông con trai phải thường xuyên vận động, Xuống xe."Nghiêm Đông bất đắc dĩ, không thể làm gì khác ngoài xuống xe.Theo bản năng hắn liếc nhìn Trần Dương,Muốn nhìn xem vị đạo trưởng thật sự có bản lĩnh này, rốt cuộc dáng vẻ dài ngắn thế nào, có giống với những diễn viên trong phim không.Kết quả vừa liếc mắt nhìn, hắn nhất thời trợn tròn mắt."Là ngươi?" Nghiêm Đông ngạc