"A?" Đường Tam không kịp phản ứng, nhưng rất nhanh đã hiểu được nàng đang nói điều gì.
"Cái này ..." Đường Tam gãi gãi đầu, hắn thật sự đã quên trong trận đấu hôm qua mình đã sử dụng Kim Bằng Biến, hơn nữa còn cho thấy năng lực phi hành kinh người. Trình Tử Chanh là người sở hữu Kim Bằng Biến, nàng làm sao lại không tò mò và nghi ngờ? Thực tế thì, Kim Bằng Biến của Đường Tam chính là từ nàng mà có.
"Rốt cuộc ngươi là huyết mạch gì a? Làm sao trong trận đấu ngươi không sử dụng Phong Lang Biến? Khống chế Phong nguyên tố của ngươi đâu?" Trình Tử Chanh hỏi.
Đường Tam cười khổ nói: "Chuyện này rất dài. Giải thích có chút phức tạp."
Trương Hạo Hiên liếc mắt nhìn hắn rồi nói: "Ta đã nói với bọn họ là chuyện này phải được giữ bí mật nghiêm ngặt, không ai được tiết lộ ra ngoài chuyện ngươi vốn là Phong Lang Biến. Coi như đó là huyết mạch biến dị, cộng thêm nguyên bản là song huyết mạch. Kim Bằng Biến và cái kia là gì?"
"Ừm, Sư Hổ Biến." Đường Tam hiểu lão sư đang nói gì. Lão sư biết Huyền Thiên Công có thể thôn phệ nhiều loại huyết mạch chi lực. Khi vừa mới đến học viện Cứu Thục, Đường Tam đã nói với lão sư, bởi vì khi đó hắn cần Trương Hạo Hiên hỗ trợ.
"Ừm, Sư Hổ Biến và Kim Bằng Biến. Các ngươi không cần hỏi nhiều, nhớ kỹ khi có người hỏi thì nói như vậy. Đường Tam có hai loại huyết mạch."
"Sư Hổ Biến từ Sư Hổ Kiếm Thánh sao?" Độc Bạch lẩm bẩm, "Ta sao lại có cảm giác, Đường Tam ở cùng ai liền có Yêu Thần biến của người đó."
Đường Tam nhìn hắn một chút, trong lòng thầm nghĩ, "Ngươi nói đúng."
"Ăn điểm tâm đi."
Trương Hạo Hiên chủ động giải quyết bầu không khí xấu hổ cho Đường Tam vào bảo mọi người cùng ăn điểm tâm.
Trong bữa sáng mọi người đều im lặng. Đường Tam yên lặng ăn xong phần của mình, sau đó nhìn các đồng bạn, nghiêm túc nói: "Ta rất xin lỗi, cho tới bây giờ đều có chuyện giấu mọi người. Nhưng xin các ngươi tin tưởng, dù đối với học viện Cứu Thục chúng ta hay đối với mọi người, ta đều toàn tâm toàn ý. Có một số việc không để cho các ngươi biết là bởi vì không thể nói cho mọi người biết được, thật sự rất có lỗi. Chờ đến một ngày, dựa vào năng lực của mình, ta có thể bảo vệ tất cả, ta nhất định sẽ nói hết cho mọi người."
Vũ Băng Kỷ mỉm cười nói: "Đường Tam, không cần nói như vậy, chúng ta cho tới bây giờ vẫn luôn tin tưởng ngươi. Không có ngươi, đoàn đội chúng ta cũng không thể đi đến ngày hôm nay, chúng ta cũng không thể có được thực lực như bây giờ. Đối với chúng ta, kỳ thật ngươi vừa là thầy vừa là bạn, ngươi vẫn luôn trợ giúp và chỉ dẫn chúng ta. Trong chúng ta ngươi là người nhỏ tuổi nhất, điều này thật kỳ lạ. Chúng ta vẫn luôn biết ngươi có bí mật, nhưng chúng ta không cố chấp đi tìm tòi nó, bởi vì chúng ta có thể cảm thấy được ngươi rất tốt với chúng ta, vì chúng ta mà không ngừng bỏ ra. Ngươi như vậy, dù có bí mật gì cũng có thể làm chúng ta tuyệt đối tín nhiệm. Cho nên ngươi không cần lo lắng, mọi người chỉ là kinh ngạc trước thực lực của ngươi hôm qua. Hoá ra trong bất tri bất giác, ngươi đã cường đại như vậy rồi, mạnh đến mức không hề thua kém với Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc đồng cấp."
"Đúng vậy! Chúng ta lúc nào có thể trở nên mạnh giống như ngươi thì thật tốt." Cố Lý hâm mộ nói.
Độc Bạch bĩu môi, nói: "Ngươi sao? Đoán chừng đời này ngươi cũng không theo kịp."
"Còn ngươi thì sao? Dù sao còn tốt hơn người không có sức chiến đấu." Cố Lý chế giễu.
"Tin hay không ta cho ngươi gặp xui xẻo!"
"Hừ!"
Đường Tam có chút bất đắc dĩ nói: "Ta cùng mọi người quả thật có chút khác biệt, nhưng dù là năng lực nào, nếu tu luyện đến đỉnh phong đều cực kỳ cường đại. Các vị sư huynh, sư tỷ đều là huyết mạch cấp một, Băng Tinh Biến của Đại sư huynh sau lần này cũng hẳn là huyết mạch cấp hai, chỉ cần giải quyết được vấn đề cường độ huyết mạch, ta tin rằng ngộ tính của các chủng quần khác đều không so sánh được với nhân loại chúng ta. Chắc hẳn mọi người đều nhận ra chỗ tốt trong chuyến đi Tổ đình lần này và sự thật là mọi người đều đang tiến bộ. Chờ đến khi các ngươi thu được tán thành của các Hoàng Giả, vậy sẽ chứng tỏ ở cùng cấp