Ngày hôm sau,
Bích Lạc Viện, 5 giờ chiều.
Thế Hoa mặc lên bộ trang phục mà Hồ Liệt Na tặng hắn trước đây lên mà đợi ở trước cổng.
"Két! " Cánh cổng mở ra, một bóng hình động lòng người ngay lập tức xuất hiện.
Thế Hoa nhìn Hồ Liệt Na bây giờ cũng không thể nào che giấu nỗi sự sững sờ mà kinh diễm.
Hồ Liệt Na mang lên cho mình một bộ y phục có sự xen kẽ giữa xanh lá của ngọc bích cùng màu trắng tinh khôi của tuyết rơi.
Từ phần ngực trở lên mà một chiếc áo bào dài tay màu trắng với những màu bạc lấp lánh, phần che phủ phía dưới là một bộ váy dài màu xanh lục che phủ đến tận bàn chân.
Toàn bộ y phục đều đồng nhất được làm bổi bật bằng hình ảnh được thêu nổi lên của những đầu hồ ly đang chơi đùa trong rừng trúc.
Kết hợp với Bạch Hồ Niệm Băng Lân mà Thế Hoa đưa cho nàng thì đúng là tuyệt phối.
"Na Na, hôm nay ngươi đẹp lắm.
" Thế Hoa không thể nào không khen tặng mà nói.
"Hì hì, Thế Hoa ca ca hôm nay cũng rất soái.
" Hồ Liệt Na nhìn bộ đồ mà mình tặng đã ở trên người của Thế Hoa thì nói.
Bộ đồ mà nàng tặng cho Thế Hoa là một bộ trường bào màu xanh sẫm xen kẽ với những đường may màu bạc cực kỳ tinh tế, khi kết hợp với mái tóc dài màu trắng của Thế Hoa thì mang lại một cảm giác cộng minh hài hoà kỳ diệu.
"Cũng là mắt nhìn của Na Na tốt.
" Thế Hoa cười cười xoa đầu nàng.
Đang xoa đầu thì một bông hoa tuyết rơi vào trên tay của Thế Hoa làm hắn nhìn lên bầu trời.
"Xem ra mùa đông cũng bắt đầu rồi a.
" Thế Hoa nhìn lên trên trời cao thì lẩm bẩm.
Thế Hoa bất giác nhìn vào cổ của Hồ Liệt Na, sau đó từ Tử Hà Dung Mặc Lệ lấy ra một chiếc khăn quàng cổ bằng lông màu trắng quấn lên cổ của nàng.
"Bây giờ cũng đã sang đông, nhớ chú ý thân nhiệt cảu bản thân một chút.
"
"Biết không?"
Hồ Liệt Na cảm nhận sự ấm áp trên cổ thì mặt hơi hồng, chỉ khẽ một tiếng "Ân.
" nhỏ xíu.
Thế Hoa gật đầu, sau đó nói.
"Đi thôi, Lan Thiều lão bản chắc cũng sắp không đợi nổi nữa rồi.
"
Lúc định đi thì cánh tay phải của hắn cảm nhận được lực kéo.
Quay đầu lại thì thấy Hồ Liệt Na đang cầm tay của hắn, một tay thì cầm một chiếc khăn quàng lông màu đen, mặt hồng hào nói.
"Thế Hoa ca ca cũng nên chú ý sức khoẻ của mình.
"
Thế Hoa thấy vậy thì bất giác mỉm cười.
Tiểu nha đầu này đã trưởng thành thật rồi.
!
Tuỳ Tâm Tiểu Tửu Quán,
Thế Hoa mở cánh cửa gỗ ra, đưa tay ra hiệu Hồ Liệt Na vào.
"Cảm ơn ngươi, Thế Hoa ca ca.
" Hồ Liệt Na nói xong thì đi vào.
"Chào mừng quý khách đến với Tuỳ Tâm Tiểu Tửu Quán, mời quý khách ngồi.
" Tiếng chào hàng quen thuộc của Lan Thiều Du vang vào trong tai của hai người.
"Lan Thiều lão bản hảo.
" Hồ Liệt Na cùng Thế Hoa cũng lịch sự chào lại.
"Ngồi đi ngồi đi.
" Lan Thiều Du cười phúc hậu nói.
"Hôm nay Hồ tiểu thư rất xinh đẹp a.
"
Hồ Liệt Na nghe vậy thì ngượng ngùng chỉ biết cười một tiếng.
"Hôm nay ta cũng lên đồ rất kỹ a, lão bản cũng chẳng khen ta một lời.
" Thế Hoa ra vẻ buồn bực nói.
"Công tử lúc nào cũng rất soái khí, lão già ta lúc nào cũng để ở trong tim.
"
Lời khen này của Lan Thiều Du không khỏi làm mặt của Thế Hoa đen lại, hắn có cảm giác Lan Thiều Du đây là nói mỉa hắn.
Nhìn biểu cảm ăn đắng của Thế Hoa thì Lan Thiều Du cười tươi như đoá hoa cúc, trêu chọc tiểu hài tử như thế này là một trong những số ít niềm vui thú của người già.
"Nhìn lão bản cũng không có vẻ kinh ngạc là bọn ta đến a.
" Thế Hoa kéo ghế ra cho Hồ Liệt Na, sau khi nàng ngồi vào mới ngồi vào chỗ.
"Hai tiểu tử kia coi như cũng biết lễ nghĩa, trước khi đi cũng trích thời gian ra thông báo với ta.
" Lan Thiều Du đáp lại, Diễm cùng Tà Nguyệt cũng đã qua đây thông tin cho hắn nên mới biết có sự thay đổi về khách hàng.
Tiếp đó từ sau bếp hai tay của hắn đem một bộ ấm trà tử nê đến trước mặt hai người, đặt ở một bên là một cái vỏ quýt khô màu cam sẫm đang chứa bên trong ruột những lá trà màu nâu có những thứ như hạt ngân sa bắt mắt.
"Công tử cũng là người trong nghề, hẳn cũng biết đây là trà gì a?"
"Vỏ quýt màu cam sẫm có nhu hoà Quang cùng Hoả nguyên tố, hẳn là lấy từ đặc thù Hồn Thú ở Chúc Thiên sơn mạch - Thánh Quất Thụ.
Lá trà ở bên trong lạ có màu nâu lại cùng những hạt ngân sa lấp lánh, hương trà như không khí của núi cao - thanh mát mà lạnh lẽo, ta đoán không lầm thì lá trà này đến từ Phù Trà Thụ vùng núi của Cực Bắc Chi Địa.
"
"Kết hợp hai thông tin này thì ta chắc chắn đây là Phù Vân Lưu Vương Trà trong truyền thuyết a.
"
"Công tử đối với trà quả là am hiểu, ấn tượng, ấn tượng.
" Lan Thiều Du cười cười.
"Cái này cũng không ấn tượng bằng loại trà chỉ lưu truyền trong Thiên Đấu Hoàng Thất lại có thể đến tay Lan Thiều lão bản đây.
" Thế Hoa như có ý riêng mà nói
Một người đứng đầu của một thế lực ở Vũ Hồn Thành lại nhận được quà của Thiên Đấu Hoàng Thất, nghĩ đi nghĩ lại thế nào cũng thấy có cái gì đó không đúng.
Lan Thiều Du tất nhiên cũng hiểu ý tứ này, nhưng thân không có dị tâm nên hắn không hề lo lắng nói.
"Ta dù sao cũng là người của Lan Thiều gia tộc, được các đại thế lực tặng quà cũng không phải là chuyện khó hiểu.
"
Ý của Lan Thiều Du chính là "Do ta cũng phải lịch sự mà nhận, chứ không phải đầu phục Thiên Đấu Đế Quốc.
"
Nếu như thật sự Lan Thiều Du có dị tâm thì những thứ này nên là giấu đi mới phải, còn việc gì mà để lộ ra trước để chứng tỏ không có dị tâm gì đó thì đều là cẩu thí.
Nếu là Thiên Tầm Tật lúc trước thì còn có thể nói một hai, bây giờ Bỉ Bỉ Đông theo diện thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, Lan Thiều Du thật sự đúng là không dám mạo hiểm.
Thế Hoa tất nhiên cũng chắc chắn là Lan Thiều Du hiện tại sẽ không dám chuyển cơ đầu phục các đại thế lực khác, bởi Lan Thiều Các từ lâu cũng đã cùng Vũ Hồn Điện gắn kết về mặt lợi ích rồi.
"Xin lão bản lượng thứ cho, là tiểu tử lỗ mãng rồi.
"
"Ngươi không cần phải như vậy, hành vi của ngươi ta hiểu được.
" Lan Thiều Du lắc đầu biểu hiện không sao.
Lúc hắn làm Lan Thiều Các các chủ thì cũng như Thế Hoa lúc này, bất kỳ tiểu tiết nào cũng bị hắn quan sát đến mà nghi thần nghi quỷ.
Chịu đựng áp lực này trong khoảng thời gian dài cùng tuổi tác đã cao cũng khiến hắn đem vị trí các chủ truyền lại, còn bản thân cùng nương tử thì ở đây dưỡng già.
Lan Thiều Du nghĩ đến khoảng thời gian nhàm chán đó thì thấy hơi mệt mỏi rồi, liền tập trung vào ấm trà trước mặt.
Hắn bỏ Phù Vân Lưu Vương Trà vào ấm, sau lấy nước đá lạnh đã chuẩn bị sẵn từ trước mà bắt đầu chế vào bên trong ấm.
"Hửm? Lan Thiều lão bản, sao ngươi lại chế nước lạnh vào trà?" Hồ Liệt Na nhìn vậy thì khó hiểu.
Bình thường pha trà đều phải bằng nước nóng, mà nước Lan Thiều Du sử dụng lại là loại nước đá lạnh dùng trong mùa hè, cái này rõ ràng là không có tí thích hợp nào.
Lan Thiều Du nghe vậy thì giải thích.
"Hồ tiểu thư có điều không biết, vỏ quýt của Thánh Quất Thụ khi gặp nước sẽ tạo ra nhiệt độ cực kỳ cao, mà lá trà của Phù Trà Thụ chỉ có thể tiết ra tinh chất của mình khi nước nóng ở độ 8 thành.
Nên khi pha Phù Vân Lưu Vương Trà thì có quy tắc bất di bất dịch chính là sẽ phải dùng nước đá lạnh tinh khiết, để khi nước tác dụng với vỏ quýt sẽ không bao giờ vượt qua mức 8 thành, nếu không nước trà sẽ bị hư đi mất.
"
"Này, ngươi xem.
" Lan Thiều Du chỉ làn khói trắng nghi ngút từ miệng trà, mùi thơm quýt cùng mùi hương của núi cao mà rơi vào trong vòm mũi của tiểu hồ ly.
Hồ Liệt Na hít vào một hơi thì không khỏi khen tặng.
"Ừm, thơm quá.
"
"Ha