"Lan Thiều lão bản, chúng ta ăn xong rồi." Thế Hoa âm vang vào bên trong.
Lan Thiều Du nghe vậy thì từ trong bếp đi ra, nhìn trên bàn đã không còn tí thức ăn nào thì cười ha hả.
"Ta nói đúng mà, các ngươi còn đang lớn, sức ăn chắc chắn là hơn lão già bọn ta nhiều."
"Thế nào, còn muốn ăn tráng miệng chứ? Tuần này ta mới nhập được một đợt trái cây từ Thiên Đấu Đế Đô, rất tươi a." Lan Thiều Du trong lúc dọn dẹp chén đĩa cũng không quên hỏi.
Bây giờ trời đã chuyển sang đông, sỡ hữu được một đợt trái cây chất lượng tốt cũng không phải dễ dàng gì.
Nhưng hắn là ai? Đại danh đỉnh đỉnh Lan Gia, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
"Lão bản, không cần đâu, chúng ta đã no lắm rồi." Hồ Liệt Na nghe vậy liền lập tức từ chối.
Bụng của nàng bây giờ đã trương lên một vòng rồi, thực sự là ăn không nổi nữa.
"Đúng vậy, để lần sau, để lần sau." Thế Hoa cũng vội từ chối, hôm nay ăn đã là quá nhiều.
"No là tốt, ta chỉ sợ các ngươi chưa đủ no thôi."
"Các ngươi ở đây ngồi hay đi về hoặc tùy, bây giờ ta vào dọn dẹp cái đã."
Khi Lan Thiều Du định quay người vào bếp thì Thế Hoa đã nói.
"Lão bản, ta có chuyện muốn nói với ngươi một chút, ngươi có thể trích ra một ít thời gian sao?"
Lan Thiều Du nghe vậy thì nghi ngờ quay đầu nhìn Thế Hoa, thấy nét mặt nghiêm túc của hắn thì biết đây không phải chuyện đơn giản.
Lan Thiều Du ngồi lên trên bàn, một bộ nghiêm tục nói.
"Được rồi, mời công tử nói."
...
Trong Tuỳ Tâm Tiểu Tửu Quán.
Lan Thiều Du nhìn trên tay tài liệu thì không khỏi kích động mà run rẩy.
...
Tên: Áo Tư Ca (Oscar)
Niên linh: 6 tuổi
Vũ Hồn: Hương Tràng (xúc xích)
Tiên Thiên Hồn Lực: Tiên Thiên Mãn Hồn Lực
Thân nhân: Mẫu thân - Châu Lệ Diệp (Juliette) - phàm nhân/bình dân (đã chết), Phụ thân - Áo Lợi Phất (Oliver ) - phàm nhân/ bình dân (đã chết)
Nơi ở: Ngân Thanh Thôn - Ba Lạp Khắc (Ballack) Vương Quốc (cũ), Vũ Hồn Điện cô nhi viện chi nhánh Tác Thác Thành - Ba Lạp Khắc Vương Quốc (cũ), Vũ Hồn Thành (hiện tại)
Tiểu sử: Áo Tư Ca được Châu Lệ Diệp sinh ra vào năm 14 tuổi, sau khi sinh con xong thì cơ thể của nàng yếu nhược đi rồi mất trong 2 năm sau đó.
Áo Lợi Phất sau khi nương tử chết thì ra sức làm lụng để kiếm tiền nuôi Áo Tư Ca, đến khi Áo Tư Ca được 4 tuổi rưỡi thì Áo Lợi Phất chết trong một cuộc đụng độ với Hồn Thú.
Khang Nạp (Connor) - thôn trưởng của Ngân Thanh Thôn lấy cớ làm mai táng cho phụ thân của Áo Tư Ca nhằm chiếm đoạt tài sản mà Áo Lợi Phất dành dụm dành cho nhi tử của mình, khiến Áo Tư Ca phải sống chật vật trong vòng nửa năm, đến khi nhân viên của Vũ Hồn Điện chi nhánh Tác Thác Thành đến nhận nuôi hắn vào bên trong cô nhi viện thì điều kiện sống mới được một lần nữa cải thiện.
...
"Thế nào Lan Thiều lão bản? Đề nghị nhận đồ đệ này cũng không tệ a?" Thế Hoa đặt chén trà xuống, ánh mắt nhìn về phía Lan Thiều Du.
Phải biết trong Hồn Sư Giới thì Tiên Thiên Mãn Hồn Lực tuy quý nhưng không hiếm, theo ghi chép trong Tàng Thư Các thì trong vòng một trăm năm trở lại đây thì có đến hơn 20 người có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực.
Nhưng đó chỉ áp dụng cho các Hồn Sư thuộc các hệ như Mẫn Công Hệ, Cường Công Hệ, Khống Chế Hệ các loại, còn Phụ Trợ Hệ Hồn Sư (Phụ Trợ Hệ, Thực Vật Hệ, Trị Liệu Hệ) thì tới nay chưa có bất kỳ một cá nhân nào.
Mà thiên phú Tiên Thiên Mãn Hồn Lực của Áo Tư Ca chính là một điểm đột phá của không chỉ Thực Vật Hệ nói riêng mà còn là Phụ Trợ Hệ nói chung.
Trở thành thế lực đỡ đầu cho Áo Tư Ca có thể khiến cho danh tiếng của thế lực đó vang danh thiên hạ.
Lan Thiều Du lúc này cũng cố nén lại kích động mà là lấy lại lý trí nói.
"Trên đời này không có một bữa ăn nào là miễn phí, Vũ Hồn Điện hẳn là không hảo tâm đến mức để một thiên tài như thế này lưu lạc đến tay của chúng ta a?"
Thế Hoa nghe vậy thì khẽ gật đầu.
"Tất nhiên, chúng ta cũng có mục đích của riêng mình."
"Điều kiện để trao đổi đó chính là Lan Thiều Các chính thức gia nhập vào Vũ Hồn Điện."
Lan Thiều Du nghe vậy thì ngay lập tức lắc đầu.
"Tha thứ cho chúng ta, Lan Thiều Các từ 1000 năm trước ở vị trí trung lập, bây giờ cũng không gia nhập bất kỳ thế lực nào."
Sở dĩ Lan Thiều Các mặc dù không trực thuộc Vũ Hồn Điện nhưng vẫn ở có thể tại Vũ Hồn Điện xây dựng cơ sở mà thành lập gia tộc cũng phải kể đến 1000 năm trước.
Khi đó Lan Thiều Vũ - một cái Thực Vật Hệ Hồn Đế trên đường ngao du thiên hạ thì gặp một nam tử Hồn Thánh đang bị trọng thương.
Xuất phát từ thiện tâm của bản thân, Lan Thiều Vũ đã ra tay cứu giúp nam tử này.
Cả hai sau khi thân quen với nhau hơn thì Lan Thiều Vũ mới biết được nam tử này tên là Thiên Chí Thần - là nhi tử của đương đại Giáo Hoàng của Vũ Hồn Điện, trên đường lịch luyện thì bị người của thế lực khác ám sát.
Thiên Chí Thần sau khi hồi phục thương thế thì đưa cho Lan Thiều Vũ một tấm lệnh bài rồi nói.
"Lan Thiều Vũ, ta nợ ngươi một ân tình, về sau có chuyện gì không thể giải quyết thì tới Vũ Hồn Thành tìm ta."
Về sau khi Lan Thiều Vũ đã đạt đến tu vi Hồn Đấu La thì được rất nhiều thế lực săn đón, không tiếc đủ loại thủ đoạn từ mềm mỏng đến cứng rắn để chiêu mộ hắn.
Nhưng hắn có dã tâm của chính mình, không muốn bản thân bị thôn phệ bởi những thế lực này.
Khi vào khốn cảnh thì mới nhớ đến lời nói của Thiên Chí Thần, cuối cùng quyết định đến Vũ Hồn Điện đánh cược một phen.
Mà Thiên Chí Thần nay đã là Giáo Hoàng thấy người cứu mình năm xưa đến thăm thì rất là vui vẻ, biết được tình hình của Lan Thiều Vũ thì đã đồng ý cho Lan Thiều Vũ tá túc tại Vũ Hồn Thành để né tránh tai hoạ.
Về sau khi mọi chuyện đã êm ả hơn, Lan Thiều Vũ muốn thành lập Lan Thiều Các thì cũng được Thiên Chí Thần cho phép xây dựng tại Vũ Hồn Thành với sự bảo vệ của Vũ Hồn Điện, coi như là trả lại ân tình kia.
Mà Lan Thiều Các do có tấm da hổ mang tên Vũ Hồn Điện này mà cũng có thể an tâm phát triển mà không sợ bị các thế lực khác dòm ngó.
Các Giáo Hoàng đời sau cũng vì ân tình kia mà mắt nhằm mắt mở để Lan Thiều Các an tâm ở trong Vũ Hồn Thành phát triển.
Thế Hoa với điển tích này cũng biết qua, nên với lời từ chối của Lan Thiều Du cũng không quá bất ngờ mà vẫn bình tĩnh nói tiếp.
"Lan Thiều lão bản, Vũ Hồn Điện đây là đang cho Lan Thiều Các một cơ hội, đối với tương lai của Lan Thiều Các có ảnh hưởng rất lớn."
"Cơ hội? Tương lai? Ý của công tử là gì?" Lan Thiều Du nghi ngờ hỏi.
"Na Na, ngươi có thể cho Lan Thiều lão bản xem Hồn Hoàn phối trí của ngươi được không?"
Hồ Liệt Na nghe hai người nói chuyện cũng biết đây không phải chuyện nhỏ, nghe vậy thì cũng gật đầu làm theo.
"Yêu Hồ, phụ thể!"
Từng dòng Hồn Lực màu hồng từ cơ thể của Hồ Liệt Na dao động ra ngoài cơ thể mà phủ khắp của Hồ Liệt Na, ngay lập tức một chiếc đuôi lớn mềm mại như nhung xuất hiện sau lưng của nàng.
Nhưng gây chú ý nhất là đôi mắt màu lục vốn mang trong mình sự ngây thơ lúc ban đầu đã trở nên long lanh mang trong mình mị lực câu hồn đoạt phách.
Kết hợp với đôi tai hồ ly trên đầu đúng là không khỏi khiến Thế Hoa muốn thử kiểm nghiệm cảm giác vuốt hồ ly là như thế nào.
Nhưng khác với suy nghĩ của Thế Hoa, sự tập trung của Lan Thiều Du đều đổ dồn vào Hồn Hoàn phối trí của nàng.
"Hoàng Tử Tử Hắc! Cái này...cái này làm sao có thể?" Lan Thiều Du thất thần nói.
Hắn dùng Hồn Lực phát tán ra xung quanh nhưng cũng không có phát hiện gì, cái này chứng tỏ Hồn Hoàn phối trí trước mặt hắn thực sự là thật.
Mà nếu là thật, thì cái này không phải thực sự quá bất khả thi sao.
Nhục thân của Hồn Sư cho dù có mạnh như Lam Điện Bá Vương Tông hay Hạo Thiên Tông cũng chưa từng nghe qua hấp thu Hồn Hoàn vượt niên hạn như Hồ Liệt Na.
"Đệ nhị Hồn Hoàn của Na Na có niên hạn là 2800 năm, cao hơn ghi chép ban đầu là 1100 năm.
Còn đệ tứ Hồn Hoàn đã cao đến 2 vạn năm, có thể so sánh với đệ lục Hồn Hoàn của Hồn Sư bình thường."
"Tuy nói bản