Chuyện không vui ở ký túc xá đã sớm bị cô bỏ quên sau đầu, cô sẽ ký hợp đồng với một công ty, chờ đến khi cô có tiền, có lẽ rất nhanh sẽ có thể dọn ra ngoài.
Không quá hai ngày, Tiểu Ngư cũng đã quay xong, một nhóm vai phụ khác cũng kết thúc, đoàn làm phim còn tổ chức một bữa tiệc kết thúc.
Đào Yêu Yêu được thông báo tám giờ tối đến khách sạn Royal Court tham gia tiệc kết thúc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô có hơi không nói nên lời, không hổ là đoàn làm phim có tiền, bữa tiệc kết thúc của các vai phụ nho nhỏ mà cũng được tổ chức ở một nơi cao cấp như vậy.
Lúc đến khách sạn Royal Court, trong lúc lơ đãng, cô lại nhớ tới đến bóng dáng của Cố Văn Chính ngày đó ngược sáng mà đến, dễ dàng bắt lấy bàn tay bẩn thỉu của Kiều n Xuyên, mặc dù nói chuyện không dễ nghe cho lắm.
Nhớ đến tư thế mập mờ cô nhìn thấy trong gương, nhớ đến nụ hôn trong đêm đó, gương mặt cô lại mơ hồ nóng lên.
Xóa đi suy nghĩ phức tạp trong đầu, Đào Yêu Yêu đi về phía sảnh Cát Tường.
Đây là một đại sảnh, lúc cô đến thì đã có không ít người ngồi ở đó.
Không ngờ, Lý Hách Man cũng ở đó, còn có nhà sản xuất.
“Yêu Yêu, qua đây.” Tiểu Ngư ngồi bên cạnh Lý Hách Man vẫy tay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô đi về phía Tiểu Ngư.
Tiểu Ngư di chuyển, chừa lại một vị trí giữa cô ấy và Lý Hách Man.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đào Yêu Yêu hơi do dự, nhưng cuối cùng cô vẫn ngồi xuống.
“Nào, chúc mừng mọi người đã hoàn thành, chúng ta cùng uống một ly.”
Đào Yêu Yêu đổ một ít nước trắng, chuẩn bị lấy trà thay rượu.
“Này, cái này làm sao có thể thay bằng nước được chứ?”
Người nói chuyện là nhà sản xuất Triệu Hồng Lôi đang ngồi cạnh Lý Hách Man.
Ông ta là một tên mập mạp, mặt đầy thịt, vừa nói chuyện thì cảm giác cả mặt đều run lên.
Đào Yêu Yêu nhỏ giọng nói: “Tôi không thể uống rượu, xin lỗi.”
Lý Hách Man cầm ly rót một ít rượu đưa cho Đào Yêu Yêu.
“Vậy thì uống ít một chút, những người khác đều uống, chỉ cô không uống thì không tốt lắm.”
Xem ra là chối từ không được, Đào Yêu Yêu đành phải tiếp nhận, cô uống một ngụm, sặc đến ho khan nửa ngày.
“Xem ra là thật sự không thể uống rượu, Yêu Yêu cô đừng uống nữa.”
Lý Hách Man lấy lại cái ly rượu còn chứa rượu kia.
Sau khi ăn uống và chụp ảnh tập thể, mọi người bắt đầu lục tục ra về.
“Yêu Yêu, cậu uống ly nước trái cây này đi, hương vị này không tệ.”
Tiểu Ngư đưa cho cô một ly nước dâu tằm, đen nhánh, ngửi mùi vị cũng không tệ lắm.
Đúng lúc cô cũng hơi khát nước, uống xong thì chuẩn bị rời đi.
“Yêu Yêu, có muốn đến phòng nghỉ ngơi một chút hay không?” Lý Hách Man nắm lấy eo cô bằng một tay.
Đào Yêu Yêu giãy dụa: “Không cần. Tôi phải về nhà!”
Chỉ là, làm sao lại có cảm giác choáng váng vậy.
“Được được được, về nhà.”
m thanh kia đã rất xa xôi.
Lý Hách Man đỡ Đào Yêu Yêu đứng lên: “Xem ra tửu lượng của Yêu Yêu thật sự không được, cô ấy hơi say, tôi đưa cô ấy đi nghỉ ngơi.”
Vẻ mặt Tiểu Ngư lo lắng nhìn thoát qua Lý Hách Man, cô ấy cắn môi dưới, như có chuyện gì muốn nói, nhưng cuối cùng cô ấy không nói gì.
Lý Hách Man đỡ Đào Yêu Yêu đi không bao lâu thì nhà sản xuất cũng đứng lên: “Cũng đã muộn rồi, mọi người giải tán thôi.”
Mắt thấy nhà sản xuất ra khỏi cửa, cuối cùng Tiểu Ngư cũng ngồi không yên, đột nhiên đứng lên, chạy ra ngoài.
Quá mức sốt ruột, cô ấy chạy được một đoạn đường thì trực tiếp đụng phải một người.
Cô ấy ngã nhào xuống đất.
“Đi kiểu gì vậy? Không có mắt à?”
Tiểu Ngư ngẩng đầu lên, lúc này cô ấy mới phát hiện người cô ấy đụng phải là Khang Đình Vũ, còn Cố Văn Chính thì đang đứng bên cạnh anh ta.
Nhớ đến Đào Yêu Yêu đã bị chụp ảnh hai lần đi với Cố Văn Chính, cho nên anh sẽ sẵn sàng cứu cô, đúng không? Còn có cậu Khang cũng coi như là quen biết.
“Cậu Khang, cậu Cố, hai người mau đi cứu Yêu Yêu với!”
Giọng nói của cô ấy mang theo tiếng khóc nức nở.
Khang Đình Vũ sớm đã không nhớ rõ cô gái trước mắt, đối với cái tên Yêu Yêu cũng không có ấn tượng.
Cố Văn Chính vừa nghe thì sắc mặt lập tức thay đổi.
“Nói rõ ràng.”
“Cậu Cố, Đào Yêu Yêu bị Lý Hách Man và Triệu Hồng Lôi dẫn đi, hẳn là đã đến phòng 808.”
Nghe được Lý Hách Man và Triệu Hồng Lôi, Cố Văn Chính lập tức phản ứng lại, hai người này là hạng người gì, anh rất rõ ràng.
Không nói một câu vô nghĩa nào, anh đi thẳng đến phòng 808.
Khang Đình Vũ đứng tại chỗ, vẻ mặt mờ mịt nhìn Cố Văn Chính đi xa, anh ta còn chưa kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Cậu Khang, anh cũng đi theo xem đi.”
Bấy giờ Khang Đình Vũ mới