Trung tâm trụ sở nghiên cứu sinh học nằm riêng biệt giữa lòng thành phố, diện tích có thể lên đến chục nghìn mét vuông.
Khưu Dĩnh Ninh xuất trình chứng minh thư ở cổng an ninh, sau đó đi vào khu vực chính.
Khu chính được xây dựng theo hình elip, lấy màu trắng làm chủ đạo, thiết kế theo phong cách hiện đại sáng tạo, mỗi một vật dụng trưng bày bên trong trụ sở đều có ý nghĩa riêng.
Những người qua lại trong trung sở đều ăn mặc lịch sự, chỉ nhìn sơ qua cũng thấy được sự tri thức.
Khưu Dĩnh Ninh có khí chất và phong thái đĩnh đạc, nếu xếp vào hàng ngũ nhân viên tại đây vẫn vô cùng nổi bật.
Ngoài Khưu Dĩnh Ninh ra, còn có bốn sinh viên xuất sắc đến từ các trường khác nhau, bao gồm cả nam lẫn nữ.
Cuộc phỏng vấn diễn ra suôn sẻ, cả năm thực tập sinh đều được nhận, thực lực được đánh giá cao từ phía ban phỏng vấn.
Sau hai tiếng, Khưu Dĩnh Ninh ra về, trên đường ghé vào trung tâm thương mại gần đó, dạo một vòng ở khu mỹ phẩm.
Đến quầy trưng bày son, mắt Khưu Dĩnh Ninh bị hoa lên, không biết nên bắt đầu chọn từ đâu.
Nữ nhân viên cửa hàng chủ động bước đến, nở nụ cười hiểu ý: “Chào anh, anh muốn mua son cho bạn gái phải không?”
Khưu Dĩnh Ninh gật nhẹ đầu, kỹ lưỡng giải thích: “Phải, bạn gái tôi làm trong môi trường học đường, tôi muốn mua màu son tự nhiên một chút.”
Nhận được thông tin, nữ nhân viên giơ tay mời Khưu Dĩnh Ninh bước sang quầy son khác, nhiệt tình giới thiệu qua: “Anh có thể tham khảo những hãng son này, màu sắc trẻ trung tự nhiên, còn có thể dưỡng ẩm giúp môi không bị khô...”
Khưu Dĩnh Ninh cẩn thận lựa son, nhưng nhìn màu lại quá nhiều để chọn, cuối cùng anh chọn một màu tương đương màu Mộc Tịnh Kỳ hay dùng và một màu khác nhạt hơn một tone.
Trong lúc Khưu Dĩnh Ninh thanh toán, phía sau bỗng vọng đến tiếng gọi của một người đàn ông trung niên: “Dĩnh Ninh phải không?”
Khưu Dĩnh Ninh xoay đầu nhìn, phát hiện người đàn ông trung niên mặc vest đeo kính nghiêm nghị đang đi đến gần, bên cạnh ông ta là một cô gái xinh đẹp chỉ tầm ngoài hai bước khoác tay thân thiết.
Rất nhanh, Khưu Dĩnh Ninh nhận ra người đàn ông này, anh khẽ gật đầu chào: “Chào viện trưởng, thật trùng hợp.”
Người đàn ông trung niên này đang làm viện trưởng của trụ sở nghiên cứu, cách đây không lâu Khưu Dĩnh Ninh đã có lần gặp mặt ông thông qua giáo sư hướng dẫn.
Vị viện trưởng cười vài tiếng, nhìn qua cô gái bên cạnh giới thiệu: “Đây là Khưu Dĩnh Ninh, học trò của giáo sư Hà.”
Nói rồi ông quay sang Khưu Dĩnh Ninh giới thiệu: “Còn đây là con gái út của tôi, Thích Vy.”1
Thích Vy mỉm cười chủ động gật đầu chào hỏi, động tác nhẹ nhàng thanh thoát, ngay từ cách trang điểm đến bộ váy trắng đang mặc cũng dễ dàng đoán được cô gái này là tiểu thư được gia đình cưng chiều.
Thích Vy có nhiều nét giống cha, đặc biệt là đôi mắt hai mí to rõ, nhìn ở góc độ nào cũng trong sáng thuần khiết.
Khưu Dĩnh Ninh vẫn giữ nét mặt lạnh nhạt, theo lẽ lịch sự gật đầu đáp lại Thích Vy.
Cha Thích Vy đứng ngoài quan sát, đợi sau khi con gái mình và Khưu Dĩnh Ninh chào hỏi nhau xong, ông mới cất tiếng đề nghị: “Cũng gần trưa rồi, hay