Đào Yêu Yêu nghiêng đầu né tránh, đối diện với ánh mắt anh, khóe môi mấp máy: "Tại sao làm như vậy với tôi?”
Gương mặt quá đỗi đẹp trai của người đàn ông đột nhiên có ý cười lướt qua, dường như anh cảm thấy buồn cười, rồi đột nhiên ý cười biến mất, nét mặt đầy lạnh lùng: "Đào Yêu Yêu, trước kia tôi cứu cô một lần, có phải cô tưởng rằng tôi là người tốt rồi không?”
Cảm xúc trong mắt cô, phản ứng của cô, anh đã quá đỗi quen thuộc. Rất rõ ràng, đó là sắc thái khi người phụ nữ sa vào lưới tình của người đàn ông. Có câu đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, đôi mắt này của cô biểu lộ tình cảm quá rõ ràng, những gì muốn nói đều hiện hết ra bên ngoài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đào Yêu Yêu lắc đầu, trong lòng nghĩ, tôi chưa từng cảm thấy anh là một người tốt.
“Không phải cô cũng rất thích tôi đối với cô như vậy sao? Cô lại cứ muốn hỏi là vì sao, cứ cho là một thói hư tật xấu của đàn ông đi.”
Anh lấy một lọn tóc của cô để trong tay đùa nghịch: “Đừng ôm mơ tưởng viển vông, tôi nghĩ cô cũng không đến mức ấu trĩ như thế.”
Mặt Đào Yêu Yêu đỏ bừng, cô quả thực đã ôm giấc mơ viển vông. Nhưng anh nói đúng, cô không kháng cự hành động ngả ngớn của anh, thậm chí còn có sự yêu thích, đáng buồn đến nhường nào!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ngẩng đầu lên, cứng rắn nói: “Tôi không ấu trĩ như thế, tôi hiểu tôi và anh trước nay không phải là người cùng một thế giới.”
“Cô hiểu là tốt.” Tay Cố Văn Chính lại đưa đến trước ngực cô: "Nếu như không bằng lòng thì nói một tiếng là được.”
Đây là nơi trước giờ chưa từng bị người khác đụng chạm, Đào Yêu Yêu giật mình, giãy giụa thoát ra, đứng lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặt cô vô cùng đỏ, nhất thời vẫn chưa thể chấp nhận được.
Ánh mắt người đàn ông thâm sâu nhìn chằm chằm cô một lúc, hai tay chống dựa về phía sau, anh chậm rãi nói: “Không bằng lòng thì đi về đi, đừng dây dưa ở đây nữa.”
Đào Yêu Yêu liếc nhìn anh, cuối cùng không nói gì, kéo cửa ra, nhẹ nhàng bước ra ngoài đi về phòng.
Nhưng cô không biết rằng sau khi đợi cô về phòng, Cố Văn Chính lại phải đi tắm một lần nữa.
Dường như cả một đêm không ngủ, Đào Yêu Yêu mang đôi mắt thâm như mắt gấu trúc đi ra ngoài, đúng lúc chạm mặt Cố Văn Chính; ngược lại, tinh thần của anh rất phấn chấn, dường như đêm qua ngủ rất ngon.
Trải qua chuyện tối qua, Đào Yêu Yêu nhìn thấy anh thì cảm thấy hơi ngại ngùng, nhưng anh vẫn như không có chuyện gì xảy ra nói chào buổi sáng với cô.
Trên bàn ăn, Cố Thiên Lập gắp thức ăn cho Đào Toàn Chân, lại nhìn sang Cố Văn Chính, nói: “Sau này nên như vậy, cả nhà ngồi ăn cơm cùng nhau, cứ suốt ngày ở bên ngoài không quan tâm đến gia đình còn ra thể thống gì?”
Đũa trong tay Cố Văn Chính ngừng lại, anh nhếch lông mày, hừ lạnh: "Người một nhà? Người một nhà nào cơ? Mẹ con đã không còn nữa, ba và bọn họ là người một nhà, con không phải.”
“Mày!” Cố Thiên Lập trừng mắt, ông còn tưởng rằng thằng nhóc này chịu về nhà là đã nghĩ thông suốt rồi không ngờ vốn vẫn như vậy.
“Được rồi, được rồi. Thiên Lập, ăn cơm thôi, đừng nói chuyện khác nữa.” Đào Toàn Chân vỗ về Cố Thiên Lập.
Đào Yêu Yêu cắn đũa, lén nhìn Cố Văn Chính, thấy lông mày anh nhếch lên, là đang bị chọc giận. Nghe nói mẹ anh mất trong một vụ tai nạn xe lúc anh tám tuổi, nói ra thì anh cũng là một đứa trẻ đáng thương.
Cố Thiên Lập vẫn tức giận thở phì phò: "Mấy người không có một người nào để người khác không phải lo lắng, bên anh cả cũng không ổn định, nghe nói lại cãi nhau với chị dâu rồi. Mấy ngày này em có thời gian thì qua đó xem chị dâu thế nào, khuyên giải chị ấy xem.”
Lão gia nhà họ Cố trước kia ở trong quân đội, quân hàm không nhỏ, mặc dù đã về hưu nhưng quyền lực vẫn còn, đây là lý do vì sao nói nền tảng nhà họ Cố dày hơn nhà họ Tần.
Lão gia nhà họ Cố sinh được hai người con trai, anh cả là Cố Thiên Hồng, con thứ là Cố Thiên Lập. Vợ của anh cả không thể sinh con, đến đời cháu,