Chương 455: A, là ngươi!
Edit: Luna Huang
Ra khỏi căn phòng nhỏ u ám, lúc đi trên con hẻm nhỏ hoang vắng, Lục Thánh Trung thi pháp xua tan hơi rượu trong người, mùi rượu nồng nặc tản ra xung quanh một trận.
Vừa đi vừa kéo một lớp mặt nạ trên mặt xuống, phía dưới còn có một lớp mặt nạ khác. Áo khoác đang mang trên người cũng cởi ra, bên trong còn có một cái áo khoác màu khác nữa, vừa cởi ra xong liền tiện tay ném vào cống nước bẩn vừa đi ngang qua, không bận tâm tới nữa.
Chỉ cần đi ra khỏi nơi này, tên Triều Thắng Hải kia cũng chẳng biết được hắn là ai, chờ đến khi chuyện đã xảy ra, coi như Vạn Thú môn đích thân đi điều tra, cũng rất không có khả năng bắt được hắn ở trong Vạn Tượng thành đông đúc như thế này.
Về phần Triều Thắng Hoài có thể đắc thủ được hay không, thì không phải là chuyện hắn cần quan tâm, có thể đắc thủ tự nhiên là tốt nhất, nếu không thể đắc thủ, có thể làm cho Ngưu Hữu Đạo phát sinh xung đột với Vạn Thú môn cũng tốt, bản thân hắn cũng có cái để bàn giao với Thiệu Bình Ba, chứng minh rằng hắn đã tận lực.
Lượn quanh một hồi, đi đến một lối ra khác của hẻm nhỏ, thì hơi ngừng lại một chút, xác nhận phía bên ngoài không có ai đi ngang qua, mới lách quẹo đi ra.
Bước đi trên đường phố, dưới bóng đêm leo lét, xuyên qua nửa cái Vạn Tượng thành, về tới trạch viện hắn tự thuê, lúc mở cửa, tiện tay tháo tấm biển có viết hai chữ ”Cho thuê’ đang treo trên cửa xuống.
Tấm biển này là do hắn tự treo lên, đúng vậy, chính hắn tự đi thuê trạch viện này, rồi lại treo biển cho thuê lại.
Đương nhiên, đây chỉ là dự định trước đó của hắn, muốn tìm kiếm mục tiêu thích hợp, nhưng sau khi tìm được Triều Thắng Hải rồi, hắn không còn ý định tiếp tục treo tấm biển này nữa.
Lúc đẩy cửa vào, phía sau lưng bỗng nhiên truyền đến tiếng người hỏi thăm, “Bằng hữu, muốn thuê lại trạch viện này thì khoảng bao nhiêu tiền một ngày?”
Lục Thánh Trung quay đầu nhìn lại, nhìn thấy bên kia đường có một hán tử gầy gò bận áo đen đứng hỏi , bèn đáp lại, “100 kim tệ một ngày!”
Trên thực tế, lúc hắn đến thuê, nguyên chủ nhà chỉ lấy của hắn 10 kim tệ một ngày.
Mười kim tệ một ngày, đã xem như là cái giá trên trời rồi, giá cao như vậy, là do bình thường Vạn Tượng thành có chút quạnh quẽ, chỉ có thời điểm Linh Thú hội, mới có nhiều người tụ tập đến đây, mỗi lần Linh Thú hội mở ra, đều sẽ trở thành cơ hội cho bách tính Vạn Tượng thành phát tài, nhà nào có điều kiện tất nhiên sẽ không bỏ lỡ.
Đương nhiên, dưới tình huống bình thường, cho thuê trạch viện phổ thông cũng không tới 10 kim tệ một ngày, có điều cái trạch viện này tọa lạc ở một vị trí đích thật yên tĩnh, mặc dù trạch viện này không lớn, nhưng bố cục hoàn cảnh bên trong nhìn cũng không tệ, nên mới cho thuê giá cao như vậy.
Mà cũng không phải hắn muốn đầu cơ trục lợi, kiếm món ‘hời’ từ chênh lệch giá ở tại thời điểm này, hắn cố ý đưa ra giá thuê trạch viện này cao như vậy, đạo lý cũng rất đơn giản, người nguyện ý trả 100 kim tệ một ngày thuê lại, thì không phải là kẻ đơn giản, hẳn là sẽ có thực lực kha khá, có thể sẽ tạo được phiền phức cho Ngưu Hữu Đạo bên kia.
Nếu chạy khắp nơi tìm kiếm mục tiêu, rồi chủ động tìm tới cửa tiết lộ tin tức, sẽ có phong hiểm, rất dễ khiến cho người ta hoài nghi, còn khi thân là chủ nhà cho thuê, trong lúc vô tình lỡ tiết lộ ra cái tin tức gì đó, thì sẽ đơn giản và ổn thỏa hơn nhiều.
Về phần cho thuê lại kiểu này có thể trêu đến nguyên chủ nhà cho thuê biết rồi không cao hứng, thì hắn căn bản không có lo lắng, ta thuê rồi ta muốn xử lý như thế nào là chuyện của ta, ta cũng không có chiếm luôn trạch viện của ngươi, cũng không phá hỏng, càng không mang nó đi đâu, không tính là làm sai cái gì.
Lo lắng duy nhất chính là có thể cho thuê lại được hay không mà thôi.
“Được!” Hán tử áo đen cười gật đầu, “100 liền 100 vậy.”
Nghe được lời ấy, Lục Thánh Trung đường đường chính chính xoay người lại, nghiêm túc quan sát đối phương một chút, bản thân hắn chỉ là ôm cái ý nghĩ thử chút mà thôi, không nghĩ tới thật sự có người xa hoa như thế.
Hắn cũng không ngại tiện tay cấp thêm cho Ngưu Hữu Đạo một chút phiền phức.
Lục Thánh Trung bước qua một bên, đưa tay ra hiệu mời vào.
Hán tử áo đen lại quay người lại, đưa tay vẫy vẫy, chợt từ trong hắc ám phía xa có tiếng vó ngựa truyền đến, có bóng trắng trắng đang di chuyển về phía bên này.
Thời gian dần trôi qua, bóng màu trắng trở nên rõ ràng hơn, là một nữ nhân mặc y phục trắng như tuyết, trên mặt có một tấm khăn lụa trắng che lại nửa mặt, hình dáng thân thể rất có vận vị, nhìn ra được tư sắc chắc chắn sẽ không kém. Sau lưng nữ nhân có 4 con ngựa, một con ngựa trống không, không có ai cưỡi, ba người cưỡi trên 3 con ngựa còn lại cũng giống như người trước mắt này, y phục toàn thân đều màu đen.
Bốn người cưỡi ngựa dừng lại ở trước cửa ra vào, đèn lồng trước cửa chiếu rọi xuống khuôn mặt như vẽ của nữ nhân áo trắng, dung nhan được che lại một nửa, mắt lạnh lẽo quan sát cửa lớn trạch viện một chút, sau đó dẫn mấy người xoay người xuống ngựa.
Lục Thánh Trung dẫn mấy người này đi vào trong, đầu tiên là dẫn mấy người đi xem hoàn cảnh trong trạch viện.
Mấy con Nguyệt Điệp tỏa sáng, lúc bắt đầu đi xem xét, nữ nhân áo trắng chợt nhàn nhạt hỏi, “Không biết tôn tính đại danh các hạ là…?”
Lục Thánh Trung trả lời: “Chu Giang!”
Cái tên hắn trả lời chính là tên của nguyên chủ nhà cho thuê, cũng không có khả năng báo ra tên thật của mình.
Xem trọn cái trạch viện một vòng xong, nữ nhân áo trắng không có ý kiến gì, đám thủ hạ liền đại biểu nàng làm khế ước, chuẩn bị ngay tại chỗ trả tiền nhận nhà.
Đang đứng nhìn người áo đen làm khế ước, Lục Thánh Trung chợt cười hỏi một câu, “Ta nhìn mấy vị, hẳn là đến Vạn Tượng thành để phát tài phải không?”
Trong bốn tên hắc y nhân, hán tử gầy gò cầm đầu mỉm cười hỏi lại: “Làm sao biết được vậy?”
Lục Thánh Trung cười ha ha nói: “Khách nhân bên ngoài đến thăm Vạn Thú môn chúng ta, rồi bán kỳ cầm dị thú là điều rất bình thường, có rất nhiều người dựa vào việc này để phát tài. Mới nãy ta còn được nghe một chuyện hay ho, ở khách sạn Thiên Vận trong thành có một con Hùng Yêu đang ở trong phòng chữ Đinh trên lầu hai.”
“Chuyện hay ho?” Hán tử gầy gò kỳ quái, “Hùng Yêu có liên quan tới chuyện hay ho gì đó sao?”
Lục Thánh Trung: “Nghe nói, đó cũng không phải là con Hùng Yêu thông thường, mà chính là Kim Vương Hùng trên « Dị Thú Lục » ý, nghe nói là bị đồng bạn lừa gạt tới đây, Hùng Yêu kia cũng đáng thương, bị người ta lừa gạt tới mà cũng không biết. Có điều, chỉ sợ nhóm người kia chưa hẳn là có thể đạt được, những khách quý chân chính có lai lịch, nhất định sẽ được Vạn Thú môn chúng ta mời lên biệt viện trên núi ở lại, sao có thể ở trong Vạn Tượng thành, càng không thể ở trong một cái khách sạn phổ thông như thế này. Thử hỏi, ngay cả ta cũng biết được tin tức này, những người khác chắc chắc cũng đã biết, khó tránh khỏi sẽ có người muốn chặn ngang một tay, dù sao xuất thủ rồi bán lại cho Vạn Thú môn chúng ta, ít nhất cũng kiếm được trăm vạn kim tệ! Một hủ tài lộc như thế, khiến cho người ta động tâm cũng rất bình thường.”
Hắn đây là còn đang ám chỉ cho phía bên này biết, là Ngưu Hữu Đạo bên kia cũng chẳng có thực lực gì, có thể yên tâm đi đoạt.
Hán tử gầy gò liếc nhìn nữ nhân áo trắng, thấy nàng có vẻ cũng đang lắng nghe, liền hỏi tiếp: “Ở trên địa bàn Vạn Thú môn, còn có ai có thể đoạt thắng Vạn Thú môn nữa sao?”
Lục Thánh Trung khoát tay nói: “Vạn Thú môn chúng ta sao có thể làm cái chuyện đen ăn đen này được, thật muốn làm như vậy mà nói, một khi bị lộ sẽ hỏng hết thanh danh, về sau còn ai dám đem kỳ cầm dị thú đưa tới bán nữa?”
Khế ước làm xong xuôi, Lục Thánh Trung xem qua,