Đường Tam dùng Tử Cực Ma Đồng đi thăm dò, phía trên núi Thiên Hồ tựa hồ có một vệt sáng phóng thẳng lên trời, bạch quang tản ra từng vòng sáng. Vầng sáng ngưng tụ mà không tiêu tán, những nơi nói đi qua, mọi thứ đều được chiếu rọi mà sáng lên.
Đây chính là vận khí gia trì cho toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục.
Thật là đại thủ bút a! Đường Tam trong lòng lần nữa tán thưởng, tiếp tục lặng yên cùng Độc Bạch đi lên.
Càng đi lên vận khí ba động càng mạnh mẽ.
Đường Tam chú ý tới, các Yêu Quái Tộc, Tinh Quái Tộc đang leo núi, càng ở trên cao thì mặt càng thoả mãn. Người có Tinh Thần Lực yếu kém rất nhanh liền đắm chìm trong sự thoải mái kia. Khi chúng nó hoàn toàn mất đi ý thức sẽ có người Thiên Hồ cung dẫn tới chỗ khác. Rất rõ ràng, tinh thần thất thủ có nghĩa là không còn khả năng ở lại nơi này, nếu không sẽ có khả năng bị suy nhược tinh thần.
Tốc độ leo của Đường Tam cùng Độc Bạch không nhanh. Bọn họ đều có Tinh Thần Lực tu vi Cửu giai, sau khi giải quyết vấn đề ban đầu, Độc Bạch cũng không tuỳ tiện bị khống chế nữa.
Khí vận được tăng cường khi lên cao. Khí vận nồng đậm quay xung quanh cơ thể, khí huyết càng vận chuyển trôi chảy, ánh mắt càng trở nên sáng ngời. Tựa hồ tất cả đều đang trở nên hoàn mỹ. Cảm giác này thật mỹ diệu làm sao!
Độ cao năm trăm mét, ước chừng có hai ngàn bậc thang. Khi leo lên một phần tư số bậc thang, trên đỉnh đầu sẽ xuất hiện một đoá tường vân nhàn nhạt, càng lên cao thì đoá tường vân này càng trở nên rõ ràng hơn.
Đường Tam yên lặng hấp thu những vận khí này, cảm thụ biến hoá giữa bọn nó. Đồng thời hắn cũng âm thầm cảm thụ Vận Khí Chi Thạch ở dưới chân.
Đây quả thực là vận khí vô cùng vô tận, quá khổng lồ. Càng lên cao hắn càng khẳng định, ngọn núi này nhất định có quan hệ cùng Vị Diện Chi Chủ.
Vô luận Vị Diện Chi Chủ có ý thức hay chỉ có bản năng, cách làm này đều không có lợi cho sự phát triển của nó. Điều này có nghĩa gì? Có nghĩa là, rất có thể Vị Diện Chi Chủ đã bị Tổ đình nắm trong tay, cho nên mới có tình huống như vậy. Mục đích là để Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc có thể cường đại mãi mãi, đồng thời thống trị nơi này.
Nói cách khác, muốn thành tựu Thần cấp, trên thực tế không phải do Vị Diện Chi Chủ ước thức, mà là do Tổ đình ước thúc.
Lúc trước khi lão sư thành Thần, do huyết mạch của hắn không quá cường đại nên mới không bị Tổ đình phát hiện. Nhưng Đường Tam thì khác. Một khi hắn đột phá, chỉ cần Vị Diện Chi Chủ ở trong tay Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc, bọn chúng sẽ động thủ với hắn, quấy nhiễu quá trình đột phá.
Nhưng ...
Nghĩ tới đây, Đường Tam trong lòng hơi động. Nếu Vị Diện Chi Chủ ở trong tay bọn họ, nếu Vị Diện Chi Chủ có ý thức tồn tại, vậy hắn có thể giúp mình che mắt Yêu Quái và Tinh Quái, để cho mình đột phá hay không?
Khả năng này rất nhỏ, bởi vì Đường Tam là Thần Vương từ bên ngoài đến. Khi hắn đột phá thành Thần, Thần Thức không thể giấu được nữa, nhất định sẽ bị phát hiện, đặc biệt là Vị Diện Chi Chủ. Đối với Vị Diện Chi Chủ, khi cảm nhận được một kẻ ngoại lai như hắn, suy nghĩ đầu tiên chính là nghĩ hắn đang âm thầm chiếm toàn bộ vị diện. Việc này còn tệ hơn so với bị Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc phát hiện, cho nên, khả năng mình bị nhằm vào cao hơn.
Nhưng dù sao, ngọn núi Thiên Hồ này làm hắn thấy có cơ hội.
Nếu vị diện này hoàn toàn do Vị Diện Chi Chủ khống chế, khi đột phá, bàn điều kiện với đối phương là vô cùng khó khăn. Nhưng nếu Vị Diện Chi Chủ đã mất đi tự do cùng quyền hành, vậy còn khả năng có thể thuyết phục hắn.
Nghĩ tới đây, Đường Tam liền cảm thấy chuyến đi này thật không uổng. Leo lên một núi Thiên Hồ đã để hắn có thể suy nghĩ rất nhiều thứ.
Khoé miệng không tự chủ toát ra một vòng ý cười.
Đúng