Chương 208: Rượu mới ra lò
Edit : Luna Huang
Trạch viện phía sau thủ phủ quận thành, sau khi nhóm Ngưu Hữu Đạo và ba phái rời khỏi, trạch viện này cơ hồ liền thành trạch viện chuyên dụng cho Thiên Ngọc môn.
Trưởng lão Thiên Ngọc môn Trần Đình Tú vừa từ bên ngoài bước nhanh trở về, trực tiếp tìm chưởng môn Bành Hựu Tại, nổi giận nói, “Chưởng môn, ta đích thân đến kiểm tra tiến độ thế nào, thế mà bọn hắn cũng không cho ta đi vào.”
Trước đó phái người đi kiểm tra, không có cho vào thì cũng thôi, hắn đích thân đến mà cũng không cho vào, khiến hắn rất là nổi nóng.
Bành Hựu Tại nhìn sắc mặt của hắn một chút, hơi lắc đầu nói: “Được rồi, bây giờ không phải là thời điểm so đo cái này, trước hết để cho bọn hắn chuyên tâm sản xuất đi đã.”
Trần Đình Tú: “Chưởng môn, ngài ngẫm lại xem, ba phái có nhiều người như vậy, nửa cái địa bàn quận Thanh Sơn làm sao nuôi sống nổi? Nơi sản xuất toàn bộ đều là người của ba phái, quỷ mới biết bọn hắn có giở trò gì hay không.”
Bành Hựu Tại: “Ta mặc kệ bọn hắn có giở trò gì hay không, đã nói rồi, hàng làm ra toàn bộ do Thiên Ngọc môn ta độc quyền mua bán, nếu dám giấu diếm tư tàng, đừng trách ta không khách khí.”
Đúng lúc này, bên ngoài có đệ tử đến báo, “Chưởng môn, có người từ sơn cốc ngoài thành bên kia đến báo, nói là mẻ rượu đầu tiên đã cất xong, xin mời chưởng môn đi sang nghiệm thu.”
Nghe được lời này, Bành Hựu Tại mừng rỡ.
Trần Đình Tú thì lại tức giận hết sức, hắn vừa mới chạy tới lại không báo, hắn trở về cho đã mới báo, chẳng phải là để cho hắn đi một chuyến vô ích.
“Đừng tức giận, đi gọi mấy vị trưởng lão khác tới, cùng đi xem một chút.” Bành Hựu Tại vỗ vỗ bả vai hắn, cười ha ha vui vẻ, tâm tình rõ ràng không tệ, đợi lâu như vậy, rốt cục sắp thấy được kết quả.
Rất nhanh, mấy tên trưởng lão tập họp, tính cả Thương Triều Tông và Lam Nhược Đình, cùng nhau ra khỏi thành, một đám nhân mã hoả tốc chạy tới sơn cốc ngoài thành.
Đường núi dẫn tới sơn cốc đã dân phu lâm thời điều động tới tu chỉnh tạm thời, chưa nói tới chỉnh sửa tốt được bao nhiêu, chí ít cũng san phẳng được vài chỗ gập ghềnh.
Cửa vào sơn cốc, Ngưu Hữu Đạo cùng với chưởng môn ba phái đã đứng ở đó chờ sẵn.
Vừa gặp nhau nói chuyện khách sáo vài câu, Bành Hựu Tại đã không kịp đợi, khua tay nói: “Đừng nói nhiều nữa, đi, đi xem một chút.”
“Mời!” Ngưu Hữu Đạo đưa tay tương thỉnh.
Một đám người đi bộ tới, thẳng tới trước cửa hang nơi sản xuất, lại bị đệ tử ba phái đưa tay cản lại, không cho vào hang.
Trần Đình Tú trầm giọng nói: “Lẽ nào ngay cả chưởng môn Thiên Ngọc môn ta cũng không thể đi vào sao?”
Ngưu Hữu Đạo vội khoát tay giải thích: “Trần trưởng lão đừng hiểu lầm, sở dĩ có vài yêu cầu hơi ‘bất cận nhân tình’ này, một phần là vì giữ bí mật, nguyên nhân chân chính là vì sản xuất rượu này có yêu cầu rất hà khắc, yêu cầu trong rượu không nhiễm một hạt bụi nào, lúc sản xuất cũng không để cho mùi vị khác lẫn vào, nếu không liền sẽ phí công nhọc sức.”
“Trong này ngay cả ta cũng không thể tuỳ tiện tiến vào, thật sự bởi vì muốn đi vào một chuyến rất là phiền toái. Một người đi vào, đầu tiên phải giữ giới ăn chay tắm rửa, một ngày trong đó ít nhất phải tắm ba lần, phải để thân thể triệt để sạch sẽ, đây chính là nguyên nhân vì sao ta để bọn hòa thượng này sản xuất. Nếu rượu bên trong mà xảy ra vấn đề gì, vậy chắc chắn là có người không tuân thủ quy củ lén lút chạy vào rồi.”
“Nếu mà Trần trưởng lão không tin, chờ lát nữa đổ rượu ra chén rồi đem so với nước suối trong trên núi xem, trong nước suối có khi còn có tạp chất rất nhỏ, nhưng rượu này ta dám cam đoan, tuyệt không có tồn tại bất luận hạt bụi nào! Trong đó phải bỏ ra rất nhiều tâm huyết mới có thể tinh khiết, đây cũng chính là nguyên nhân làm chậm tốc độ sản xuất, thật sự là không muốn công lao đổ sông đổ biển, mong rằng Trần trưởng lão thông cảm.”
Ngày tắm ba lần? Viên Phương nhếch miệng cười trộm, người bên này ra ra vào vào có ai tắm rửa qua sao? Cái lý do này của Đạo gia thật là khiến người ta.. ha ha.
Bất quá nếu Đạo gia đã nói vậy, hồi sau hắn cũng nên nói lại cho chúng tăng Nam Sơn tự, đây là lý do để phòng trộm tốt biết bao a!
Viên Cương liếc Ngưu Hữu Đạo một cái, ngươi ‘không thể tuỳ tiện’ đi vào bởi vì người lười, tinh lực chủ yếu để dành đi tu luyện, muốn vung tay làm ông chủ đi?
Về phần tinh khiết, Viên Cương ngược lại là tin tưởng, nước cất có thể không tinh khiết sao?
Đám Thương Triều Tông và Lam Nhược Đình quay mặt nhìn nhau, có chút giật mình, đến tột cùng là loại rượu gì, mà ngay cả chút bụi cũng không có?
Thương Thục Thanh vốn còn muốn đi vào theo, mở mang kiến thức một chút, nghe nói ở bên trong một ngày phải tắm ba lần, thân là nữ nhân nàng có chút lúng túng, vội từ bỏ suy nghĩ đi vào nhìn xem.
Liền ngay cả mấy người Phí Trường Lưu, Trịnh Cửu Tiêu cùng Hạ Hoa cũng kinh nghi bất định, bọn hắn cũng là lần đầu nghe nói tới cái thuyết pháp này, cất rượu này cần coi trọng đến như thế sao?
“. . . . . .” Trần Đình Tú bị cái lý do này chặn họng, lại muốn yêu cầu đi vào, đó chính là cố ý gây rối.
Bất quá, hắn trái lại thầm hạ quyết tâm, chờ lát nữa nhất định phải xoi cho thật kỹ, xem coi có thật là không nhiễm bụi hay không.
Kỳ thật trong lòng mọi người cơ hồ là đều có ý nghĩ giống nhau, muốn chờ lát nữa xem coi có thật đúng là tinh khiết như lời hắn nói vậy không.
Đối với thứ gì đó mới mẻ, là người ai cũng có ham muốn xem thử.
Bành Hựu Tại lạnh nhạt nói: “Tuân thủ quy củ là chuyện tốt, vậy đứng ở bên ngoài chờ đi.”
Ngưu Hữu Đạo phất tay ra hiệu cho Viên Phương, Viên Phương lập tức đứng trước cửa hét vào bên trong: “Khiêng ra ngoài đi.”
Chỉ chốc lát sau, dưới con mắt lom lom của đám người, từng tên hòa thượng từ bên trong gồng gánh đi ra ngoài.
Một khuôn gỗ đơn giản được ghép từ mấy tấm ván, bên trong khuôn có chứa 20 bình, vò rượu ban đầu được Thiên Ngọc môn cố ý đổi thành bình sứ trắng, nhìn bắt mắt hơn, cũng là do Thiên Ngọc môn cố ý đặt người ta nung xong đưa tới.
Đối với cái này, Ngưu Hữu Đạo phát hiện Thiên Ngọc môn vẫn là có chút nhãn quang, biết cách làm đẹp cho dễ bán, xem ra chủ ý là quyết bán giá cao, hắn cũng muốn xem xem, Thiên Ngọc môn có thể bán được giá bao nhiêu.
Không lâu sau, mấy chục khuôn rượu được khiêng ra bày ở ngoài hang, mẻ đầu tiên cũng không nhiều, 1008 bình.
Bành Hựu Tại đi vòng quanh mấy vòng, hai mắt tỏa sáng, mấy cái này đều là kim tệ a!
Đưa tay kéo một cái khuôn gỗ ra, cầm lên mấy bình, ném cho mấy vị trưởng lão mỗi người 1 bình, “Đều nếm thử đi, kiểm nghiệm hương vị như thế nào.”
Ngưu Hữu Đạo lập tức ra hiệu cho Hắc Mẫu Đơn đi lấy chén rượu đem tới.
Rất nhanh, một chồng chén rượu được đưa đến phân phát cho mọi người, từng bình sứ được bịt kín cũng được mở ra, lập tức mùi hương thơm ngát tỏa ra bốn phía, làm cho người ta như đi vào cõi tiên.
Đổ rượu mát lạnh ra chén, chẳng những là Trần Đình Tú, những người khác cũng nhao nhao mở to hai con mắt ra nhìn thật kỹ rượu trong chén.
Bành Hựu Tại cũng là như vậy, lúc ở tại Băng Tuyết các mặc dù biết loại rượu