Phía nam của Cực Bắc Băng Nguyên.
Ở đây có một hồ băng khổng lồ, xung quanh không một sinh vật sống, nhưng dưới nước lại là một đàn cá chép màu trắng khổng lồ đang bơi lội khắp nơi vẫy vùng.
Đây cũng là mục tiêu của Thế Hoa nhóm người, Tuyết Lân Long Lý.
"Băng thuật, Lam Băng Độc Giác Kình!"
Theo Thế Hoa tiếng nói thì 3 đầu Băng Lôi Độc Giác Kình làm bằng băng hình thành.
Mỗi đầu dài 5 mét kỳ lân biển chui vào hồ băng, còn Thế Hoa dùng Tinh Thần Lực tìm kiếm một đầu phù hợp Tuyết Lân Long Lý.
Sau 1 nén nhan thì Thế Hoa tìm được, điều khiển 3 đầu kỳ lân biển lấy thế sét đánh không kịp bưng tai tấn công vào đầu một đầu cá chép.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!"
Sau 3 tiếng đâm sắt bén thì một vùng của hồ băng bị nhiễm đỏ, Thế Hoa thấy mọi thứ đã ổn thì điểu khiển đám kỳ lân biển nâng đầu Tuyết Lân Long Lý này lên, sau đó biến ra một đầu Thuý Ma Điểu đem Tuyết Lân Long Lý lên bờ.
Nhìn phía đầu này Tuyết Lân Long Lý, long nhãn trong suốt cùng với lân giáp màu trắng hình thoi hữu lực.
Thế Hoa rất hài lòng, điều này chứng tỏ Long tộc huyết mạch trong đầu cá chép này nồng đậm hơn nhiều so với Tuyết Lân Long Lý bình thường.
Sau đó hắn thu hồi Băng thuật, nhìn về tràn đầy mong chờ Thủy Nguyệt Nhi nói.
"Ngươi Hồn Hoàn tới rồi đây, hài lòng không?"
"Ân, hài lòng hài lòng!" Thuỷ Nguyệt Nhi gật đầu lia lịa, mặc dù không giống Băng Bích Hạt mỹ lệ như vậy nhưng Tuyết Lân Long Lý vẫn rất dễ nhìn.
Sau đó nàng cũng như Tuyết Vũ như vậy, nhất kích lấy mạng Hồn Thú sau đó hấp thu Hồn Hoàn.
"Cảm tạ công tử đã giúp nữ nhi của ta." Thuỷ Vân Hiên nhìn nữ nhi của mình đang hấp thu Hồn Hoàn thì chân thành nhìn về Thế Hoa nói.
Cực Bắc Băng Nguyên hắn thực sự không dám đi vào.
Ở đây có Thiên Đạo Lưu trấn tràng nên mới có thể thành công thu hoạch được Hồn Hoàn chất lượng cao như vậy, đây cũng là nền tảng giúp nữ nhi của hắn trong tương lai có thể đi xa hơn.
"Không sao." Thế Hoa lắc đầu nói.
Sau đó hắn nhìn về hồ nước, sau đó truyền âm cho Thiên Đạo Lưu xem có phát hiện được gì không.
Thiên Đạo Lưu nghe vậy thì gật đầu, dùng Tinh Thần Lực tra xét, sau đó nhíu lại lông mày, dùng Hồn Lực cách không lấy một cái vảy từ đáy hồ lên.
Vảy này có hình thoi cùng màu lam đậm phát ra hàn khí, cả khí tức cũng như hoà vào trong nước.
Nếu như không phải Tinh Thần Lực của Thiên Đạo Lưu đã đến được nửa bước Thần Nguyên Cảnh thì đúng là không phát hiện được chiếc vảy này môn đạo.
"Là long lân sao?" Thế Hoa nhìn Thiên Đạo Lưu ở trên tay chiếc vảy màu xanh lam thì liền biết, bởi Long Tiêu Dao Vũ Hồn hay trước mặt cá chép cũng sở hữu hình thoi long lân.
"Ân, là long lân, nhưng có vẻ là do một Hồn Thú độ kiếp mà để lại.
Cũng coi như là đồ tốt." Thiên Đạo Lưu nói, đồng thời cũng đưa cho Thế Hoa.
Hắn với báu vật trên đời hứng thú cũng không còn nhiều.
Thế Hoa nhìn long lân một hồi cũng vẫn chưa khám phá được gì thì cất vào trong Tử Hà Dung Mặc Lệ, về Vũ Hồn Điện rồi nghiên cứu sau.
Sau đó hắn nhìn về bên Thuỷ Vân Hiên lịch sự nói.
"Thuỷ thúc thúc không biết có thể theo ta nói chuyện mấy câu sao?"
"Là, công tử." Thuỷ Vân Hiên nghe vậy thì liền chấp nhận.
Sau đó một lớn một nhỏ hai thân ảnh tìm ra một chỗ vắng, Thế Hoa liền nói.
"Thuỷ thúc thúc chắc hẳn cũng thất thất bát bát đoán được thân phận của chúng ta rồi a?"
"Ân, các vị là Vũ Hồn Điện người." Thuỷ Vân Hiên trả lời.
Hắn mặc dù chỉ là Hồn Vương, nhưng cũng biết các đại thế lực tình hình.
Vũ Hồn Điện sau chiến dịch ở Hạo Thiên Tông thì như mặt trời ban trưa, lấn át hào quang của tất cả các thế lực còn lại.
Bây giờ hai đại đế quốc cùng thượng tam tông như rùa rụt cổ mà co lại bản thân, không dám huênh hoang làm càn.
Nên nhìn được Thế Hoa đám người sức mạnh cùng khí thế, hắn cũng biết đây là Vũ Hồn Điện người.
"Vậy Thuỷ thúc thúc hẳn cũng biết ta nói chuyện gì a?" Thế Hoa ánh mắt bình thản nhìn về Thuỷ Vân Hiên, hắn đây là muốn lôi kéo.
"Ngạch...Công tử người có vẻ không rõ, 3 người bọn họ đã được đăng ký vào Thiên Thuỷ học viện, mà Thiên Thuỷ học viện lại là Thuỷ gia của chúng ta mở ra.
Nhưng mấy năm nay học viện cũng không được khỏi sắc lắm, nên ngài xem..." Thuỷ Vân Hiên có chút lúng túng nói.
"Được rồi, ta hiểu ta hiểu." Thế Hoa nghe tới đây cũng hiểu.
Thủy Băng Nhi nhóm 3 người là con bài tẩy của Thuỷ gia để lấy lại danh tiếng cho Thiên Thuỷ học viện, nên cướp người đúng là cướp đi chén cơm của người ta.
"Nhưng nếu Thuỷ gia gia nhập Vũ Hồn Điện thì như thế nào?" Thế Hoa lại cho một cái đề nghị khác.
Nếu như lấy không được ngươi, thì ta lấy cả tộc ngươi.
"Cả Thuỷ gia sao?" Thuỷ Vân Hiên có điều suy nghĩ, hắn đang cân nhắc được mất.
"Ta có thể kiến nghị Giáo Hoàng Điện xây dựng một cái Thiên Thuỷ học viện khác ở Vũ Hồn Thành, hơn nữa có thể cho một vị Phong Hào Đấu La treo tên ở đó." Thế Hoa nói ra điều kiện của mình, sau đó đem ra một cái Trưởng Lão Lệnh coi như chứng minh được sức nặng của mình.
Thuỷ Vân Hiên nghe được điều kiện cùng thấy được lệnh bài thì lòng có động đậy.
Vũ Hồn Thành khối tự nhiên bảo địa này bọn hắn cũng đã bỏng mắt rất lâu, thêm cả một vị Phong Hào Đấu La trấn giữ cũng gia tăng danh tiếng của Thiên Thuỷ học viện nhiều.
"Ta đồng ý với đề nghị của công tử, nhưng ta cũng cần thông tri với Thuỷ gia trưởng lão." Thuỷ Vân Hiên gật đầu đồng ý, nhưng cân nhắc đến Thuỷ gia đám trưởng lão thì hắn vẫn chừa lại đường lui.
"Được, nếu như Thuỷ gia đồng ý thì Thuỷ thúc có thể thông báo cho Vũ Hồn Phân Điện ở gần đây, ta sẽ cho người tới giúp đỡ các ngươi." Thế Hoa nghe được tới đây thì cũng biết mình đã thành công được 50% rồi.
"Nhưng lỡ như..."
"Người không vì mình, trời tru đất diệt." Thế Hoa giọng nói tuy cực kỳ bình thản, nhưng trên thân như có như không toả ra sát khí.
Hắn muốn nói Vũ Hồn Điện thu nạp Thuỷ gia là thông báo, chứ không phải lời mời chào.
Vào hay không vào, hậu quả tự chịu!
"Ta hiểu, công tử." Thuỷ Vân Hiên nghe vậy thì cũng hiểu, bọn hắn nếu từ chối thì hạ tràng so Hạo Thiên Tông sẽ còn thảm hại hơn nhiều.
...
"Công tử, cáo từ."
"Ca ca, gặp lại."
Thuỷ Vân Hiên nhóm 4 người vẫy tay tạm biệt Thế Hoa, sau đó hoà vào làn gió lạnh về nhà.
Thế Hoa nhìn đã đi 4 người thì mỉm cười nhìn về Thiên Nhận Tuyết cùng Thiên Đạo Lưu.
"Tuyết nhi tỷ, Thiên gia gia, trở về Vũ Hồn Thành đi thôi."
...
Một tuần sau.
Thế Hoa cùng Thiên gia hai ông cháu cũng đã về được tới Vũ Hồn Thành.
Thế Hoa nhìn về phía đang u sầu Thiên Nhận Tuyết, cầm tay của nàng nói.
"Không nỡ trở về sao?"
"Ân, chúng ta cũng chỉ mới đi khoảng 2 tháng, đúng là vẫn đi chưa đã." Thiên Nhận Tuyết cũng không phản kháng mà là phồng miệng nói.
Nàng mặc dù thu được đệ nhị Vũ Hồn thì rất vui vẻ, nhưng nghĩ đến lại trở về Vũ Hồn Thành thì những ngày tháng tu luyện nhàm chán lại tiếp tục, đúng là chán chết đâu.
"Tuyết nhi tỷ, sức mạnh càng lớn thì trách nhiệm càng cao.
Hơn nữa ngươi giờ đây thêm được cả đệ nhị Vũ Hồn nên trách nhiệm giờ lại càng nặng hơn, vì vậy phải cố gắng lên." Thế Hoa nhìn nàng như vậy sao không biết nàng ý nghĩ đâu, liền mở miệng nói.
"Hơn nữa ta sẽ giúp ngươi, không cần