Chương 323 : Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép
Edit: Luna Huang
Ngưu Hữu Đạo: “Cho nên ngươi liền bán đứng ta?”
Lệnh Hồ Thu kêu oan, “Sao có thể nói là bán đứng được? Ta không biết ngươi với đám Bộ Tầm nói chuyện gì, ngay cả lừa gạt trả lời qua loa cũng sợ có sai lầm, còn ngươi thì biết được, nên ngươi biết làm sao lừa gạt để không ra sai lầm, ta không có cách nào cự tuyệt, chỉ có thể dẫn người tới. Được rồi, ở giữa huynh đệ chúng ta đáng giá gây lộn bởi chuyện này sao?”
Vung tay lên, biểu thị việc này coi như qua, mọi người không ai truy cứu ai nữa, “Đúng rồi, tên Ngụy Trừ này lúc đi nhìn sắc mặt rất khó coi, hình như không quá tin tưởng lời nói của ngươi lúc nãy, những lời vừa rồi người nói với hắn, là nói xạo hay là thật vậy?”
“Là thật.” Ngưu Hữu Đạo ngẩng đầu ngó lên trời, tựa hồ như còn chưa nguôi giận.
Lệnh Hồ Thu cũng ngó lên trời theo hắn một chút, không thấy có cái gì, lại hỏi: “Ta thế nào cảm giác ngươi là đang nói xạo, cái gì mà giảng hòa, đáng giá để Bộ Tầm với vị Vương phi thay phiên nhau chạy tới sao?” Hắn cũng nghi hoặc giống như Ngụy Trừ.
Trong lòng Ngưu Hữu Đạo ai thán, quả nhiên là cũng không tin, ngoài miệng bèn nói: “Tùy tiện một người ở đâu chạy tới, bảo ta nói cái gì, ta liền nói cái đó sao? Là ngươi ngốc hay là ta ngốc? Nhị ca, ngươi quan hệ rộng, Ngụy Trừ này, ngươi sờ nội tình hắn thử một chút.”
Quả là nói xạo thật! Lệnh Hồ Thu thở dài: “Ngụy Trừ này ta sẽ đi nghe ngóng cho. Lão đệ, rốt cuộc ngươi cùng đám Bộ Tầm nói chuyện gì thế, vì sao lại thần thần bí bí như vậy? Ta nói cho ngươi biết, ngươi tuyệt đối đừng cuốn vào chuyện tranh đoạt vị trí thái tử kia, phía sau đó không chỉ là liên lụy tới mỗi hoàng quyền thế tục thôi, còn dính dáng đến rất nhiều lợi ích của tu sĩ nữa, phiền phức này có thể không thể trêu vào thì đừng trêu. Xa không nói, Thượng Thanh tông ngươi cũng biết đó, Ninh Vương mất đi vị trí cái, hạ tràng của Thượng Thanh tông ngươi cũng đã thấy được.”
Ngưu Hữu Đạo quay lại nhìn hắn, ý vị sâu xa nói: “Nhị ca, không nói cho ngươi biết là vì muốn tốt cho ngươi, về sau ngươi tự nhiên sẽ biết.”
Mạ! Hỏi không ra được gì, Lệnh Hồ Thu hắn cũng lười hỏi tiếp, biết cái bệnh của vị này, bèn chuyển chủ đề khác, “Nghe Hồng Tụ nói, ngươi đang hỏi thăm Hồng Nương sao? Làm sao ngươi biết ta đi gặp Hồng Nương vậy?”
Ngưu Hữu Đạo ngạc nhiên, “Ngươi đi gặp Hồng Nương à?”
Lệnh Hồ Thu kinh ngạc: “Ngươi không biết?”
Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi không có nói với ta, ta làm sao biết, ngươi gặp nàng làm gì?”
Lệnh Hồ Thu cười ha ha, tự giễu nói: “Không phải ta đi gặp nàng làm gì, mà là nàng tới tìm ta, dụ ta đi Phù Phương viên của nàng, đi tới mới biết được nàng là đang dắt mối cho Ngụy Trừ, ta cũng là bị nàng lừa hại. Bất quá tình cảnh của nàng ta cũng có thể lý giải, bị Kim Vương phủ tìm tới, cũng là thân bất do kỷ.”
Ngưu Hữu Đạo: “Nói như thế, ngươi quen biết Hồng Nương này?”
Lệnh Hồ Thu: “Xem như người quen cũ đi, ngươi để ý tới nàng làm gì?”
Ngưu Hữu Đạo: “Quan sát một ít tình huống ở Tề kinh, nhìn thấy nữ nhân này tựa hồ có chút thú vị, ta cảm thấy khá hứng thú. Bất quá tin tức về nàng ở chỗ ta không có nhiều, nhị ca ngươi nếu quen biết, không ngại nói nghe thử một chút, nàng này như thế nào?”
Lệnh Hồ Thu lắc đầu: “Có nhiều thứ biết người biết mặt nhưng mà không biết lòng, ta cũng không biết nhiều, nhiều lắm cũng chỉ biết được chút mặt ngoài, cũng không kết giao sâu vào.”
Ngưu Hữu Đạo: “Vậy liền nói một chút mà ngươi biết đi.”
“Hồng Nương, tên gọi là Quản Phương Nghi, nên nói nữ nhân này như thế nào nhỉ? Ừm! Lúc còn trẻ thì phương diện quan hệ nam nữ có chút loạn, bất quá lúc còn trẻ dáng dấp rất xinh đẹp, tuyệt sắc hiếm có. Không có bối cảnh môn phái, thiếu khuyết quản giáo với ràng buộc, càng trưởng thành lại càng xinh đẹp, tránh không được bị các loại dụ hoặc lôi kéo, tự nhiên dễ dàng đi đến đường sai.”
“Nữ nhân xinh đẹp nha, ở nơi sơn dã rừng rú nào được vui vẻ, được người tung hô như ở tại thế gian phồn hoa này, lại không bị giới luật môn quy ước thúc, tự nhiên rất dễ lưu luyến hồng trần phồn hoa, thế là liền đặt chân tại Tề kinh này.”
“Lúc nàng tuổi trẻ xinh đẹp, bên người nàng có rất nhiều nam nhân, rất nở mày nở mặt, rất nhiều người vì tranh giành tình cảm của nàng gây gổ nhau, thậm chí còn bởi vì nàng mà mấy lần gây chết người. Nghe nói năm đó nàng cũng nhiều lần muốn gả cho người, nhưng là thanh danh quá thối, nhưng nam nhân vây quanh nàng chơi đùa thì được, bảo cưới nàng thì sao có thể?”
“Nghe nói nàng trước kia cũng gặp được mấy nam nhân nàng thích vô cùng, nháo cái muốn chết muốn sống với người ta, kết quả kém chút bị những người trong mấy môn phái kia đánh chết, cuối cùng vẫn không có gả được. Nói đi thì nói lại, tử đệ danh môn hay tu sĩ có địa vị chân chính, làm sao có thể cưới nàng, tán tu bình thường thì nàng lại không chấp nhận, cứ như vậy kéo dài đến giờ.”
“Về sau lớn tuổi rồi, nhan sắc không thể tránh khỏi giảm sút, người vây chung quanh nàng cũng dần dần xa cách. Bất quá nữ nhân này coi như là vẫn có chút đầu óc, không giống những cô nàng có sắc không não bị rơi vào cái kết cục bi thảm kia, nàng kịp thời lợi dụng được những nhân mạch lúc còn trẻ nàng lôi kéo được kia trợ giúp, mới dần dần có danh thế của ‘Hồng Nương’ hiện tại ở Tề kinh này, loại thành công này của nàng, người khác khó có thể học theo được. . . . . .”
Lệnh Hồ Thu đem những tình huống hắn biết về Quản Phương Nghi nói ra một tràng dài liên miên.
Sau khi nói xong, thấy mặt mày Ngưu Hữu Đạo tràn đầy vẻ hứng thú, không khỏi hỏi: “Lão đệ, ngươi cảm thấy hứng thú với nàng là có ý gì? Ngươi sẽ không có ‘khẩu vị’* nặng như thế chứ?” (* gu nặng)
Hắn có chút hoài nghi, vô luận là Hắc Mẫu Đơn, hay là Hồng Tụ, Hồng Phất bên người hắn, đều lớn tuổi hơn vị này rất nhiều, khả năng là có ‘khẩu vị’ nặng thực sự, huống chi vị này trước kia đã thừa nhận qua.
Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Nàng có tu vi gì?”
Lệnh Hồ Thu: “Không rõ lắm, theo lý thuyết tu vi Kim Đan kỳ cũng là có thể, nàng trước kia không thiếu tài nguyên tu luyện, không biết bao nhiêu người chắp tay dâng tặng, nghe nói trước kia có người dâng lên trăm vạn kim tệ chỉ vì đọ nhau lấy một nụ cười của nàng.”
Ngưu Hữu Đạo: “Nội tình của nàng phải chẳng chỉ là mặt ngoài, ở phía sau có thế có lực nào khác?”
Lệnh Hồ Thu: “Không có khả năng! Nếu thật sự mà có, vậy khẳng định chính là triều đình Tề quốc.”
“A” Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Vì sao nói như vậy?”
Lệnh Hồ Thu: “Rõ ràng còn gì, nàng khi trẻ sống quá loạn, động một tí là gây ra chuyện ồn ào, bên người lại có một đống người tào lao, làm việc gì đều có người dòm ngó, thế lực nào lại đi phát triển loại người thế này, chẳng phải là tự tìm phiền phức sao? Tình huống nàng hiện tại, việc nàng làm, lại trường kỳ định cư tại Tề kinh, là trọng địa của Tề quốc, triều đình Tề quốc không đưa nàng vào diện giám sát mới là lạ, thế lực nào sẽ đi phát triển loại người này? Nữ nhân này từ trước tới nay đều quá rêu rao, không thích hợp làm loại chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng.”
Ngưu Hữu Đạo mỉm cười, nhấc kiếm trong tay lên, “Tới kinh thành Tề quốc này lâu rồi, một mực còn chưa hảo hảo đi dạo qua, nhị ca, đi thôi, thuận tiện dắt ta đi làm quen Hồng Nương này một chút.”
“Ngươi đi