Một tuần sau,
Sáng sớm, Bản Thể Điện.
Độc Bất Tử đang giải phẫu một cái xác người cho Thế Hoa quan sát, đây là một phần học trong giáo trình thuộc phần Y của Độc Bất Tử.
Bọn hắn đã tiến vào phần Y được nửa năm kể từ khi Thế Hoa hoàn toàn nắm giữ được phần Độc vào 1 năm trước.
Thế Hoa nhìn vào thi thể bị phẫu thuật tang tác thì cũng không bị kinh hãi thế nào, người đều giết, mà giờ sợ một thi thể thì có chút không đáng tin cậy.
"Thiếu gia, ngươi nhìn kinh mạch của kẻ này." Độc Bất Tử sau khi mở toác ra toàn bộ phần cơ bắp cùng mô sụn ra thì để lại một chuỗi các dây mạch nhìn như rễ cây.
"Cái này so với người thường cứng cáp không kém, cái này rõ ràng là một cái Hồn Sư, nhưng nhìn mật độ thì có lẽ chỉ là Hồn Tôn a." Thế Hoa quan sát được thì nói.
Hồn Sư khi tu luyện thì Hồn Lực sẽ chảy qua các kinh mạch này.
Một phần chảy vào đan điền, một phần sẽ ngấm vào kinh mạch cùng xác thịt, tăng cường cường độ của nhục thân, làm nền tảng về sau hấp thụ Hồn Hoàn có niên hạn cao hơn.
"Ân, nhưng thiếu gia ngài nhìn vào kinh mạch này, nó có sự khác biệt rất nhỏ." Độc Bất Tử gật đầu, nhưng vẫn còn chưa hài lòng lắm.
Thế Hoa quan sát kỹ hơn thì thấy bên trên kinh mạch còn có một chút lỗ thủng nhỏ, cái này không thể nào là do Độc Bất Tử gây ra, vậy thì chứng tỏ những lỗ nhỏ này là vấn đề của tên Hồn Sư.
"Hắn là đi đường lệch sao?" Thế Hoa nhìn về phía Độc Bất Tử.
Bởi nhiều Hồn Sư vì tu vi trong đan điền mà bỏ qua nhục thân lực lượng, đề thăng cực kỳ nhanh, nhưng Hồn Hoàn hấp thu cũng chỉ có 10 năm đến 99 năm Hồn Hoàn, không thể nào đạt đến niên hạn tối đa.
Mặc dù tu vi cao hơn kẻ khác, nhưng sức chiến đấu thì hư hư thực thực, có thể nói là một cái hổ giấy.
"Không tệ, hắn kẻ này tu luyện chỉ xem trọng tu vi mà bỏ đi căn cơ, nhưng dù cho làm vậy cũng chỉ là một cái phế vật Hồn Tôn.
Đúng là buồn cười!" Độc Bất Tử khinh thường nói.
Thân là Bản Thể Điện điện chủ, hắn so với ai đều hiểu tầm quan trọng của nhục thân.
Những kẻ như thế này là người mà hắn khinh thường nhất.
"Hơn nữa ngài nhìn về phía xương cốt của hắn..." Độc Bất Tử tiếp tục chỉ dẫn Thế Hoa về nhân thể học.
Một cái giảng giải, một cái ghi chép lại, cứ như vậy kéo dài đến hết ngày.
Tầm 4 giờ chiều Thế Hoa mới ra khỏi Bản Thể Điện.
Nhìn trên tay nặng trĩu bút ký, Thế Hoa cười khổ, cái này đã là cuốn bút ký thứ 4 của hắn về phần Y này của Độc Bất Tử.
Không thể không nói Độc Bất Tử kiến thức về nhân học không ai sánh bằng.
"Hình như hôm nay ta có hẹn với Na Na a?" Thế Hoa nhìn lên bầu trời nghĩ thầm.
Thiên Nhận Tuyết nửa năm nữa mới xuất quan, Bỉ Bỉ Đông thì làm Giáo Hoàng nên chẳng còn rảnh rỗi như vậy, Mã Tiểu Đào thì hắn để nàng đi tu luyện rồi.
Bằng hữu của hắn bây giờ chỉ còn Hồ Liệt Na 3 người, còn 6 người Độc Cô Nhạn ngoại trừ Diệp Linh Linh còn không thân quen như vậy.
Nghĩ là làm, Thế Hoa rảo bước đến Bích Lạc Viện.
Mà cũng phải nói, đã hơn nửa năm hắn chưa đến đó một lần nào.
...
Bích Lạc Viện, bây giờ cũng đã là mùa đông.
Tứ hợp viện vốn có màu xanh da trời nay được phủ thêm một tầng tuyết trắng làm nơi này như một lâu đài bằng băng lạnh lẽo mà mỹ lệ.
"Công tử!" Hai thị vệ canh cổng thấy Thế Hoa thì vội cung kính vái chào, trên thân áo lông sói dày dặn cùng sắc mặt hồng hào chứng tỏ bọn hắn ở đây được hưởng đãi ngộ không tệ.
"Ân, Na Na bọn hắn có ở trong sao?" Thế Hoa gật đầu, sau đó hỏi.
"Bẩm công tử, Hồ tiểu thư, Tà công tử cùng Diễm công tử đều tại."
"Mời công tử vào, Hồ tiểu thư đã nói nếu thấy công tử thì cho người dẫn ngài vào." Bên cạnh một tên thị vệ lập tức phản ứng, đến gần Thế Hoa cung kính nói.
"Được." Thế Hoa nghe vậy thì gật đầu đi vào bên Bích Lạc Viện.
Ở bên trong Bích Lạc Viện, khắp nơi đều được phủ bởi màu trắng của tuyết.
4 cái cây cũng trở nên trơ trụi không còn sức sống như trước, đài phun nước ở giữa cũng đã đóng băng.
"Cốc, cốc, cốc!"
"Bẩm Hồ tiểu thư, Đông Quân công tử đã đến." Người thị vệ kính cẩn thông báo.
Bên trong có vô số tiếng hỗn loạn làm Thế Hoa hơi nhíu mày không hiểu chuyện gì đang xảy ra bên trong.
Lúc này có tiếng bước chân đến gần, cửa mở ra đằng sau là một cái đầu màu cam quả quýt xuất hiện.
"Thế Hoa ca ca, ngươi tới rồi!" Hồ Liệt Na thấy Thế Hoa thì mỉm cười nói, mà thị vệ bên kia cũng đã tự động lui xuống.
"Ân, ta đã đến rồi." Thế Hoa mỉm cười, tay xoa lên đầu của nàng.
Mà Hồ Liệt cũng cảm nhận được trên đầu ấm áp, đều híp mắt lại.
Nói ra thì Thế Hoa xoa đầu của nàng cũng đã được 3 năm, nhưng cảm xúc này vẫn là như trước đây thoải mái.
"Na Na, Na Na, Na Na..." Một tiếng nhắc nhở của Tà Nguyệt ở phía sau vang đến trong tai của Hồ Liệt Na, khiến nàng lấy lại tinh thần nhớ lại mục đích của mình.
Nhìn về phía Thế Hoa nói.
"Thế Hoa ca ca, ngươi vào đi a." Nàng lúc này mới mở cửa ra.
Thế Hoa đi vào thì hơi sững người.
Bởi trong đây không chỉ có Diễm cùng Tà Nguyệt hai hàng này, mà còn có Độc Cô Nhạn 6 người cùng đã 1 năm chưa gặp Thiên Thuỷ học viện 3 người - Thuỷ Băng Nhi, Thuỷ Nguyệt Nhi cùng Tuyết Vũ.
"Đông Quân công tử hảo!" Thái Long, Kinh Linh cùng Thạch gia hai huynh đệ ngay lập tức tiến lên chào hỏi.
"Có vẻ lần phục dụng Tiên Thảo này làm các ngươi thuế biến không nhỏ a." Nhìn Hồn Lực cùng nét mặt vui vẻ kia thì rõ ràng Tiên Thảo cho bọn họ đề thăng là cực kỳ tốt.
"Là phúc của Đông Quân công tử cả." Sau đó là 4 hàng này nói lời khách khí.
"Đông Quân công tử, ngươi tốt." Độc Cô Nhạn cũng gật đầu chào hỏi.
"Ngươi đã lựa chọn con đường này, hi vọng ngươi sẽ chịu đựng được." Mặc dù nàng tu vi không thấy đực đề thăng nhưng Thế Hoa lại cảm nhận được khí huyết trong người nàng có một chút khác biệt, rõ ràng là do Huyết Long Đan tạo nên.
Rõ ràng nàng vẫn lựa chọn phương pháp hoá long.
"Đông Quân công tử quá lo lắng, gia gia đã nói trả giá càng nhiều thì thu hoạch càng cao, mà ta thì muốn thu hoạch càng nhiều." Độc Cô Nhạn kiên định nói.
Mặc dù Huyết Long Đan mỗi lần nhập thể đều sẽ làm nàng cảm nhận được cái gì là sống không bằng chết, nhưng thuế biến của cơ thể thì nàng vẫn cảm nhận được.
"Thế Hoa, chúng ta lại gặp lại rồi." Diệp Linh Linh lúc này cũng đi tới.
Bây giờ