Đầu óc phong phú đến mức bay tới tận chân trời rồi!
Dĩ nhiên, dù bọn họ có nghĩ đến nát cả óc, sợ là cũng không nghĩ ra rốt cuộc giữa Cố Văn Chính và cô là có quan hệ gì.
Lúc lướt xuống tiếp nữa, Đào Yêu Yêu lại nhìn thấy một bình luận.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Tôi biết cô gái này, khóa 18 của Khoa Biểu diễn, tên là Đào Yêu Yêu. Tôi tận mắt nhìn thấy cô ấy và người đàn ông này có hành động mập mờ.]
Ngón tay Đào Yêu Yêu chợt khựng lại, cô suy nghĩ rồi vẫn gửi tin nhắn nói với Cố Văn Chính về chuyện này, cô nghĩ hẳn là anh không quá hy vọng mình sẽ bị đàm tiếu như vậy.
Tin nhắn gửi hồi lâu không thấy trả lời.
Đào Yêu Yêu tắt bài đăng đi.
Hai mươi phút sau, Đào Yêu Yêu nghe được tiếng la hoảng sợ của Tiểu Ngư: "Ơ hay? Yêu Yêu, cái bài đăng đó bị xóa mất rồi! Tất cả bài đăng có liên quan cũng bị xóa!"
Xem ra anh vẫn đọc được.
Đào Yêu Yêu thờ ơ bảo: "Thật à? Bị xóa là tốt nhất, tớ cũng không thích bị người ta treo lên bàn tán trên mạng."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Ngư cũng vô cùng tò mò, hôm tụ tập đó vị cậu Cố kia hình như không có giao lưu với Đào Yêu Yêu, rốt cuộc vì sao họ lại có thể cùng ra ngoài chứ?
Chúc Chúc mở Wechat với Tôn Tư Hàm ra, kể lại chuyện này với cô ta.
Hiện tại, Tôn Tư Hàm không có ở trường, đã vào đoàn phim chuẩn bị rồi.
Nhìn thấy tin nhắn Chúc Chúc gửi đến, Tôn Tư Hàm tức giận đến nghiến răng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Cậu không nhìn nhầm chứ? Thật sự là cậu Cố đích thân đến đón cô ta?]
[Cực kỳ chính xác, có ảnh có nhân chứng, chỉ tiếc bài đăng bị xóa rồi, chuyện này có rất nhiều người nhìn thấy đấy.]
[Ăn một bữa cơm đã câu được người, Đào Yêu Yêu thật là lợi hại, mấy người thật thà như chúng ta đây so ra quả kém cỏi.]
[Còn không phải sao. Nhưng mà cô ta cũng chỉ đến thế thôi, sao có thể so với cậu, luận về năng lực nghiệp vụ, cậu tốt hơn. Chúng ta đi đóng phim đàng hoàng, tuyệt đối mạnh hơn kẻ đi đường tắt như cô ta.]
[Cậu Cố là ai, cùng lắm là thấy mới mẻ thôi, tuyệt đối sẽ không yêu thích gì cô ta. Chúc Chúc, cậu để ý cô ta nhá, tuyệt đối không thể để cô ta cứ thế trèo lên.]
[Yên tâm đi. Tư Hàm, cậu cứ lo quay cho tốt đi, có cơ hội đừng quên giới thiệu tớ nha!]
[Đó là tất nhiên rồi.]
Tắt tin nhắn đi, Tôn Tư Hàm vẫn chưa bình tĩnh được. Một nhân vật như cậu Cố, đến cả việc nói với anh một câu còn khó, vậy mà Đào Yêu Yêu có thể cùng đi ra ngoài với anh, thủ đoạn quả là cao tay, huống chi hai người họ cùng xuất hiện còn là một tay mình thúc đẩy, cô ta không khỏi có cảm giác thất bại như trở thành đệm lưng cho người khác.
*
Cuối tuần, chị họ gọi điện thoại cho Đào Yêu Yêu, hẹn cô ra ngoài chơi.
Lúc mẹ kết hôn với bác Cố, Đào Yêu Yêu cũng không biết Cố Văn Chính chính là người năm đó chị họ thích, đây là lần đầu cô gặp lại chị họ sau khi hôn lễ của mẹ kết thúc.
Đào Yêu Yêu không biết có nên nói với chị họ về chuyện liên quan đến Cố Văn Chính không, nhưng ngẫm lại, cô thấy chị ấy bây giờ có bạn trai rồi, đã sống một cuộc sống hạnh phúc bình thường, vẫn đừng nhắc đến thì tốt hơn.
Đào Viên Viên hẹn gặp Đào Yêu Yêu ở Tân Quang Thiên Địa.
Đây là trung tâm thương mại xa xỉ, cao cấp nhất ở thành phố B.
Đào Yêu Yêu đến trước, mấy cửa hàng ở đây thoạt trông đều là loại rất cao cấp, đứng ở đây quả thật có hơi chột dạ, vì dù sao cô cũng không tiêu nổi số tiền như vậy.
Cô chưa đợi bao lâu thì chị họ đã đến.
Đào Yêu Yêu suýt nữa là không nhận ta.
Váy liền màu đen của Prada, túi nhỏ của Chanel, chân đi một đôi giày thắt dây của Jimmy Choo, tóc dài hơi xoăn, đi từ xa đến cứ như một cô chiêu nhà có điều kiện.
Người đến gần, Đào Yêu Yêu mới phát hiện trên cổ tay chị họ còn đeo một cái đồng hồ của Van Cleef & Arpels.
Đây là dòng đồng hồ đeo tay được mệnh danh là lãng mạn nhất thế giới, có giá một trăm mười sáu nghìn đô, cả thế giới chỉ có một trăm cái.
Nói cách khác, có tiền cũng chưa chắc đã mua được. Những cây kim của loại đồng hồ này giống như Ngưu Lang Chức Nữ, bên nam là kim phút, bên nữ là kim giờ, qua cả một ngày đợi chờ đằng đẵng, ngay thời khắc hai mươi ba giờ năm mươi lăm phút, cô gái cuối cùng cũng nhảy đến, lao vào trong lòng người đàn ông, ôm hôn nhau năm phút, rồi không ngừng trình diễn một vòng tuần hoàn cứ gặp nhau rồi xa cách.
"Chị họ, cái đồng hồ này của chị là thật hả?" Đào Yêu Yêu không nhịn được hỏi ra miệng.
Tuy là mua không nổi, nhưng Đào Yêu Yêu vẫn có chút hiểu biết về mấy nhãn hiệu này, loại đồng hồ này không phải thứ người thường có thể mua được.
Bạn trai của chị họ, Triệu Xuyên, là một lập trình viên, lương hằng tháng hơn ba vạn, để trong lớp người bình thường được coi là nhiều, nhưng cũng không phải mức có thể mua nổi cái đồng hồ này.
Đào Viên Viên giơ cánh tay lên cho em họ xem: "Thế nào? Cái đồng hồ này đẹp không? Là thật đó, không phải hàng superfake đâu."
"Không phải chứ! Chị, chị mua một cái đồng hồ đắt vậy à! Chị trúng số hả?"
"Không phải là chị mua, là người khác tặng cho chị, nhưng mà chị thấy quả thật giống như trúng số!"
Trên khuôn mặt của chị họ ngập tràn hưng phấn, đây là hình ảnh đã lâu rồi Đào Yêu Yêu chưa từng thấy lại.
"Không phải là anh rể tặng cho chị chứ?"
Đào Viên Viên bĩu môi: "Em bảo Triệu Xuyên? Anh ta cả đời cũng không mua được cho chị cái này, chưa kể chị với anh ta chia tay rồi."
"Sao cơ? Hai người chia tay? Chị họ, không phải hai người chuẩn bị kết hôn luôn rồi sao?" Lúc này Đào Yêu Yêu giật mình không thôi.
"Đừng nhắc đến lão nữa! Lần trước trên đường về nhà, chị gặp phải lưu mạnh, chị gọi cho lão vậy mà lão không nhận, may sao có quý ông kia đi ngang đã cứu chị, lúc đó chị lập tức tỉnh ngộ. Con người giống lão, lúc chị cần thì không phân thân ra được, vậy ở bên nhau có nghĩa lý gì."
Đào Viên Viên kéo lấy cánh tay Đào Yêu Yêu, vừa đi vừa nói.
Nhưng tính chất công việc của Triệu Xuyên chính là vậy mà, chính vì phải làm thêm rất nhiều ca mới có thể nhận được khoản tiền lương ba vạn một tháng!
Giọng nói trong lòng Đào Yêu Yêu giải thích thay cho Triệu Xuyên, nhưng lời của chị họ cũng không phải không hợp lý. Không còn cách nào khác, cô đành hỏi sang một chuyện khác.
"Người yêu của chị chính là quý ông đã cứu chị kia à?"
"Bingo! Anh ấy là người đàn ông phong độ nhất chị từng gặp, rất lịch sự, rất biết săn sóc. Yêu Yêu, chị hoàn toàn không tài nào từ chối được anh ấy!"
Nhìn chị gái mặt mày hớn hở, Đào Yêu Yêu cảm thấy mình có nói gì cũng vô ích, chỉ có thể bảo một câu mong chị mình bảo vệ tốt bản thân, đừng có để bị tổn thương.
"Đến đây đi, Yêu Yêu, hôm nay chị sẽ mua quần áo cho, đồ em mặc cũ quá rồi, dù sao em cũng là