Chương 335: Danh tiếng bên ngoài
Edit: Luna Huang
Bộ Tầm hơi hạ thấp người, đáp “Hồi bẩm bệ hạ, hắn vẫn còn chưa có rời khỏi kinh thành, vẫn còn đang ở trong kinh thành.”
“Còn chưa đi?” Hạo Vân Đồ nghi hoặc, nghi hoặc vì sao Ngưu Hữu Đạo còn chưa đi, tới đây vì chiến mã, Tề quốc bên này đã giúp Ngưu Hữu Đạo hắn giải quyết xong rồi, vì sao còn một mực kéo dài không đi? Nghi ngờ hơn là vì sao việc hắn không đi có thể làm cho Bộ Tầm do do dự dự, bèn hỏi “Vì cái gì hắn không chịu đi? Bộ Tầm, ngươi có việc gì giấu diếm quả nhân hử?”
Bộ Tầm thầm cười khổ, việc này hắn không muốn nhắc tới cho vị này nghe, cho nên một mực không lên tiếng, bây giờ đã bị hỏi tới, không nói cũng không được, nếu không chính là tội khi quân. Lần nữa hạ thấp người nói: “Hồi bẩm bệ hạ, Ngưu Hữu Đạo có chuyện tình phong lưu quấn lấy, nói là muốn cưới Hồng Nương. . .”
Dáng vẻ hồ nghi trên người Hạo Vân Đồ nháy mắt ngưng trệ, vẻ lạnh lùng nhìn chằm chằm nháy mắt cũng hòa tan, hỏi ngay: “Ngưu Hữu Đạo muốn cưới Hồng Nương? Ngươi chắc chứ? Không phải là làm nô bộc sao? Tại sao lại biến thành cưới nàng ta?”
Bộ Tầm: “Tin tức đã truyền ra, cũng đã xác nhận.”
Hạo Vân Đồ rốt cuộc minh bạch vì sao Bộ Tầm không đề cập tới chuyện này, lần trước hắn cũng đã nói, hắn không đành lòng nghe chuyện của Hồng Nương, lại không ngờ giờ bị móc đi ra, càng không nghĩ tới lại là loại kết quả này.
Quay người lại, lần nữa ngắm nhìn về phía nhà nhà lên đèn phía xa xa trong kinh thành, thật lâu không nói, cũng không biết hắn đang nghĩ cái gì, chỉ là trong ánh mắt, có cảm xúc rất phức tạp.
Một lúc lâu sau, lên tiếng hỏi: “Lưu ở lại kinh thành, là muốn chuẩn bị cho hôn sự sao?”
Bộ Tầm về: “Trước mắt chưa có dấu hiệu này, hiện tại hai người đang ở kinh thành có đôi có cặp, du ngoạn bốn phía, tựa hồ còn chưa có tận hứng!”
Bờ môi Hạo Vân Đồ giật giật một chút, hắn vốn muốn nói, nếu như là muốn làm hôn sự mà nói, thì sai Bộ Tầm dùng danh nghĩa gì đó thay mình tặng cho cái hạ lễ hào phóng gì đó, để biểu thị chính mình đã buông, không muốn lại nghĩ tới cảnh người ta dạo chơi ân ái, lúc này trong đầu lại hiện lên một màn nữ nhân mặc y phục đỏ ném tú cầu, mở miệng chậm rãi nói: “Quả nhân là hoàng đế Tề quốc, sẽ không chịu nữ nhi tư tình ràng buộc! Mười tấm công văn xuất cảnh kia thế nào rồi?”
Bộ Tầm: “Đã rời vào trạng thái cướp đoạt kịch liệt, người chết không ít, hướng đi của đồ vật cũng một mực nằm trong tầm không chế của chúng ta, có người tam đại phái âm thầm phối hợp, sẽ không để cho bất luận một tấm nào có thể dễ dàng rời đi Tề quốc. . . . . .”
Đêm khuya, núi cao, bầu trời đầy sao nhìn như đưa tay là có thể đụng đến, trèo lên đến đỉnh núi, lại phát hiện ra nó ở xa không thể chạm đến.
Hắc Mẫu Đơn ngước đầu lên nhìn trời sao, gió thổi lay động váy áo.
Nàng cùng Công Tôn Bố dẫn người tiềm phục ở tại đây, chờ đợi kế hoạch bước kế tiếp của Ngưu Hữu Đạo, ai ngờ kế hoạch bước kế tiếp còn chưa đợi đến, lại chờ được tin tức Ngưu Hữu Đạo muốn cưới Quản Phương Nghi.
Thẩm Thu truyền tin tức về nói sự tình rất đột ngột, trong ngày đó Ngưu Hữu Đạo tìm tới Quản Phương Nghi, ngay đêm đó liền ngủ ở chỗ của nàng ta, ngày kế tiếp tựa hồ liền quyết định muốn cưới Quản Phương Nghi.
Hắc Mẫu Đơn không biết Ngưu Hữu Đạo đang giở trò quỷ gì, có thể náo ra đến kết hôn thì không khỏi quá bất hợp lý đi.
Trong nội tâm nàng rất rõ ràng, chính mình với Ngưu Hữu Đạo cũng không tồn tại bất cứ quan hệ nam nữ gì, cũng không có bất kỳ thứ tình yêu nam nữ gì, thế nhưng tâm tình không hiểu vẫn có bực bội, nàng muốn yên tĩnh một mình một chút, hảo hảo nghĩ lại chuyện này cho thông suốt. . . . . .
Tề quốc còn đang ở ban đêm, Thanh Sơn quận Yến quốc lại là bình minh sáng sớm.
Có tiếng vó ngựa ù ù rong ruổi ra khỏi sơn cốc, Thương Thục Thanh cùng ba vị chưởng môn Phí Trường Lưu, Trịnh Cửu Tiêu, Hạ Hoa đưa tiễn đám Thương Triều Tông rời đi, lại đưa mắt nhìn nhau.
Thương Triều Tông cũng là bị chuyện kết hôn của Ngưu Hữu Đạo cho kinh động chạy đến.
Đầu tiên là Thiên Ngọc môn bị kinh động.
Nói đến chuyện này, Thiên Ngọc môn lại có chút nổi giận.
Lúc đầu chỉ cần bảo Phong Ân Thái trực tiếp hỏi Ngưu Hữu Đạo là được, tức là tức hiện tại Phong Ân Thái lại không ở bên người Ngưu Hữu Đạo, lão ngu xuẩn kia thế mà đem thứ thật vất vả ném ra ngoài hốt trở về. Đằng sau vẫn là phải ném ra, cũng có người tiếp nhận, nhưng mà người tiếp nhận kia cảm thấy hành vi của Thiên Ngọc môn khác thường, thế mà đuổi theo đệ tử Thiên Ngọc môn truy sát một hồi lâu, muốn diệt khẩu! Cuối cùng cũng có thế lực khác tham dự vào cướp đoạt, mới để cho đệ tử của Thiên Ngọc môn ở Tề quốc bên kia thoát ra khỏi nguy cơ.
Mặc dù như thế, cũng làm cho Thiên Ngọc môn tổn thất không ít đệ tử tinh nhuệ, kém chút nữa làm cho Bành Hựu Tại tức đến hộc máu.
Đương nhiên, Thiên Ngọc môn vẫn có lưu lại một chút hậu thủ, cũng còn đệ tử tiềm phục tại Tề kinh chưa bị bại lộ, cho nên vẫn biết được chuyện Ngưu Hữu Đạo muốn cưới Quản Phương Nghi rồi truyền về, Thiên Ngọc môn lập tức tìm tới Thương Triều Tông bên này để xác minh tình huống.
Kết hôn chính là nhân chi thường tình*, ai cũng không thể nói cái gì, chỉ là thân phận của Quản Phương Nghi thực sự khiến cho người ta không nói được lời nào.
Sau khi được nghe nói thân phận của Quản Phương Nghi về sau, Thương Triều Tông cũng rất giật mình, không thể tin được, Ngưu Hữu Đạo thế mà lại đi cưới loại nữ nhân này, thế là chạy đi tìm bên này xác minh.
Nhưng mà ba phái bên này, bao quát cả người Ngũ Lương sơn, cũng không biết rõ ý đồ của Ngưu Hữu Đạo là gì, chỉ biết là thật sự có chuyện này.
Đưa mắt nhìn mấy người ca ca rời đi, Thương Thục Thanh quay người lại, hỏi ba vị chưởng môn, “Dáng dấp Hồng Nương kia rất xinh đẹp sao?”
Ba người nhìn nhau, ở trước mặt vị này nói cái gì có xinh đẹp hay không, tựa hồ có chút không thích hợp cho lắm.
Nhưng mà vẫn là phải đối mặt hiện thực, Phí Trường Lưu nói: “Trước kia lúc ta còn chưa có tiếp nhận chức chưởng môn Lưu Tiên tông, từng đi du ngoạn qua Tề kinh, mặc dù không quen biết gì Hồng Nương kia, nhưng cũng có nghe kỳ danh, sau đó cũng đã gặp, không thể không thừa nhận, đó là nữ tử tuyệt sắc thế gian hiếm có.”
Trịnh Cửu Tiêu khẽ gật đầu nói: “Ta trước kia cũng là mộ danh nên đi xem thử, đích thật là tuyệt sắc, nói là ‘phong hoa tuyệt đại’ cũng không đủ, nàng ta có rất nhiều người ái mộ! Bất quá kia đã là chuyện thật lâu trước đây, về phần hiện tại là cái bộ dáng gì, thì không rõ lắm.”
“Xì!” Hạ Hoa chợt xì một tiếng khinh thường, liếc xéo hai người, mặt mũi tràn đầy khinh bỉ nói: “Nữ nhân kia chính là ả tiện nhân không biết xấu hổ, các ngươi thế mà còn từ thật xa chạy đi nhìn nàng, đám nam nhân các ngươi chỉ có chút tiền đồ này, liền kiểu các ngươi, thế mà cũng có thể đường đường trở thành chưởng môn của một phái!”
Lời nói này khiến hai người có chút xấu hổ.
Phí Trường Lưu giải thích nói: “Lúc ấy đi du ngoạn, thuận đường nhìn thử chút, không có không chịu nổi như ngươi nói vậy.”
Trịnh Cửu Tiêu: “Du ngoạn mà, có thứ nổi tiếng lại không đi nhìn một chút, sao gọi là du ngoạn chứ hỉ?”
Thương Thục Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía trang viên xa xa trên đỉnh núi của Ngưu Hữu Đạo ở, thần sắc có hơi ảm đạm, xem chừng lại muốn chải đầu bối tóc cho Ngưu Hữu Đạo cũng đã không thích hợp nữa, dễ