Chương 515: Bắt đầu!
Edit: Luna Huang
Thấy hắn đột nhiên vội vã như thế, Thiệu Tam Tỉnh không dám chậm trễ nữa, tranh thủ thời gian chạy đi kêu, đến lối ra vào địa lao, ép người dựa sát vào cửa lao liên tục thỉnh cầu tu sĩ đang trông coi ở bên ngoài.
Tu sĩ trông coi ở trong lao đi tới trước mặt Thiệu Bình Ba, nhắc nhở: “Đại công tử, tốt nhất đừng có nên làm loạn.”
Làm loạn ư? Thiệu Bình Ba thành thà thành thật khẽ gật đầu, tại loại thời điểm này không nên đắc tội người ta, cũng vì không muốn giải thích gì thêm với đối phương.
Với hắn mà nói, đi giải thích với cái loại coi Đại Thiền sơn là trời, phấn đấu cả đời trong cái vòng tròn Đại Thiền sơn vẽ ra cũng chẳng thể tự chủ được này là tốn công vô ích.
Tu sĩ kia liếc qua mấy cái khay đựng cơm canh đặt ở dưới chân hàng rào sắt trong lồng giam, thấy vẫn chưa động đậy gì, lại nhìn về phía Thiệu Bình Ba, nội tâm có miệt thị, bình thường phong quang lắm cơ, nói cho cùng cũng chỉ là một con chó của Đại Thiền sơn mà thôi, bên này cho ngươi phong quang, ngươi mới có thể phong quang, cho ngươi xúi quẩy, thì cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt.
Thiệu Bình Ba đi lui đi tới quanh quẩn trong lồng giam, hiện tại tâm phiền ý loạn, nào có tâm tư ăn cái gì.
Thoạt đầu hắn cũng không quá mức để ý đến Đại Thiền sơn, sau khi nhận được tin tức của Thiên Ngọc môn gửi, liền đã chuẩn bị xong tâm lý sẽ phải đối mặt với Đại Thiền sơn rồi, đã dự trù xong việc Đại Thiền sơn sẽ biết chuyện Ngưu Hữu Đạo đi tìm lục đại phái, đến lúc hắn chỉ cần cùng Đại Thiền sơn thương lượng ứng đối chút là được.
Thậm chí Ngưu Hữu Đạo cố ý tiết lộ cho Đại Thiền sơn biết cũng không sao cả, hắn cũng đã có chuẩn bị tâm lý ở phương diện này rồi, hắn ứng đối Đại Thiền sơn đã nhiều năm, tự tin có biện pháp thuyết phục được Đại Thiền sơn, để Đại Thiền sơn có hoài nghi về việc vì sao Ngưu Hữu Đạo cố ý tiết lộ tin tức.
Trước đó bố trí đường lui, cũng chỉ vì biết Ngưu Hữu Đạo là người rất nguy hiểm, đã nhận ra khí thế tấn công hung hãn của Ngưu Hữu Đạo, nên tính toán chuẩn bị đề phòng lỡ như có gì ngoài dự đoán.
Lại không ngờ rằng, Ngưu Hữu Đạo lại nắm được mọi trạng thái của bên này tinh diệu đến như vậy, tính toán rất nhịp nhàng ăn khớp, còn có thể phát động được cả người của Vạn Thú môn bên kia nữa, khiến cho Đại Thiền sơn hết lòng tin theo, cho rằng phiền phức này là do chính Thiệu Bình Ba hắn làm ra, là do Thiệu Bình Ba hắn được dạy mãi mà không chịu sửa đổi, để cho Đại Thiền sơn đứng trước nỗi lo sinh tử, nếu như mới nãy không phải hắn kịp thời lấy lui làm tiến, thì sợ không phải chỉ là khống chế đơn giản như vậy, có lẽ là sẽ phải trả một cái giá lớn bằng máu rồi.
Hiện tại hắn ý thức được, cho tới nay Ngưu Hữu Đạo vẫn chưa từng từ bỏ ý niệm muốn giết chết hắn, lại càng bỏ thêm công sức nghĩ kế đối phó hắn.
Càng thêm ý thức được rằng, bản thân hắn có độ nắm giữ tin tức tu hành giới quá kém, không biết được người Đại Thiền sơn cũng có chạy tới chỗ Vạn Tượng thành bên kia, để cho Ngưu Hữu Đạo nhân cơ hội, lợi dụng người Vạn Thú môn đi mê hoặc Đại Thiền sơn.
Thẳng đến khi bị Đại Thiền sơn khống chế lại, hắn mới biết được, cả hắn và Đại Thiền sơn đều cùng một lúc trúng kế của Ngưu Hữu Đạo.
Trước đó không có mở miệng truy hỏi Chung Dương Húc nguyên nhân vì sao biết, tới hiện tại mới rõ Ngưu Hữu Đạo là làm thế nào để mê hoặc được Đại Thiền sơn.
Bởi vậy có thể thấy được, bản thân hắn có bao nhiêu ‘tối cổ’ trong việc nắm giữ tình báo của tu hành giới, đối mặt Ngưu Hữu Đạo là có bao nhiêu bị động.
Hiện tại, hắn thật sâu sắc cảm nhận được đây là một trận đọ sức không cân xứng.
Điều khiến hắn hối hận vô cùng, chính là trước đó không chịu ngăn chặn Ngưu Hữu Đạo quật khởi tại Nam Châu bằng bất cứ giá nào, để cho Ngưu Hữu Đạo có được năng lượng lớn hơn rồi đi gây sóng gió với hắn, đổi lại trước đó, Ngưu Hữu Đạo là không thể nào có được năng lượng lớn như vậy, chỉ sợ là ngay cả tư cách tiến vào cửa đại môn Vạn Thú môn cũng chả có nữa là.
Triều Thắng Hoài xuất hiện, càng khiến hắn cảm thấy lo lắng.
Sau khi hắn xuất thủ nhắm vào Ngưu Hữu Đạo về sau, hắn không nghĩ tới Ngưu Hữu Đạo lại phản kích mạnh mẽ như vậy, nhưng hắn cũng không phải ăn chay, lập tức định ra ba đường kế hoạch để phá cục, công có, thủ có, lùi cũng có, trở tay cái đưa ra thủ đoạn át chế lại, không thể nói là không nhanh!
Công là thượng sách, cái này là cò cưa kéo dài, đợi sát chiêu của Thiên Ngọc môn thành công, hắn không tin bằng thực lực của Thiên Ngọc môn, lại không thể tạo thành được uy hiếp cho Ngưu Hữu Đạo, chưa cần biết có giết chết được hay không, chỉ cần có làm, hắn liền sẽ có biện pháp khiến cho Nam Châu đại loạn, coi như Ngưu Hữu Đạo không chết đi nữa, cũng có thể phế bỏ được tâm huyết nhiều năm của Ngưu Hữu Đạo ở đó.
Thủ là trung sách, ổn định lục đại phái Yến Hàn, tranh thủ thời gian cho hắn có thêm cơ hội phản kích lại lần nữa.
Lùi là hạ sách, đại giới* bỏ ra là quá lớn, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không dùng.(*giá lớn)
Hắn đã sớm ý thức được, trận đánh ở Vạn Thú môn bên kia sẽ là điểm mấu chốt của ván cờ này, Triều Thắng Hoài đột nhiên xuất hiện, nhất là bối cảnh của Triều Thắng Hoài nữa, đổi hắn là Ngưu Hữu Đạo, hắn cũng sẽ có được không gian cực lớn để thao tác, cái này khiến cho hi vọng của hắn đối với ván cờ ở Vạn Thú môn bên kia bị giảm xuống rất nhiều, hiện tại hắn cực kỳ lo lắng Thiên Ngọc môn và Đại Thiền sơn sẽ gặp phải ‘ám thủ’* của Ngưu Hữu Đạo. (*~kế lừa bẩn)
Một khi thượng sách bị phá cục, trung sách thì hắn quá bị động, nhất là khi đối mặt với một đối thủ kiểu tên Ngưu Hữu Đạo này.
Hắn thậm chí hoài nghi, chuyện Ngưu Hữu Đạo đi bái kiến chưởng môn lục đại phái có thể là cái bẫy, thế nhưng tin tức biết được có hạn, không cách nào đưa ra phán đoán, chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào người Đại Thiền sơn sau khi bọn hắn đi gặp chưởng môn lục đại phái về, sẽ có thể nghiệm chứng được thật giả.
Triều Thắng Hoài xuất hiện, cho hắn cái cảm giác rằng tốc độ xuất thủ của Ngưu Hữu Đạo tại Vạn Thú môn sẽ rất nhanh chóng, thời gian cho hắn đã không còn nhiều.
Trước đó còn có thể ngồi vững vàng ở trong lao chờ đợi, hiện tại thật sự như ngồi phải bàn chông, không thể ngốc như vậy được nữa.
Lạch cạch…két, tiếng mở cửa sắt truyền đến, Thiệu Bình Ba đang đi lại quanh quẩn một chỗ trong lồng giam chợt quay đầu lại, nhìn về phía cuối hành lang phòng giam.
Chung Dương Húc đến, phía sau còn có mấy người đi theo cùng, đệ tử trông coi ở trong lao hành lễ.
Hai người cuối cùng cũng gặp mặt, cách hàng song sắt, Chung Dương Húc liếc nhìn khay cơm dưới chân, hỏi “Làm sao? Đồ ăn không vừa miệng?”
“Đồ ăn có không vừa miệng, cũng không dám làm phiền bá phụ chạy tới đây đâu ạ.” Thiệu Bình Ba khách khí, cũng không muốn vòng vo thêm, nói ngay vào điểm chính: “Vạn Thú môn bên kia có ẩn tàng nguy cơ, người Đại Thiền sơn tại Vạn Thú môn cần phải chú ý kịp thời ứng đối, miễn cho bị Ngưu tặc dắt mũi.”
Chung Dương Húc cau mày nói: “Ngươi làm sao biết Vạn Thú môn bên kia có ẩn tàng nguy cơ? Thừa nhận sự tình là do ngươi gây ra rồi?”
Ánh mắt Thiệu Bình Ba hơi liếc một cái, chú ý tới năm ngón tay đang cầm kiếm của Chung Dương Húc tựa hồ hơi tăng thêm chút lực nắm, vội bận bịu giải thích: “Bá phụ đã hiểu lầm, ta vừa mới nhớ ra một sự kiện, hai năm trước nhận được một tin tức, nói rằng tôn tử của trưởng lão Vạn Thú môn Triều Kính, là Triều Thắng Hoài kia, tựa hồ có cấu kết với Ngưu Hữu Đạo, nếu như Ngưu Hữu Đạo muốn gây sự ở tại Vạn Thú môn, nhất định sẽ dựa vào sự trợ giúp của người này.”
Chung Dương Húc: “Vậy thì sao?”
Thiệu Bình Ba có chút gấp, “Nên lập tức nhắc nhở Vạn Thú môn chú ý, cần phế bỏ đi ‘quân cờ đen’ này của Ngưu Hữu Đạo, tránh cho Đại Thiền sơn phải ăn thiệt thòi!”
Chung Dương Húc nhíu