Chương 465: Hầu Tử, đánh cho ta!
Edit: Luna Huang
Mấu chốt của vấn đề là dù biết rõ ba người này lòng mang ý đồ xấu, tên khốn này còn mang theo mọi người cứng rắn nhảy vào trong hố người ta đào, kết quả làm ra chuyện lớn như vậy, Quản Phương Nghi có loại cảm giác muốn phát điên.
Viên Phương đồng dạng cũng có cảm giác sắp phát điên, trong lòng cuồng hô, Đạo gia của ta, ngài đây là đang chơi cái gì vậy a!
Viên Cương lạnh nhạt liếc xéo, hắn ngược lại rất bình tĩnh, cùng hợp tác với Ngưu Hữu Đạo nhiều năm, nên không có cảm thấy kinh ngạc, Ngưu Hữu Đạo tự có chỗ khiến hắn tâm phục khẩu phục.
Ba sư huynh đệ đang bị giẫm trên mặt đất nghe vậy càng thêm sợ hãi, giọng của Triều Thắng Hoài mang theo rung động hỏi thăm: “Bối huynh, phải chăng giữa chúng ta có hiểu lầm cái gì hay không?”
Ngưu Hữu Đạo ở trên cao nhìn xuống, mỉm cười không nói.
Hà Hữu Kiến hỏi: “Ngươi đến tột cùng là ai?”
“Các ngươi làm cho đã rồi, hiện tại mới quan tâm ta là ai, có phải đã hơi trễ rồi chăng?” Ngưu Hữu Đạo cười ha ha một tiếng, rồi nhìn chung quanh, sau đó giơ tay lên, ra hiệu mang đi, “Nơi này không nên ở lâu, người Vạn Thú môn cũng sắp đến rồi, đi thôi!”
Vừa mới nói xong, con Huyết La Sát kia chợt nhìn phía sau lưng bọn hắn rít lên “Réc…” một tiếng, mặt lộ ra vẻ dữ tợn, hai cánh dần dần có xu hướng mở ra, tựa hồ như đang nhắm vào thứ gì.
Mấy người bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong núi đá cách một khoảng phía sau, có một con Thanh Xà có lân giáp xanh xậm, thò đầu ra ngoài, lưỡi màu hồng tím phun ra nuốt vào, cái đầu to như cái đùi, trong mắt lấp lóe u quang. Còn chưa kịp thấy rõ Thanh Xà dài lớn bao nhiêu, thì đầu Thanh Xà đã nhanh chóng nhúc nhích, biến hóa thành bộ dáng như người, bên trên lập lờ yêu khí.
Đầu rắn hóa thành đầu một người, tóc mây vấn cao, một vòng lụa trắng nửa che mặt, vẫn không che hết được dung nhan xinh đẹp như hoa, chính là bộ dạng của Vân Cơ.
Thân rắn trườn ra cũng dần dần hóa thành thân người, cuối cùng thành một cô nàng Vân Cơ sống sờ sờ đứng ở trên núi đá.
Đám Ngưu Hữu Đạo sững sờ, không nghĩ tới nữ nhân này sẽ xuất hiện ở tại đây, một người dám chạy ra khỏi khu vực cỏ Khu Quang phòng hộ luôn?
“Créc…. . .” Huyết La Sát rít gào một tiếng, ba con Lam Sí La Sát đã mở hai cánh ra sẵn rồi muốn xong đến tiến công.
Ngưu Hữu Đạo giơ tay lên, Viên Cương lập tức rống lên với Huyết La Sát, đè ép mấy con Điệp La Sát đang muốn nổi giận.
Ngưu Hữu Đạo cười hỏi: “Sao ngươi lại tới đây? Là một mực nấp ở đây, hay là vừa mới tới?”
Vân Cơ: “Ta vốn ở tại vùng này, các ngươi náo ra động tĩnh lớn như vậy, muốn không hấp dẫn ta chạy tới xem cũng khó. Có phải đang trách ta nhìn thấy được thứ không nên thấy có phải không? Thật không nghĩ tới, các ngươi vậy mà có thể cấu kết được với đám Điệp Yêu này.”
Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi liền không sợ ta giết ngươi diệt khẩu sao?”
Lúc nói lời này, một mặt thì vẫn cười tủm tỉm, xán lạn, nhưng trong nội tâm lại thật sự động sát cơ, để cho người ngoài biết được bên này có thể câu thông với Điệp La Sát đích thực không phải là chuyện gì tốt.
Vân Cơ: “Có đám Điệp La Sát này tương trợ, ta quả thực không phải là đối thủ của các ngươi, có điều nếu như ta muốn thoát thân, ở trong mảnh rừng núi này, các ngươi cũng chưa chắc có thể bắt được ta, bằng không ta cũng không có xuất hiện một mình ở đây, cũng sẽ không chủ động hiện thân. Có một số chuyện, chắc hẳn ngươi cũng đã được nghe nói tới, tu sĩ Triệu quốc vây quét ta nhiều lần, ta y nguyên vẫn có thể tồn tại ở trên đất Triệu quốc, cái này cũng không phải là vô duyên vô cớ. Cho nên, ta khuyên ngươi đừng nên làm loạn, một khi trở mặt, đối với tất cả chúng ta cũng không có chỗ tốt gì.”
Ngưu Hữu Đạo: “Tiền bối chủ động hiện thân, chắc không phải không có nguyên nhân a?”
Ánh mắt Vân Cơ lướt qua đám Điệp La Sát phía sau bọn hắn: “Ta có việc cần các ngươi hỗ trợ, ngươi yên tâm, ta không để cho ngươi giúp không, sẽ có đồ vật để trao đổi.”
“Đồ gì?” Ngưu Hữu Đạo không khỏi hỏi thử một chút.
Vân Cơ hỏi lại: “Ngươi muốn tiếp tục đứng đây dây dưa, chờ một đóng nhân mã Vạn Thú môn kéo đến hay sao?” Ngụ ý là nơi đây không phải là chỗ có thể ở lâu nói chuyện.
“Tiền bối nói có lý.” Ngưu Hữu Đạo quay đầu lại phân phó, làm cho ba người Triều Thắng Hoài hôn mê đi, miễn cho nhìn phải thứ không nên nhìn, hoặc nghe được thứ không được phép nghe .
Viên Cương giao lưu điều khiển, ba con Lam Sí La Sát lại túm ba người Triều Thắng Hoài bay lên, Huyết La Sát bay ở phía trước dẫn đường, Viên Cương thì bắt lấy chân của Huyết La Sát đu theo, những người còn lại thì bay lượn theo ở phía sau, trốn vào trong núi rừng sâu xa hơn.
Trên đường đi, nhìn thấy từng cây từng cây cổ thụ cao lớn đến không tưởng tượng nổi, đều là cổ thủ cao chọc trời, hơn trăm trượng, thân cây tản ra ánh sáng óng ánh, người bay lượn ở trong đây nhỏ bé tựa như là sâu kiến vậy. Nhánh cây tỏa ra ánh sáng xanh biếc còn to hơn cả người, bám đầy rêu xanh, từng đóa hóa trắng noãn to như thùng tắm, có thể chứa cả người, đủ các loại kỳ hoa tỏa ra đủ các loại ánh sáng, lẳng lặng dập dờn trông như những con sứa trong suốt phát sáng đang trôi nổi.
Nhiều nhất vẫn là loại hồ điệp có kích thước lớn cỡ hơn một trượng, đang vỗ đập đôi cánh lớn phát sáng kia, kết thành từng đám bay múa trên không trung rừng rậm, nhìn từ xa trông thật giống như là dãy ngân hà vậy.
Loại hồ điệp này chính là mẫu thể của Nguyệt Điệp, một nhánh khác của Nguyệt Điệp gọi là Đại Nguyệt, cũng là loại Nguyệt Điệp mà bên ngoài gọi là Tiểu Nguyệt.
Vượt qua một khe nước trong, trong nước cũng có các loại sinh vật kỳ quái phát sáng.
Các loại cảnh đẹp kỳ huyễn quả thực là đẹp không sao tả xiết,
Trên đường đi, Ngưu Hữu Đạo nhịn không được lên tiếng cảm khái, “Y như tiên cảnh vậy, thật sự là nơi tốt a!”
Vân Cơ đang đi cùng nói: “Đó là tự nhiên, nếu không năm đó Thương Tụng cũng sẽ không kiến tạo hành cung ở trong này.”
Ngưu Hữu Đạo: “Ta nhìn thấy Vạn Thú môn đã bắt đầu trồng trọt cỏ Khu Quang ở chỗ này, một khi cỏ Khu Quang khuếch rộng, sợ là sẽ phá hủy nơi như tiên cảnh này mất, một nơi rực rỡ xinh đẹp không sao tả xiết này mà bị hắc ám nuốt chửng, cảnh đẹp bị tuyệt tích không khỏi đáng tiếc.”
Vân Cơ: “Hủy mất á? Ngươi cho rằng Vạn Thú môn hiện tại mới bắt đầu trồng trọt cỏ Khu Quang ở chỗ này hay sao? Hơn ba trăm năm trước, khi phát hiện cỏ Khu Quang có thể khắc chế được thực vật nơi này, thì đã bắt đầu trồng rồi, chỉ là có ẩn tình khác nên chưa công khai ra ngoài thôi. Nhắc tới cũng kỳ quái, cỏ Khu Quang trồng ở địa phương khác không có bị gì, duy chỉ có cỏ trồng ở trong khu rừng rậm cổ lão này sẽ bị Điệp La Sát nghĩ hết biện pháp phá hủy.”
“Mỗi lần Huyễn Giới mở ra, Vạn Thú môn liền sẽ chạy tới đây trồng một lần, chờ Vạn Thú môn rời khỏi, Huyễn Giới đóng lại, Điệp La Sát lại đến đây hủy đi. Lặp đi lặp lại như vậy đã hơn 30 lần rồi, Vạn Thú môn vẫn kiên trì không ngừng, thử đi thử lại đủ mọi cách, muốn chinh phục nơi này, lại một mực không thể làm được.”
“Trước kia, mấy vị Chí Tôn vì muốn chinh phục nơi này, thậm chí từng thử dùng hỏa công quy mô lớn, muốn hủy đi thảm thực vật nơi này, đoạn tuyệt nơi sinh tồn căn bản của Điệp La Sát, miễn cho nó chạy ra vướng chân vướng tay, thế nhưng năng lực sinh tồn của thế giới thực vật nơi này cực mạnh, không dễ cháy, căn bản không có khả năng xảy ra hỏa hoạn, dùng hỏa công cũng