Chương 447: Có thể là người của Ma giáo
Edit: Luna Huang
Lại có mấy người cưỡi ngựa đi ngang qua, sượt qua hai người trẻ tuổi, đi theo sau xa xa chiếc xe ngựa kia.
Mấy người đi theo sau xe ngựa tự nhiên là đệ tử của Vạn Động Thiên Phủ, Lê Vô Hoa mặc dù không dám ngăn cản, nhưng cũng không thể bỏ mặc để lão đầu kia tùy tiện mang người đi đâu thì đi, tự nhiên là muốn phái người đi theo, chờ Vạn Động Thiên Phủ đưa ra quyết đoán cuối cùng . . . . . .
Trong phòng, Hải Như Nguyệt lo nghĩ bồi hồi, thời gian mỗi một khắc trôi qua, đều là dày vò đối với nàng, lo lắng cho nhi tử, cũng lo lắng cho vận mệnh của nàng, thỉnh thoảng tay đặt lên trên bụng của mình xoa xoa.
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Chu Thuận vịn khung cửa lảo đảo đi vào. Bị lão đầu kia phất tay hất ngã, mặc dù chưa trọng thương, nhưng ở tuổi này bị té ngã cũng đã là quá sức với hắn.
Dù đi đứng đã không còn được lưu loát, nhưng hắn vẫn gượng lết đến đây, dưới sự chú mục của Hải Như Nguyệt, đóng cửa lại, khập khiễng bước đến trước mặt Hải Như Nguyệt, mặt mũi tràn đầy buồn bã, hỏi “Phu nhân, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì ?”
Hải Như Nguyệt biết lòng hắn trung thành với Tiêu gia, rất lo lắng cho an toàn của Tiêu Thiên Chấn, “Ta cũng muốn biết là đã xảy ra chuyện gì đây.”
Ánh mắt Chu Thuận lại rơi vào phần bụng không có gì khác thường của nàng, hỏi “Phu nhân, Quỷ Y kia nói là sự thật sao?”
Hải Như Nguyệt đưa tay che bụng dưới lại, nhắm mắt lắc đầu, vẻ mặt đầy vẻ không chịu nổi, nói “Chu Thuận, chuyện Xích Dương Chu Quả ta đã nói cho ngươi biết, chắc hẳn ngươi đã minh bạch tình cảnh của chúng ta, Vạn Động Thiên Phủ đã bắt đầu động thủ, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp tự vệ, ta cũng không có biện pháp nào khác.”
Cả người Chu Thuận run lên, lảo đảo lui lại hai bước, trong giọng nói mang theo vẻ rung động: “Là của ai?”
Hắn đã sớm biết Hải Như Nguyệt có cấu kết với nam nhân khác, còn không chỉ một nam nhân, không chỉ mỗi một Lê Vô Hoa, trước đó Hải Như Nguyệt với Lê Vô Hoa còn chưa có tầng quan hệ kia, nàng đã cùng một chút nhân viên tương quan quan trọng của Kim Châu có một chút không minh bạch rồi.
Đối với cái này, hắn một mực mở một con mắt, nhắm một con mắt.
Hắn cũng minh bạch, Tiêu gia đi đến tình trạng này, cô nhi quả mẫu nếu muốn tiếp tục chống đỡ xuống, thật sự là rất gian nan, Hải Như Nguyệt dù là trưởng công chúa Triệu quốc cao quý, kỳ thật cũng chẳng bỏ ra nổi thứ gì để lung lạc lòng người. Triều đình Triệu quốc ước gì khống chế được Kim Châu, như thế nào để cho vị Trưởng công chúa này lợi dụng tài nguyên của mình. Thứ duy nhất vị trưởng công chúa này còn lại mà hữu dụng, cũng chỉ có mỗi sắc đẹp.
Hắn thấy, Hải Như Nguyệt là đang hi sinh vì Tiêu gia, dù có đau lòng cũng đành chịu, chỉ có thể cố duy trì.
Chợt “Ầm” một tiếng, cửa phòng bị người đạp một cước mở ra, Lê Vô Hoa đứng ở ngoài cửa, vẻ mặt âm trầm, lạnh lùng nhìn Hải Như Nguyệt ở trong phòng.
Khẩn cấp báo tình huống lên trên, sau khi an bài mọi chuyện xong, hắn lập tức chạy tới đây.
Người trong phòng giật cả mình, Lê Vô Hoa đã cất bước đi vào, lúc bước qua bên người Chu Thuận, quát: “Lăn ra ngoài!”
Chu Thuận ảm đạm cúi đầu, khập khiễng bước ra.
Hải Như Nguyệt thì đang từng bước lui lại, bị Lê Vô Hoa ép cho từng bước lui lại, ánh mắt Lê Vô Hoa nhìn chằm chằm về phía phần bụng dưới của nàng, khiến nàng vô ý thức đưa hai tay che lại phần bụng, đụng vào cái ghế, ngã ngồi trên đó, một mặt đầy khẩn trương.
Lê Vô Hoa dừng ở trước mặt nàng, từ trên cao nhìn gằn giọng hỏi, “Là của ai?”
Hải Như Nguyệt khẩn trương sợ hãi, mắt đỏ như chực khóc nói: “Ngươi nói xem, còn có thể là của ai nữa?”
Khuôn mặt Lê Vô Hoa co rút lại, kỳ thật hắn cũng đã có suy đoán, Hải Như Nguyệt bị giam lỏng hơn nửa năm nay, trong lúc đó, ngoại trừ hắn ra, nam nhân khác căn bản là không có cách nào thông đồng được với Hải Như Nguyệt.
Tuy biết cốt nhục ở trong bụng nàng là của hắn, thế nhưng Lê Vô Hoa vẫn rất là phẫn nộ, ‘Chát!’ Phất tay chính là một cái tát vang dội, đánh Hải Như Nguyệt ngã nằm trên ghế, mắng “Tiện nhân, đan được đưa cho ngươi điều dưỡng thân thể, có phải ngươi đã ngừng rồi đúng không?”
Hải Như Nguyệt đưa tay bụm lấy gương mặt bị đánh sưng đỏ, từ từ ngồi thẳng dậy, rơi lệ nói: “Ta đã sớm biết, thứ đó căn bản không phải là đan dược điều dưỡng thân thể gì cả, thứ đó là dược vật để ngăn ta không thể có thai đúng không.”
Mặt mày Lê Vô Hoa lộ ra vẻ dữ tợn, “Ngươi cố ý phải không, ngươi cho rằng người làm như vậy liền có thể bảo trụ được tính mạng sao?” Ánh mắt hắn nhìn chăm chú về phía phần bụng của nàng, trong ánh mắt lóe lên vẻ âm lãnh, một tay từ từ nắm lại, giơ lên.
Hải Như Nguyệt ý thức được hắn muốn làm gì, đưa hai tay che bụng lại, khẩn cấp khuyên bảo: “Ta biết các ngươi muốn giết ta, thế nhưng tình huống của Kim Châu hiện tại các ngươi cũng thấy được, trải qua mấy đời Tiêu gia kinh doanh quản lý, cây đã sâu rễ đã lớn, quân, chính, thương, khắp nơi đều có liên lụy rất sâu với người của Tiêu gia, liền xem như ta hạ lệnh thanh tẩy một lần toàn bộ đi nữa, dù cho không muốn rung chuyển căn cơ, cơ bản là không có khả năng, người phía dưới không ai nguyện ý nhìn thấy cơ nghiệp của nhà mình bị hủy hoại chỉ trong chốc lát như vậy được, chuyện này liên lụy tới rất nhiều người, ngay cả Vạn Động Thiên Phủ cũng không dám mạnh mẽ thanh tẩy, chỉ có thể từ từ mà làm, mà nếu làm như vậy, cũng sẽ làm cho thực lực Kim Châu bị suy yếu, đối với Vạn Động Thiên Phủ cũng không có chỗ tốt nào hết phải không?”
“Chấn nhi đã bị Quỷ Y mang đi, vừa vặn giải quyết được hậu hoạn của Xích Dương Chu Quả, cũng đã chứng minh, bệnh của Chấn nhi đích thực có quan hệ tới Quỷ Y, ai có thể chất vấn, nói Quỷ Y không thể chữa trị được Thiên Âm Tổn Mạch cơ chứ? Mà trước mắt, người có thể ổn định được thế cục Kim Châu, chỉ có ta là nhân tuyển tốt nhất mà thôi, ở dưới tình huống Vạn Động Thiên Phủ không có nỗi lo về sau, vì sao phải muốn làm suy yếu đi thực lực của Kim Châu, có thể sóng êm gió lặng, vì sao Vạn Động Thiên Phủ lại muốn tự tìm phiền toái cho chính mình? Chỉ cần ngươi dựa vào lí lẽ biện luận, Vạn Động Thiên Phủ chắc hẳn sẽ xem xét lại!”
“Lời Quỷ Y nói, ngươi cũng đã nghe được đi, trong bụng ta hiện tại chính là nhi tử, là nhi tử của ngươi đó, chỉ cần ta có thể tiếp tục tọa trấn Kim Châu, vậy thì đại quyền Kim Châu sau này sớm muộn gì cũng sẽ là của nhi tử ngươi, tương lại nhi tử của ngươi, chính là thứ sử Kim Châu! Vô Hoa, cả một đời ngươi không có con cái, chẳng lẽ đời này liền không muốn chừa lại cho mình một chút hương hỏa sao? Quỷ Y nói, trong bụng ta chính là nhi tử, chẳng lẽ ngươi không tin vào ánh mắt của Quỷ Y sao? Nhi tử trong bụng ta chính là cốt nhục của ngươi a!”
Nàng bi thiết khuyên bảo, như muốn bắt lấy một cọng cỏ cứu mạng cuối cùng vậy.
Lê Vô Hoa đang nắm chặt tay, ánh mắt lấp lóe, vẻ mặt âm tình bất định. . . . . .
Lão Bát của Phù Phương viên trở về, về tới chỗ Ngưu Hữu Đạo ẩn thân.
Lão Bát lúc trước ở lại Kim Châu, bởi vì để thuận tiện cho bên này dễ dàng câu thông với Kim Châu hơn, cũng bởi vì bị Vạn Động Thiên Phủ bắt làm con tin, nếu bên này không thả Tiêu Thiên Chấn trở về, vậy thì lão Bát cũng đừng hòng còn sống mà quay về.
Lúc đàm phán với Quỷ Mẫu Hãm Âm sơn, Quản Phương Nghi phái lão Bát đi, lúc đàm phán với Kim Châu bên này, cũng phái lão Bát đi, có thể thấy được, lão Bát này là người có năng lực am hiểu câu thông cùng với