Chương 578: Có thai
Edit: Luna Wong
Nghe giọng điệu kia của hắn, làm như đám người đang chặn ở bên ngoài cửa kia chính là đang chặn nhà của hắn vậy.
Vô Tâm: “Đây là ngươi nói đó, ta không có miễn cưỡng ngươi, nếu như làm không được, thì có lẽ ngay cả tứ chi ngươi cũng không chắc giữ nổi đâu.”
Hạo Vân Thắng lạnh sống lưng, vội nói: “Đã nói là làm, nhất định làm được, chắc chắn làm được, tiên sinh yên tâm.”
Truyền thuyết về Quỷ Y hắn không xa lạ gì, Quỷ Y tựa hồ không có thế lực nào, thế nhưng người có y thuật đạt đến loại trình độ này, có thể nói là có một thế lực vô hình, so với những thế lực mà mắt có thể nhìn thấy, tai có thể nghe được kia thì lại càng thêm đáng sợ hơn, người ta đích thật sẽ không để một vị vương gia như hắn vào mắt.
Vô Tâm không nói thêm nữa, rửa tay xong đi vào trong đình, bảo Quách Mạn đem bút mực giấy nghiên tới, tự động thủ viết ra một toa thuốc, giao cho Hạo Vân Thắng, “Chân ngươi là vết thương cũ, không nên trực tiếp động thủ trị liệu ngay, về chiếu theo đơn thuốc này mà sắc, trước tiên cần ngâm chân bị thương trong ba ngày, mỗi ngày sớm tối ngâm một canh giờ, để kinh lạc huyết mạch chỗ vết thương cũ giãn ra đôi chút. Ba ngày sau, ngươi lại tới đây, để ta xem lại tình huống một chút để xác định phương thức trị liệu.”
Hạo Vân Thắng giống như nhặt được chí bảo vậy, đưa hai tay ra tiếp lấy, liên tục gật đầu nói: “Nhất định tuân theo tiên sinh phân phó.”
Thần thái kia trông còn thành kính hơn cả khi nhận thánh chỉ của hoàng đế nữa.
“Tiễn khách!” Vô Tâm nói xong cầm đũa ăn cơm.
Quách Mạn đưa tay tiễn khách, Hạo Vân Thắng liếc qua một chút đồ ăn đơn giản bày trên bàn, bèn chủ động nịnh bợ nói: “Cơm canh tửu lâu này không xứng với tiên sinh, sau này ẩm thực của tiên sinh, bản vương sẽ cho người tận tâm chuẩn bị, đúng giờ sẽ đưa đến.”
Vô Tâm: “Không cần.”
Hạo Vân Thắng đành phải thôi, bất quá vẫn là ra hiệu cho tùy tùng bên người lấy ra một tờ kim phiếu, giá trị 10 vạn kim tệ để lên trên bàn, “Một chút tâm ý nho nhỏ, thỉnh tiên sinh không nên ghét bỏ.”
Cái thứ này, thì Vô Tâm không có cự tuyệt, vẫn chậm rãi ngồi ăn đồ ăn của mình.
“Mời!” Quách Mạn đưa tay tiễn khách lần nữa.
“Được được được, tiên sinh chậm rãi dùng, bản vương sẽ không quấy rầy nữa.” Hạo Vân Thắng bước lui lại, khom người cáo từ, sau khi ra khỏi cửa viện, vẫn không quên chắp tay nói tạ ơn với Quách Mạn.
Sau khi Quách Mạn trở về thì tới ngồi đối diện với Vô Tâm cùng dùng cơm chung.
Vô Tâm chỉ chỉ kim phiếu trên bàn, “Ngươi thu đi, để dùng cho sinh hoạt thường ngày.”
Quách Mạn xấu hổ vì trong túi rỗng tuếch, đến giờ cũng đã biết được chút tác phong của đối phương, đã nói liền nghe theo, không cần khách khí, vừa cầm kim phiếu lên cái, miệng không khỏi ‘chậc chậc’ hai tiếng.
Tùy tiện làm chút chút, còn chưa có xác định là có thể chữa khỏi hay không, cũng không có nói hết bao nhiêu tiền, người ta liền chủ động đưa cho 10 vạn kim tệ, tiền này cũng không khỏi kiếm quá dễ đi, quả thực là ‘xịn’ hơn so với nàng làm tán tu nhiều.
. . . . . .
Anh Vương phủ, sau khi dùng bữa tối xong, Hạo Chân chủ động mời Thiệu Liễu Nhi đi dạo trong hoa viên một lúc.
Thiệu Liễu Nhi biết hắn nhất định là có chuyện gì muốn nói, đi theo phụng bồi, chờ đợi.
Quả nhiên, dạo được nửa vòng về sau, Hạo Chân lên tiếng hỏi: “Liên lạc với ca ca nàng như thế nào rồi?”
Thiệu Liễu Nhi: “Có liên lạc rồi ạ, nhưng ca ca không nói gì, chỉ bảo thiếp tự chiếu cố tốt cho bản thân mình.”
“Ừm!” Hạo Chân gật đầu, “Liễu Nhi, nàng là người thông minh, có mấy lời không cần ta phải nói nhiều đi, về sau nên liên hệ với ca ca của nàng nhiều hơn.”
Thiệu Liễu Nhi: “Thiếp thân minh bạch.”
Hai người không có chủ đề gì chung, sau đó liền chân thành đi dạo, lại tản bộ thêm nửa vòng về sau, Thiệu Liễu Nhi chủ động tìm chủ đề, “Vương gia, nghe nói đệ tử Quỷ Y đã tới Tề kinh.”
Hạo Chân: “Gọi là Vô Tâm gì ấy, tên nghe là lạ, không giống như là tên thật.”
Thiệu Liễu Nhi: “Nghe nói không ít quan lại quyền quý đều đã phái người đưa thiếp xin bái kiến, chặn cả cửa chính nhà Vô Tâm kia ở.”
Hạo Chân: “Có thể lý giải, có mấy người có lẽ là muốn trị bệnh thật, nhưng phần nhiều vẫn là muốn lôi kéo tình cảm hơn.”
Thiệu Liễu Nhi: “Có ít bệnh, bằng pháp lực tu sĩ cũng không trị được. Không thể tránh né sinh lão bệnh tử, có danh y như thế, mặc kệ có bệnh hay không có bệnh, nhà giàu sang người nào mà không muốn để hắn hỗ trợ kiểm tra thử một chút, đều muốn kết giao. Nghe nói trưởng công chúa Kim Châu Triệu quốc thân trúng phải kỳ độc, cũng được hắn hóa giải, vì sao vương gia không thử gửi thiếp mời, làm quen với người như vậy không có chỗ nào xấu cả. Nếu vương gia cảm thấy không tiện, thiếp thân lấy danh nghĩa cá nhân mình đưa thiếp bái kiến giúp cho?”
Hạo Chân: “Người này tính cách hình như có chút cổ quái, không dễ liên hệ, trong cung còn chưa có phản ứng gì, còn đang quan sát, chúng ta cũng đừng đụng náo nhiệt này. Vừa mới nghe nói, vị hoàng thúc Tây Viện kia vừa bái kiến qua vị kia xong về, thì phái một đội nhân mã tới đuổi sạch những người đứng chắn trong ngõ nhỏ, không cho người ta quấy rầy vị đệ tử Quỷ Y kia nữa, vì thế đã đắc tội không ít người. Trước mắt cứ xem tình huống đã rồi nói sau.”
Thiệu Liễu Nhi gật đầu, “Vương gia nói đúng ạ, thiếp thân minh bạch. Ọe. . .” Nàng bỗng nhiên lấy tay che miệng, như kiểu buồn nôn.
Hạo Chân kinh ngạc: “Thế nào? Thân thể không thoải mái hả?”
Mặt Thiệu Liễu Nhi lộ vẻ ngượng ngùng, “Vương gia, không có chuyện gì, pháp sư có kiểm tra qua rồi. Pháp sư nói, thiếp thân đã có thai.”
Hạo Chân sửng sốt, mặt lộ vẻ nghi ngờ, “Đại sự như thế, vì sao không ai nói cho bản vương biết hết vậy?”
Thiệu Liễu Nhi răng ngà cắn cắn môi, “Là do thiếp thân bảo bọn họ khoan hãy nói.”
Nàng muốn gặp vị đệ tử Quỷ Y kia, cũng là do có mấy phần muốn nhờ người ta hỗ trợ thử kiểm tra một chút, tuy nói trong nhà có tu sĩ, nhưng dẫu sao nàng cũng là nữ nhân lần đầu trải qua chuyện bầu bì như này, trong lòng có chút lo lắng không yên, muốn tìm đại phu tốt hơn hỗ trợ xem giúp thì nàng càng có thể an tâm hơn.
Nhìn thần thái của nàng, Hạo Chân rất nhanh hiểu rõ, là vì muốn cho mình một kinh hỉ đây, nếu không tu sĩ trong phủ sẽ không giúp đỡ nàng giấu giếm, lúc này bèn mỉm cười, đưa tay ra bắt lấy tay nàng vỗ về, giọng ôn hòa nói: “Đêm nay không có chuyện gì khác, bản vương sẽ ở cùng nàng, ngày mai cùng theo bản vương tiến cung, báo tin vui này với phụ hoàng đi.”
“Dạ!” Thiệu Liễu Nhi ôn nhu gật đầu.
Đôi phu thê, đều là một thân y phục hoa lệ, cùng nhau rong chơi dưới ánh chiều tà trong hoa viên.
. . . . . .
Thành cung lồng lộng, Bộ Tầm đứng chắp tay sau lưng ở trên tường thành, nhìn ra ánh chiều tà phía chân trời xa xa.
Bộ Phương đi lên tường thành, tới bên cạnh hắn, “Sau khi Tây Viện đại vương hồi phủ, hạ nhân lập tức đi khắp nơi tìm kiếm một số dược liệu, nhìn tình huống, thì có vẻ vị đệ tử Quỷ Y kia đã đồng ý chẩn trị giúp cho Tây Viện đại vương.”
“Cái chân què kia của hắn bị thương tích thiếu khuyết, đã trải qua nhiều năm như vậy, đã định hình rồi, chẳng lẽ vị đệ tử Quỷ Y kia còn